Quét mắt nhìn những người khác trong công ty, Hạ Chí tiếp tục nói: "Hiện tại công ty này của các ngươi được đánh giá là trị giá hai ức, nhưng trên thực tế, ngươi không hề nói cho bất kỳ người nào trong công ty biết, ngươi đang thực hiện một vụ giao dịch riêng, có người nguyện ý ra tám ức mua lại công ty của ngươi. Ba người sáng lập công ty, mỗi người đều có hai phần mười cổ phần, vốn các ngươi cũng có thể lập tức trở thành phú hào ức vạn chân chính, nhưng các ngươi lại không biết dừng!"
"A?" Trong văn phòng có vài tiếng kinh hô, hiển nhiên, những nhân viên khác trong công ty cũng không biết chuyện này.
"Bốn phần mười cổ phần của Quan Vũ đã có giá trị hơn ba ức (~1.050 tỷ vnđ), nhưng các ngươi lại mất trí tới độ chỉ muốn đưa ra ba trăm vạn(~10.5 tỷ vnđ), các ngươi muốn nuốt trọn ba ức này nên các ngươi dám tìm mấy tên côn đồ đến uy hiếp luật sư của chúng ta!" Hạ Chí lạnh lùng nhìn Hồng tổng, "Ngươi cảm thấy Quan Vũ chết rồi, chúng ta lại là người ngoài, nơi này là địa bàn của các ngươi, cho nên các ngươi có thể tùy tiện bắt nạt chúng ta?"
"Ngươi đang phỉ báng, căn bản không có chuyện này!" Đương nhiên Hồng tổng sẽ không thừa nhận.
"Ta biết hiện tại ngươi còn chưa cảm thấy đây là chuyện lớn gì, đối với ngươi, bất luận chuyện này có thành công hay không, ngươi vẫn sẽ là phú hào ức vạn như cũ." Trên mặt Hạ Chí xuất hiện vẻ trào phúng hờ hững, "Đáng tiếc, ta muốn nói cho ngươi một việc, chỉ khi tiền thật sự tới tay ngươi, đó mới là tiền của riêng ngươi, ngươi cho rằng ngươi có được gia tài ức vạn, nhưng trên thực tế, ngươi sẽ trắng tay."
"Không nên cảm thấy ngươi nói như vậy là có thể dọa ta!" Hồng tổng hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên hắn ta không tin lời Hạ Chí nói.
"Rất nhanh ngươi sẽ nhận được điện thoại, đối phương sẽ nói cho ngươi biết, bọn hắn sẽ từ bỏ việc thu mua công ty của ngươi." Hạ Chí tiện tay kéo một cái ghế ra, lại ngồi xuống, hắn quay đầu nhìn về Hạ Mạt, cười xán lạn, "Đến, ngồi một chút đi, chuẩn bị xem kịch với ta."
"Lãng phí thời gian!" Hạ Mạt lạnh lùng nói.
Tuy Hạ Mạt không thực sự ngồi xuống, nhưng kỳ thật mỗi người ở đây đều có thể nhìn ra, giữa hai người có quan hệ bất thường.
Lúc này, tiếng chuông điện thoại di động vang lên, mọi người vô thức nhìn về phía vị Hồng tổng kia, bởi tiếng chuông phát ra từ chỗ hắn ta.
Hồng tổng cầm điện thoại di động lên, trên mặt lập tức thoáng qua chút bất an: "Chào ngươi, Lâm tổng... Cái gì? Không không không, Lâm tổng, sao lại như vậy? Chúng ta đã nói xong... Này, này..."
Hiển nhiên đối phương đã trực tiếp cúp điện thoại, sau đó, Hồng tổng không ngừng quay số, muốn gọi lại, nhưng rất hiển nhiên, lần này, điện thoại không được kết nối.
"Thấy không? Ta thật sự rất lợi hại." Hạ Chí lại nhìn Hạ Mạt, "Ta nói người ta sẽ không thu mua, kết quả hiển nhiên là sẽ không thu mua."
Thấy Hạ Chí bày ra vẻ khoác lác trước mặt Hạ Mạt, trong lòng Hàn Tiếu có cảm giác hết sức cổ quái, nàng lại cảm thấy nàng nên gọi điện thoại cho Thu Đồng.
"Buồn chán!" Hạ Mạt lạnh lùng phun ra hai chữ này.
"Không phải chúng ta đang trò chuyện sao?" Hạ Chí có chút ngạc nhiên nói.
"Ngươi làm gì? Rốt cục ngươi là ai?" Lúc này Hồng tổng lại rống lên với Hạ Chí, hắn ta không thể tin được cuộc thu mua trị trá tám ức lại bị ngâm nước nóng như vậy, không có bất kỳ lý do gì, chỉ có một cuộc điện thoại báo tin. Mà càng khó tin là tên gia hỏa vừa đánh hắn ta một trận kia dường như là nguyên nhân dẫn đến chuyện này phát sinh!
"A? Hình như ta còn chưa nói cho các ngươi biết ta là ai?" Hạ Chí có chút ngạc nhiên, "Ừm, đây là ta thất sách."
Nhìn Hạ Mạt, Hạ Chí nói rất chân thành: "Nhớ kỹ, khi ngươi bắt nạt người nhất định phải để đối phương nhớ kỹ tên ngươi, như vậy chờ lần sau người ta tới tìm ngươi báo thù, ngươi có thể lại bắt nạt hắn ta thêm một lần nữa."
"Ta không rảnh như ngươi." Hạ Mạt lạnh lùng nói.
"Ta tên Hạ Chí, chính là Hạ Chí trong hai mươi bốn tiết, ừm, ta là một giáo viên thể dục." Hạ Chí nhìn Hồng tổng, "Hiện tại, có phải ngươi đã bắt đầu hối hận vì đắc tội với giáo viên thể dục không?"
"Họ Hạ, chớ đắc ý, cho dù công ty này không được thu mua, phần mềm Người Gỗ của ta vẫn được vô số người muốn. Đợi thêm mấy tháng nữa, ta còn có thể bán với giá tiền cao hơn!" Hồng tổng nói như nghiến răng nghiến lợi.
"A? Đúng không?" Trên mặt Hạ Chí lộ ra nụ cười xán lạn, "Như vậy ta phải nói cho ngươi biết một tin tức khác, có lẽ các ngươi nên thử đăng nhập phần mềm Người Gỗ của các ngươi xem, sau đó các ngươi sẽ phát hiện, các ngươi vốn không cách nào đăng nhập được. Đúng rồi, hình như bản thân ngươi là người làm kỹ thuật, hẳn ngươi nên đi kiểm tra một chút xem, sau đó ngươi sẽ phát hiện, phần mềm của ngươi như mới vậy."
Phần mềm như mới?
Mọi người cảm thấy buồn bực, lời này là có ý gì?
Những nhân viên kia sôi nổi lấy điện thoại di động ra, bắt đầu đăng nhập phần mềm, sau đó, bọn hắn đều phát hiện có điểm gì đó không đúng.
"Chuyện gì xảy ra? Thực sự không thể đăng nhập được..."
"Ta cũng vậy, nó nói tài khoản của ta không tồn tại..."
"Đúng vậy, ta cũng giống vậy."
"Hình như số liệu có vấn đề..."
Lúc này vị Hồng tổng kia đã vọt vào trong phòng làm việc nhỏ của hắn ta, những chiếc máy vi tính khác đều đã bị đập nát, chỉ có máy vi tính của hắn ta còn có thể sử dụng, mà mấy phút đồng hồ sau, đám người lập tức nghe được một tiếng gào thảm truyền ra từ trong phòng làm việc của hắn ta: "Không!"
Một giây sau, Hồng tổng lập tức lao ra từ trong văn phòng, vọt tới trước mặt Hạ Chí: "Ngươi đã làm cái gì? Rốt cục ngươi đã làm cái gì?"
Tất cả mọi người đều ngây người, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
"Khốn kiếp, tất cả đều do ngươi đang quấy rối đúng không? Lão tử liều mạng với ngươi!" Thương cảm cho vị Hồng tổng này, hiển nhiên hắn ta đã mất lý trí, hắn ta vừa rống giận vừa vung quyền về phía Hạ Chí.