"Ba ba, ngươi thật ngốc, chỉ còn lại một tấm vé, đương nhiên phải tranh rồi!" Giọng nói thanh thúy vang lên, mà giọng nói này cũng khiến nam nhân mặc âu phục và nam nhân mặc đồ thể thao đồng thời phục hồi tinh thần lại.
"Nữ nhi ngoan, nếu như chỉ còn lại một tấm vé, đương nhiên nó phải thuộc về chúng ta rồi, bọn hắn có gì hay mà tranh đâu?" Nam nhân lười biếng nói.
"A? Ba ba nói rất đúng, vậy tại sao bọn hắn phải tranh giành?" Tiểu nữ hài có chút ngạc nhiên.
"Bởi vì bọn hắn còn đần độn hơn cả ngươi." Nam nhân không chút hoang mang trả lời.
"Ngươi nói ai đần độn đâu?" Giọng nói tức giận vang lên, người nói chuyện chính là nam nhân mặc âu phục kia, từ khi thấy một nhà ba người này xuất hiện, trong lòng nam nhân mặc âu phục đã cảm thấy rất khó chịu, nguyên nhân rất đơn giản, đố kị.
Lòng đố kị ai ai cũng có, mà đối với một người thích khoe khoang, đương nhiên bọn họ lại càng dễ đố kị, đặc biệt là một người thích khoe mỹ nhân, đột nhiên phát hiện nam nhân khác sở hữu một mỹ nữ đẹp hơn nữ nhân của mình vô số lần, đương nhiên hắn ta sẽ càng thêm ghen ghét.
Vốn nam nhân mặc đồ tây này vẫn rất đắc ý, tuy người mẫu bên cạnh hắn ta không nổi tiếng lắm, thế nhưng lại là người có eo có mông có khuôn mặt, đẹp hơn nhiều so với một vài minh tinh, vóc người càng là nổi bật trong số đám người mẫu. Sau khi thu được nàng tới tay, gần như mỗi lần ra ngoài hắn ta đều dẫn nàng theo cùng, như rất sợ người khác không biết.
Thế nhưng khi hắn ta thấy đại mỹ nữ mới vừa xuất hiện, gương mặt kia, vóc dáng kai, còn có khí chất kia, trực tiếp bỏ xa người mẫu bên cạnh hắn ta cả một Thái Bình Dương, trong lòng hắn ta đã không cách nào bình tĩnh.
Hiện tại, tên khốn kiếp có được mỹ nữ như vậy còn dám mắng hắn ta đần độn, đương nhiên hắn ta lại càng không cách nào nhịn.
"Oa, ba ba, hắn ta thật sự rất đần độn, vậy mà hắn ta lại không biết ngươi đang nói hắn ta đần độn!" Tiểu nữ hài có chút khoa trương kêu lên, giọng nói thanh thúy này khiến sắc mặt nam nhân mặc âu phục trở nên càng khó coi hơn.
Ngược lại nam tử mặc đồ thể thao cũng bị Hạ Chí nói là đần độn kia, lúc này sắc mặt hắn ta có chút cổ quái, thoạt nhìn hắn ta cũng không tức giận, ngược lại còn có chút buồn cười.
"Hai người các ngươi có thể đừng vừa ra khỏi nhà đã gây sự có được không?" Đúng lúc này, giọng nói có hơi tức giận lại hết sức động lòng người vang lên, mà những lời này đương nhiên là phát ra từ trong miệng đại mỹ nữ kia.
Cao quý gợi cảm cùng kiêm, khuôn mặt vóc người đều tuyệt hảo, đại mỹ nữ này lại chính là Thu Đồng, mà đi cùng với nàng tự nhiên là Hạ Chí và Charlotte.
Cho đến bây giờ, Thu Đồng còn chưa biết rốt cuộc bọn họ sắp tới nơi nào du lịch, nhưng còn chưa bắt đầu du lịch, Hạ Chí và Charlotte đã cãi nhau với người ta, điều này khiến Thu Đồng có xung động muốn nửa đường bỏ cuộc, bởi vì nàng bắt đầu có cảm giác, có lẽ lần du lịch này sẽ không thuận lợi.
Lấy phong cách của hai cha con Hạ Chí và Charlotte, nói không chừng mỗi ngày bọn họ đều sẽ đánh nhau với người ta.
"Honey, chúng ta không gây sự." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta rất biết điều, cho tới bây giờ ta đều không gây sự." Charlotte cười hì hì.
Thu Đồng nhìn Hạ Chí với ánh mắt khinh bỉ: "Này, rốt cuộc chúng ta sắp đi đâu vậy? Hiện tại ngươi có thể nói rồi chứ?"
"Các ngươi đâu cũng không thể đi!" Một tiếng hừ lạnh truyền đến, người tiếp lời lại chính là nam nhân mặc âu phục kia, "Vị tiểu thư này, nếu ngươi muốn lên tàu U Linh Nữ Vương, trừ phi ngươi đi cùng ta!"
"Oa!" Giọng nói khoa trương lại vang lên, đương nhiên là Charlotte bắt đầu bật thốt, "Ba ba, không tốt rồi, tên ngu ngốc này muốn đào góc tường của ngươi!"
"Nữ nhi ngoan, đừng kinh ngạc, đần độn luôn thích làm một số chuyện ngu xuẩn." Hạ Chí lại có vẻ không hề tức giận gì.
Thu Đồng cũng có chút kinh ngạc, gia hỏa này đã tốt tính như vậy từ lúc nào?
Một giây sau, trong lòng Thu Đồng lại có chút không thoải mái, vậy mà tên hỗn đản này lại có thể dễ dàng tha thứ cho người khác có ý đồ với nàng ngay trước mặt hắn?
Ý của nam nhân mặc âu phục là gì ai cũng có thể hiểu, hiển nhiên hắn ta có ý đồ với Thu Đồng.
Nam nhân mặc âu phục thực sự nghĩ như vậy, sau khi bị Hạ Chí mắng đần độn vài lần, trong lòng hắn ta vừa bất mãn, đồng thời, hắn ta cũng muốn trực tiếp cạy đại mỹ nữ là Thu Đồng này ra, như vậy vừa có thể thỏa mãn dục vọng trong lòng hắn ta, vừa có thể trả thù Hạ Chí, là một công đôi việc chân chính.
Mà đối với nam nhân mặc âu phục, khát vọng có được Thu Đồng càng thêm mãnh liệt hơn xa so với trả thù Hạ Chí.
"Thuyền tới rồi." Lúc này Hạ Chí lại lười biếng phun ra ba chữ.
Trên biển truyền đến tiếng động, mọi người theo tiếng nhìn lại, sau đó, bọn hắn lập tức thấy được thuyền, mà đợi sau khi Thu Đồng nhìn rõ ràng cái gọi là thuyền này, nàng lại có chút cạn lời, đây không phải một chiếc ca nô sao?
Chẳng lẽ mấy người bọn hắn muốn ngồi ca nô ra ngoài du lịch?
Thu Đồng lại một lần nữa cảm thấy Hạ Chí không đáng tin cậy, cho dù muốn ra biển chơi, chí ít cũng phải có một chiếc du thuyền chứ?
"Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta tự mua du thuyền đi chơi đi, không đi chơi với ba ba nữa." Hiển nhiên Charlotte cũng không hài lòng với chiếc cano này.
"Nữ nhi ngoan, ta có thể mua một chiếc du thuyền cho ngươi để ngươi đi chơi một mình." Hạ Chí tiếp lời.
"Ba ba, như vậy quá lãng phí, ta là trẻ ngoan, biết tiết kiệm." Charlotte lập tức nói: "Ta vẫn nên cùng đi chơi với các ngươi thì hơn."
Thu Đồng không nhịn được lại nhìn Hạ Chí với ánh mắt khinh bỉ, gia hỏa này vừa muốn bỏ lại Charlotte, nghĩ cũng hay lắm!