Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 627 - Chương 626: Ta Sắp Lớn Lên Rồi (2)

Chưa xác định
Chương 626: Ta sắp lớn lên rồi (2)

Không bao lâu sau, những phục vụ này đã đưa đủ loại đồ ăn lên, trên căn bản chỉ cần là đồ ăn trong phòng ăn có đều bưng lên một phần, thoáng cái đã chất đầy bàn ăn.

"Có ăn rồi!" Charlotte hoan hô một tiếng, sau đó chạy nhanh tới, bò lên trên ghế, bắt đầu ăn một cách không thục nữ chút nào.

"Nữ nhi ngoan, hình như hiện tại ngươi ăn rất nhiều." Hạ Chí có chút kinh ngạc.

"Ba ba, rất có thể ta sắp lớn rồi." Lời Charlotte nói hơi mơ hồ không rõ.

Sắp lớn lên?

Nét mặt Hạ Chí tràn đầy cổ quái, những người khác lại đều không cho là đúng, tiểu hài này ăn nhiều hơn nữa cũng chỉ mới ba tuổi, nhìn thế nào cũng thấy không có khả năng thoáng cái đã lớn lên.

Không ít người cũng thầm cảm khái, cần gì phải khổ như vậy, chỉ vì ăn điểm tâm thôi cũng có thể huyên náo lớn chuyện như thế. Hiện tại thì hay rồi, đám người Hải Đường đã xong đời, mà mấy người bọn họ cũng cần đi tìm một chỗ dựa mới.

"Rốt cục người kia là ai? Vừa rồi hắn nói trước đây ngươi thế này thế nọ, rốt cuộc là có ý gì?" Lúc này Thu Đồng đã không nhịn được nhỏ giọng hỏi Hạ Chí, nàng luôn cảm thấy nam tử mặc trang phục thời Đường này biết lai lịch chân chính của Hạ Chí.

"Thân yêu, thật ra ta cũng không rõ hắn ta là ai, ừm, có thể trước đây hắn ta có quen biết ta, nhưng mà ta không nhận ra hắn ta." Hạ Chí nói rất chân thành: "Loại tiểu nhân vật như vậy ta không nhớ nổi."

"Biết ngay ngươi sẽ không nói thật!" Thu Đồng liếc hắn, cũng không truy hỏi nữa, dứt khoát ăn điểm tâm của mình.

"Rõ ràng là ta đang nói thật." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội.

Rất nhanh phòng ăn đã có chút rối loạn, có ít người bắt đầu khiêng đám người Hải Đường đang bị thương đi, Hạ Chí cũng không ngăn cản, chỉ không chút hoang mang ăn bữa sáng với Thu Đồng.

Xấp xỉ nửa giờ sau, Charlotte mới có thể tính là đã lấp đầy bụng, bốn người cũng đứng dậy rời khỏi phòng ăn, mà hiện tại hiển nhiên không có người nào ngu dốt đến mức chạy tới ngăn cản bọn hắn.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta đi đâu chơi đây? Nếu không chúng ta xuống biển bắt cá đi!" Charlotte đề nghị.

"Nữ nhi ngoan, bắt cá là chuyện không có chút hàm lượng kỹ thuật nào, không bằng tới biển câu cá đi." Hạ Chí tiếp lời.

"Hai người các ngươi toàn đưa ra ý kiến ngu ngốc!" Thu Đồng tức giận nói: "Còn câu cá nữa, cẩn thận cá mập ăn tươi các ngươi."

"Đúng vậy, có cá mập!" Charlotte bày ra vẻ phấn khởi vô cùng, "Ba ba, ngươi đi bắt một đầu cá mập tới đây cho chúng ta làm vây cá ăn đi!"

"Nữ nhi ngoan, vây cá không ngon chút nào hết." Hạ Chí tỏ vẻ không hứng thú lắm.

Số 1 nhìn Thu Đồng với ánh mắt quái dị, nàng rất muốn biết rốt cuộc làm sao Thu Đồng có thể chịu được một đôi cha con hiếm thấy như vậy?

"Vậy ba ba, ngươi đi bắt một mỹ nhân ngư tới cho ta chơi đi." Charlotte lập tức có ý tưởng mới.

"Nữ nhi ngoan, mỹ nhân ngư chỉ là gạt người." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Vậy chúng ta chơi gì bây giờ?" Charlotte rất khổ não, "Hình như không có gì hay để chơi nữa."

"Nữ nhi ngoan, ngươi có thể để Đồng Đồng dạy ngươi học bơi." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Thế nhưng ta biết bơi... Ai ya, đúng đúng đúng, Đồng Đồng tỷ tỷ, ta không biết bơi, ngươi nhanh dạy ta bơi đi!" Phản ứng của Charlotte không tính là chậm, đáng tiếc vẫn lọt hố.

Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí, không phải gia hỏa này muốn nhìn nàng mặc đồ bơi sao? Nàng mới không mắc mưu.

"Tối hôm qua ta đã xem tư liệu được đặt trong phòng, trên thuyền cũng có khu mua sắm, nghe nói còn có rất nhiều đồ mà những nơi khác không cách nào mua được, chúng ta mau đến xem." Thu Đồng nói thẳng ra phương án du ngoạn của nàng, thật ra đây cũng là một trong những kế hoạch của nàng, chỉ có điều nàng vốn không định đi ngay bây giờ.

Nhưng bây giờ, vì để tránh Hạ Chí và Charlotte không ngừng đưa ra ý đồ xấu, nàng vẫn nên sớm tiến hành kế hoạch này.

"Đồng Đồng, thứ tốt chân chính không thể mua được ở khu mua sắm, phải tới đấu giá hội mới được." Hạ Chí mở miệng nói: "Đêm nay sẽ có đấu giá hội đây."

"Đúng vậy, đại đấu giá tết trung thu, mua một tặng một." Charlotte cười hì hì tiếp lời.

"Nếu các ngươi không muốn đi dạo, một mình ta đi." Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, nói xong lời này, nàng xoay người rời đi.

Mà không ngoài dự liệu của nàng, Hạ Chí và Charlotte lập tức theo sau nàng, mà mỹ nữ số 1 đương nhiên cũng theo phía sau.

Đúng là trên U Linh Nữ Vương cũng có một khu mua sắm, khu mua sắm này ở tầng dưới chót của du thuyền, mà khu mua sắm này còn có một cái tên riêng, là Siêu Thị U Linh.

Thật ra trong Siêu Thị U Linh rất vắng vẻ, cũng chẳng có bao nhiêu người đến đây mua sắm, dường như đồ được bán bên trong cũng không nhiều lắm, thoạt nhìn, cả siêu thị cũng chỉ có mấy cửa hàng mở cửa.

Một cửa hàng trong đó viết vài chữ to, bán hết mọi thứ, thoạt nhìn xấp xỉ với mấy chữ không gì không cược ở trước cửa sòng bạc.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, dường như ở đây cái gì cũng có bán!" Lúc này dường như Charlotte cũng cảm thấy hứng thú, chạy tới lối vào.

Diện tích của cửa hàng này cũng không lớn, lúc này trong tiệm chỉ có một người, một lão già gầy teo tóc hoa râm, hắn ta ngồi ở quầy, một bộ mơ màng buồn ngủ.

"Ở đây không có gì hết, còn nói cái gì cũng bán, rõ ràng là lừa đảo." Charlotte có chút mất hứng, trong tiệm này trống rỗng, chỉ có mấy quầy thủy tinh, nhưng trong quầy thủy tinh lại không bày bất kỳ thứ gì.

"Nha đầu, ngươi muốn mua gì chúng ta sẽ có cái đó." Lão già gầy teo nhìn về phía Charlotte, giọng nói lại hữu khí vô lực, rõ ràng rất không đáng tin cậy.

"Ta muốn mua một mỹ nhân ngư, các ngươi có không?" Charlotte bĩu môi, hiển nhiên nàng không tin lời của lão đầu này.

Bình Luận (0)
Comment