Sau đó, mọi người lại không nhịn được mà nhìn về phía Hạ Chí, rốt cuộc người này có lai lịch thế nào?
"Hàn luật sư, Hàn luật sư, đến, ta ký, ta ký hợp đồng, tất cả cổ phần của ta đều bán cho các ngươi, một trăm vạn, không, không cần tiền, không cần tiền cũng được." Cát Vân Hạc lảo đảo nghiêng ngã chạy về phía Hàn Tiếu. Mười phút trước, hắn ta còn rất đắc ý, dường như mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của hắn ta, mà giờ khắc này, hắn ta lại có chút muốn mình bị chôn trong phế tích, rốt cuộc hắn ta đã đắc tội với người nào vậy!
"Cái này..." Hàn Tiếu nhìn về phía Hạ Chí, hiển nhiên chuyện này phải để Hạ Chí làm chủ.
"Nếu đã mua cổ phần, đương nhiên phải bỏ tiền." Hạ Chí mỉm cười, "Chúng ta không thể lấy không đồ của người khác, ừm, vậy thì cho hắn một tệ đi."
"Ách?" Hàn Tiếu lại cho là mình nghe lầm, "Một tệ?"
"Cũng đúng, một tệ đã hơi nhiều, hay là cho năm xu đi." Hạ Chí nói rất chân thành.
"Cái kia… là năm xu thật sự sao?" Hàn Tiếu vẫn có chút khó tin.
"Ta biết ngươi cảm thấy năm xu cũng hơi nhiều, nhưng chúng ta không thể lấy không đồ của người khác, coi như chịu chút thiệt thòi, dùng năm xu để mua lại đi." Hạ Chí nói rất chân thành.
"Được, năm xu thì năm xu, ta ký, ta ký, Hàn luật sư ngươi nhanh đưa hợp đồng cho ta!" Cát Vân Hạc chỉ muốn nhanh chóng ký hợp đồng sau đó chạy trốn. Hắn ta cảm thấy nếu mình còn lưu lại, cho dù không bị Hạ Chí chơi chết, cũng rất có thể sẽ bị Kiều Tuấn giết chết!
"Ngươi xem, hắn ta còn rất vui vẻ đây, hắn ta biết mình chiếm món hời lớn." Hạ Chí nghiêm trang nói.
Hàn Tiếu thật sự cạn lời, chỉ có điều nàng cũng không nói thêm gì nữa. Thật ra nàng đã sớm chuẩn bị xong hợp đồng, mà trước đó nàng cảm thấy rất có thể Cát Vân Hạc sẽ lâm thời đổi ý, đòi nhiều tiền hơn, cho nên lúc ấy nàng cũng không điền giá tiền vào, vì vậy, hiện tại chỉ cần điền thêm giá tiền lên là được, rất nhanh đã có thể hoàn thành.
Mọi người vây xem lại hoàn toàn ngây người, trong lòng bọn hắn chỉ có một câu, chưa bao giờ thấy qua người nào vô liêm sỉ như vậy!
Còn nói cái gì mà không thể lấy không đồ của người khác, kết quả ngươi đưa cho người ta năm xu, hơn nữa còn nói cho vậy đã nhiều rồi. Rõ ràng người ta bị dọa đến không dám không ký tên, vậy mà ngươi còn nói người ta rất vui vẻ! Này…. Rốt cuộc phải không biết xấu hổ tới cỡ nào mới có thể nghiêm túc nói nhăng nói cuội như vậy!
Liễu Huy cũng thật sự phục, người anh em này thật đúng là thần nhân!
Bất luận là thần tiên hay là thần kinh, nói một cách khác, dù sao thì người thường cũng tuyệt không thể làm ra chuyện như vậy!
Hàn Tiếu chỉ dùng không tới ba phút đã khiến Cát Vân Hạc ký hợp đồng xong, mà lúc này Hạ Chí cũng lại lần nữa mở miệng: "Tốt rồi, chúng ta có thể đi rồi, Hàn đại luật sư, ngươi có thể quay về khách sạn trước, ta còn cần xử lý một chuyện."
"Được rồi." Hiện tại Hàn Tiếu đã không còn chủ kiến gì đáng nói, làm việc cùng với Hạ Chí khiến nàng rất khó có thể có chủ kiến gì, bởi trên cơ bản mọi chuyện đều được làm theo kế hoạch của Hạ Chí.
Liễu Huy lái Mercedes chở Hạ Chí và Hàn Tiếu rời đi, khách sạn Hàn Tiếu ở cách nơi này cũng không tính là xa, đại khái chừng mười phút là tới, cho nên Hạ Chí để Liễu Huy đưa Hàn Tiếu tới khách sạn trước, sau đó hắn và Liễu Huy sẽ cùng đi tìm Liễu Linh.
"Các vị, ai biết rốt cuộc Hạ Chí này có lai lịch thế nào không?" Mercedes đi xa, nhưng bên cạnh phế tích Vọng Giang Lâu vẫn còn rất nhiều người đang nghị luận.
"Ta đã tìm thử, người này rất nổi tiếng, bạn gái của hắn chính là Thu Đồng." Có người tiếp lời.
"Thu Đồng? Chính là nữ hiệu trưởng không phải minh tinh nhưng còn nổi tiếng hơn cả minh tinh kia?" Đương nhiên số người biết Thu Đồng nhiều hơn so với biết Hạ Chí.
"Còn không phải nàng thì ai? Các ngươi lên mạng tìm kiếm một chút đi, trên mạng có không ít tin tức về Hạ Chí và Thu Đồng. Ở thành phố Thanh Cảng, hai người bọn họ rất nổi tiếng."
"Nhưng Thanh Cảng là Thanh Cảng, nơi này là Giang Thành, các ngươi không cảm thấy ở chỗ chúng ta, hắn ta vẫn quá kiêu ngạo sao?"
"Thật ra tin tức trên mạng không thể coi là thật, ta cảm thấy các ngươi vẫn có thể lén điều tra thêm về tên gia hỏa này, xem bộ hiện tại hắn sẽ không rời đi."
...
Không hề nghi ngờ, hiện tại đã có không ít người Giang Thành cảm thấy hứng thú với Hạ Chí, mà đồng thời, những người này cũng có chút kiêng kỵ Hạ Chí. Phải biết rằng mấy người bọn hắn cũng không dám đắc tội với Kiều Tuấn, nhưng Vọng Giang Lâu của Kiều Tuấn lại bị Hạ Chí trực tiếp phá hủy. Tuy sự kiêu ngạo của Hạ Chí khiến bọn hắn cảm thấy khó chịu, nhưng thực lực của người ta tuyệt không bình thường.
Đương nhiên, cũng có người cảm thấy, cũng có thể là do Kiều Tuấn có tiếng nhưng không có miếng, trước đó tất cả mọi người đều đang nói gì mà Kiều Tuấn lợi hại, Kiều Tuấn không thể chọc, nhưng hiện tại thì sao, Vọng Giang Lâu bị người hủy đi, bản thân Kiều Tuấn cũng bị thuộc hạ đánh như đánh bao cát, thật ra Kiều lão bản trong truyền thuyết cũng không hơn gì thế này.
Bên này Liễu Huy đã đưa Hàn Tiếu đến khách sạn, sau đó hai người tiếp tục tới mục đích kế tiếp.
"Anh em, ta nói cho ngươi biết, chắc chắn bạn trai của tỷ ta có vấn đề, nếu ngươi có thể để tỷ ta chia tay hắn ta thì thật quá tốt." Lúc này Liễu Huy bắt đầu kế hoạch chia rẽ một đôi tình lữ, chỉ có điều mới vừa nói đến đây, di động của hắn ta đã đổ chuông.
Dừng xe ở ven đường, Liễu Huy nhận điện thoại: "Tỷ, tỷ ở đâu, ta đang đi tìm tỷ... Cái gì? Ngươi nói cái gì? Tỷ của ta bị sao? Được được được, ta lập tức tới đó!"
Liễu Huy cúp điện thoại, bỗng đạp chân ga tới mức tận cùng, Mercedes phóng đi như bão táp!