"Mau tới trông nữ nhi bảo bối của ngươi!" Thu Đồng tức giận nói: "Nàng đang ở lớp thiên tài!"
Thu Đồng nói xong liền cúp điện thoại, mà Hạ Chí cũng nhanh chóng đến lớp thiên tài.
Lúc này còn sớm, đang là tiết thứ ba buổi sáng, mà lớp thiên tài vốn đang học tiết tiếng Anh lại ầm ĩ vô cùng, lão sư Anh ngữ trẻ tuổi mới tới không lâu hiển nhiên cũng thúc thủ vô sách với tình cảnh này.
Chuyện này cũng bình thường, bởi ngay cả Thu Đồng mới vừa đến đây cũng không có cách nào khác, vì thế nàng mới gọi điện thoại kêu Hạ Chí tới.
"Đồng Đồng, hiện tại thoạt nhìn Charlotte rất ngoan ngoãn." Hạ Chí tới gần cửa nhìn thoáng qua, phát hiện Charlotte đang đứng trên bục giảng, ừm, nàng còn giẫm lên ghế, đang dùng bút viết gì đó.
"Đúng vậy, ba ba, ta đang ngoan ngoãn thi cử đây." Hiển nhiên Charlotte cũng nghe được lời Hạ Chí nói, nàng quay đầu cười ngọt ngào với Hạ Chí, cũng cất giọng ngọt ngào.
"Charlotte muốn làm học sinh lớp thiên tài!" Thu Đồng trừng Hạ Chí, "Nàng thừa dịp chúng ta không có ở đây đã chạy tới nơi này."
Trước đó khi Thu Đồng tới cổng trường xử lý chuyện của phụ mẫu Đinh Thiến, cũng không dẫn Charlotte theo, chỉ để một nữ lão sư hỗ trợ chăm sóc nàng một chút. Thế nhưng ngay sau đó, đợi khi Thu Đồng quay về phòng làm việc, gọi điện thoại cho Charlotte, lại phát hiện Charlotte công bố nàng đang lên lớp.
Đợi khi Thu Đồng đi tới lớp thiên tài, rất nhanh đã biết rõ có chuyện gì xảy ra, bản thân tiểu nha đầu này tự mình chạy tới lớp thiên tài, nói muốn khiêu chiến toàn bộ lớp, ừm, phương thức khiêu chiến của nàng rất đơn giản, để ba mươi người lớp thiên tài, mỗi người ra một đề mục, nếu như nàng có thể đạt tiêu chuẩn, cũng chính là có thể trả lời đúng mười tám đề, vậy nàng sẽ trở thành một học sinh của lớp thiên tài.
Ba mươi học sinh lớp thiên tài đều đồng ý rất sảng khoái, đối với chuyện này, bọn hắn cũng không ngại, Charlotte vốn là người gặp người thích chân chính, cho dù là đám học sinh bị người gọi quái thai của lớp thiên tài cũng rất thích nàng, mà quan trọng hơn nàng còn là nữ nhi của Hạ Chí, dù bọn hắn có để bụng thật cũng phải tiếp nhận lời khiêu chiến này.
"Đồng Đồng, nếu Charlotte có thể đạt tiêu chuẩn thật, cứ để nàng tới đây đi học cũng rất tốt." Sau khi Hạ Chí biết rõ tình huống, vẻ mặt lại thoải mái hơn nhiều, hiển nhiên với hắn, thật ra đây cũng không phải chuyện đại sự gì.
"Ngươi thật để một tiểu hài tử ba tuổi đi học chung với một đám học sinh mười bảy mười tám tuổi?" Thu Đồng tức giận nói.
Hạ Chí lại bày ra vẻ mặt vân đạm phong khinh: "Đồng Đồng, Charlotte là thiên tài, cái gọi là thiên tài đương nhiên không thể đi theo con đường của người bình thường."
Dừng một chút, Hạ Chí lại bổ sung: "Đồng Đồng, nếu hiện tại Charlotte thật sự có trình độ theo học lớp mười hai, chúng ta lại để nàng tới nhà trẻ, đây mới thực sự là không tốt với nàng."
Thu Đồng giật mình, dường như những lời Hạ Chí vừa nói cũng rất có đạo lý, nếu Charlotte thực sự thông minh như vậy, lại để nàng tới nhà trẻ chơi với một đám tiểu hài ba tuổi, dường như cũng không tốt lắm thật.
Nhìn nhìn Charlotte đang đứng trên ghế nghiêm túc làm bài, buồn bực trong lòng Thu Đồng dần dần biến mất, vốn dĩ nàng cũng không thật sự tức giận, nàng chỉ quan tâm tới Charlotte mà thôi.
"Vậy chúng ta cứ xem kết quả thi đây đi." Việc đã đến nước này, Thu Đồng phát hiện mình cũng không cách nào ngăn cản, bởi ngay cả Hạ Chí cũng đã đồng ý.
Nghĩ đến chuyện Hạ Chí đồng ý, Thu Đồng lại oán thầm, hơn phân nửa là tên hỗn đản này cảm thấy Charlotte cứ theo bọn họ cả ngày cũng không tốt, cho nên mới đồng ý để Charlotte lên lớp mười hai.
Khoan hãy nói, lần này Thu Đồng thực sự đoán đúng, Hạ Chí hiểu rõ Charlotte sẽ không ngoan ngoãn tới nhà trẻ, nếu đã vậy, để nàng ở lớp thiên tài cũng là chuyện tốt, miễn cho tiểu nha đầu này cứ làm bóng đèn cả ngày.
Đương nhiên, sở dĩ Hạ Chí cảm thấy chuyện này rất bình thường, quan trọng nhất là vì nha đầu Charlotte vốn không phải tiểu hài ba tuổi, dù gì số tuổi thực tế của nàng cũng khá lớn.
"Làm xong rồi làm xong rồi, đến đến, các ngươi đến sửa bài thi đi, không được chơi xấu, ba ba sẽ kiểm tra đáp án!" Lúc này Charlotte lại kêu lên, đồng thời còn quơ quyển vở trong tay.
Ba mươi học sinh cùng lên, sau đó nguyên một đám sửa bài thi, hiển nhiên mỗi người đều đang sửa đề mục của mình.
"Không sai, cái này đúng rồi."
"Thực lợi hại, không hổ là nữ nhi của Hạ lão sư, thực đúng là thiên tài!"
"Đề của ta Charlotte cũng làm đúng rồi."
"Ha ha ha, đề của ta Charlotte làm sai."
"Ta đi, ngươi có thể có chút liêm sỉ không? Đề cổ văn phức tạp như vậy mà ngươi cũng có thể đưa ra?"
"Ta còn tốt, ngươi nhìn Trần Kỳ đi, đây thì tính là đề mục gì? Cái gì mà trong Con Đường Đế Vương có một ID tên Du Hí Nhân Gian, hiện tại hắn ta đã đạt tới cấp gì? Đây cũng có thể tính là đề sao?"
"Đề Từ Hân Nghi đưa ra còn là kỹ xảo đánh trống gì đó đây..."
Rất hiển nhiên, trong ba mươi đề này cũng không phải chỉ là đề trong sách giáo khoa bình thường, không ít người còn đưa ra đủ loại vấn đề hiếm thấy, trong vô hình trung, chuyện này cũng tăng độ khó lên. Vì thế, Charlotte cũng làm sai không ít.