Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 562 - Chương 561: Hình Như Lời Này Có Nghĩa Khác (1)

Chưa xác định
Chương 561: Hình như lời này có nghĩa khác (1)

"Liễu đại tiểu thư, ta cũng không vòng vo." Diệp Vân Hạo đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ý đồ đến, "Ta biết chỗ các ngươi mở tiệc chiêu đãi Hạ Chí, muốn mời các ngươi hỗ trợ dẫn kiến một chút, ta có một số việc muốn thương lượng trực tiếp với Hạ Chí."

Trong lòng Liễu Linh hơi kinh ngạc, Diệp Vân Hạo lại tới vì Hạ Chí?

"Diệp tam thiếu, lấy năng lực của ngươi, muốn trực tiếp tìm được Hạ Chí hẳn cũng không khó đúng không?" Liễu Linh mở miệng hỏi, trực giác nói cho Liễu Linh biết, chuyện cũng không đơn giản như vậy, nếu Diệp Vân Hạo chỉ muốn tìm Hạ Chí, hẳn không cần nàng dẫn kiến, trong này hơn phân nửa là còn có nguyên nhân nào khác.

"Liễu đại tiểu thư, không gạt ngươi, thật ra ta biết Hạ Chí ở khách sạn nào, đúng là ta có thể trực tiếp tới cửa thăm hỏi hắn, nhưng sợ rằng cuộc nói chuyện giữa ta và Hạ Chí cũng sẽ không được thuận lợi, cho nên trên thực tế, ta cần Liễu đại tiểu thư giúp ta cân đối một chút." Diệp Vân Hạo mỉm cười, mà có lẽ đây mới là nguyên nhân chân chính khiến hắn ta có mặt ở nơi này.

Liễu Linh khẽ nhíu mày: "Diệp tam thiếu, không phải ta không chịu hỗ trợ, nhưng thật ra chúng ta cũng không quen thuộc với Hạ Chí."

"Liễu đại tiểu thư, hiện nay, ở Giang Thành, chỉ có các ngươi tương đối quen thuộc với Hạ Chí, đặc biệt là Huy thiếu, hắn ta đã từng tới Vọng Giang Lâu với Hạ Chí. Mà theo ta được biết, hôm nay thân thể Liễu đại tiểu thư có vấn đề, cũng đã được Hạ Chí trợ giúp." Diệp Vân Hạo lắc đầu, "Ta có thể hiểu đại khái về Hạ Chí, trên cơ bản, hắn gần như không có bạn bè, ta nghĩ hắn đã đối xử rất khác với các ngươi."

Suy nghĩ một chút, Diệp Vân Hạo tiếp tục nói: "Liễu đại tiểu thư, chuyện này rất quan trọng với ta, nếu ngươi đồng ý giúp ta thúc đẩy chuyện này, ta nghĩ sau này chúng ta sẽ có càng nhiều cơ hội hợp tác hơn."

Liễu Linh không khỏi bắt đầu do dự, bình tĩnh mà xem xét, lúc này nàng thật sự động tâm, nếu có thể vì việc này mà phát triển quan hệ tốt đẹp với Diệp gia, thật đúng là có thể mang được rất nhiều lợi ích tới cho nàng.

Vấn đề là Liễu Linh lại càng hiểu, nàng và Hạ Chí hoàn toàn không quen biết, thật ra nàng cũng không thể nói nên lời gì trước mặt Hạ Chí, ngược lại đệ đệ của nàng là Liễu Huy càng quen thuộc với Hạ Chí hơn một chút.

"Tỷ, đừng đồng ý, ta thấy hơn phân nửa là Diệp Vân Hạo đã đắc tội với Hạ Chí, nếu không hắn ta có chuyện gì mà không thể trực tiếp thương lượng với Hạ Chí đây?" Liễu Huy tiến đến bên tai Liễu Linh, nhỏ giọng nói: "Chúng ta cũng không mấy quen thuộc với Hạ Chí, đến lúc đó nói không chừng chúng ta sẽ vì Diệp Vân Hạo mà đắc tội với Hạ Chí, không có lợi lắm."

Liễu Linh lập tức được cảnh tỉnh, đột nhiên nàng phát hiện, trong chuyện này, vậy mà đệ đệ nàng lại có thể nhìn thấu đáo hơn nàng. Đúng vậy nha, Diệp Vân Hạo là con cháu Diệp gia, thân phận không tầm thường, nếu đổi lại bình thường có chuyện cần thương lượng, vốn không cần tới tìm nàng làm người trung gian, đúng không?

Nghĩ tới đây, Liễu Linh cảm thấy Liễu Huy nói không sai, Diệp Vân Hạo hơn phân nửa là đã đắc tội với Hạ Chí thật, nếu không, Diệp Vân Hạo vốn luôn không đặt nàng vào mắt, sao có thể đột nhiên khách khí xin nàng hỗ trợ như vậy?

"Diệp tam thiếu, hôm nay là lần đầu tiên ta gặp Hạ Chí, Huy tử cũng chỉ mới biết hắn hôm qua, Hạ Chí cũng đã nói rất rõ ràng với chúng ta, hắn không giúp chúng ta, hắn chỉ đang xử lý chuyện của mình, trùng hợp vừa lúc có thể giúp chúng ta mà thôi." Liễu Linh nhìn Diệp Vân Hạo, "Cho nên, sợ rằng chuyện này chúng ta thực sự bất lực, nếu Diệp tam thiếu nguyện ý lưu lại cùng ăn cơm với chúng ta, ta có thể giới thiệu các ngươi làm quen, nhưng chỉ sợ chuyện ta có thể làm cũng chỉ có chừng ấy mà thôi."

"Xem ra, Liễu đại tiểu thư không đồng ý giúp đỡ." Ý cườitrên mặt Diệp Vân Hạo biến mất, "Đã như vậy, vậy ta sẽ không quấy rầy."

Diệp Vân Hạo xoay người chuẩn bị rời đi, đi được hai bước, hắn ta lại ngừng lại, cũng không quay đầu: "Liễu đại tiểu thư, đúng là Hạ Chí có chút lai lịch thật, nhưng cuối cùng hắn vẫn sẽ trở lại thành phố Thanh Cảng. Mà thật ra, Liễu gia các ngươi cần phải kết giao thêm mấy người bằng hữu ở Giang Thành."

"Diệp Vân Hạo, ngươi nói câu này là có ý gì?" Rốt cục Liễu Huy cũng không nhịn được nữa, "Ngươi đang uy hiếp chúng ta có phải không?"

"Huy thiếu đã hiểu lầm, sao ta có thể uy hiếp các ngươi?" Diệp Vân Hạo xoay người lại, "Chỉ là đột nhiên ta nghĩ đến, thật ra, Liễu đại tiểu thư, chúng ta có thể bàn chuyện làm ăn."

"Huy tử." Liễu Linh nhẹ giọng hô một tiếng, ra hiệu cho hắn không cần nói thêm, sau đó nàng nhìn về phía Diệp Vân Hạo, cười nhạt một tiếng: "Diệp tam thiếu, không biết ngươi muốn bàn chuyện làm ăn gì?"

"Liễu đại tiểu thư, ngươi có biết một ứng dụng điện thoại tên là Người Gỗ không?" Diệp Vân Hạo hỏi.

"Người Gỗ?" Liễu Linh hơi ngẩn ra, "Biết, một phần mềm xã giao rất hấp dẫn, được đánh giá hai ức, nhưng ta nghe đồn, có người ra giá gần mười ức để thu mua công ty này, nhưng hiện tại phần mềm lại gặp vấn đề, đã có gần 24h không cách nào đăng ký, bên phía công ty thành lập nói bọn họ bị hacker công kích. Ta không rõ tình huống cụ thể, chỉ biết được đại khái là như vậy."

"Liễu đại tiểu thư quả nhiên tin tức linh thông." Trên mặt Diệp Vân Hạo lại lộ nụ cười, "Mối làm ăn ta nói vừa lúc có liên quan với công ty này, trên tay ta có được 40% cổ phần công ty khoa học kỹ thuật Người Gỗ, nếu Liễu đại tiểu thư có hứng thú, ta có thể nhượng toàn bộ cổ phần của ta cho ngươi."

Bình Luận (0)
Comment