Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 638 - Chương 637: Ta Muốn Làm Công Chúa (1)

Chưa xác định
Chương 637: Ta muốn làm công chúa (1)

"Hắn ta không ở đây." Thu Đồng vẫn đáp lại một câu, nàng đã hiểu, sở dĩ nữ nhân này tìm đến nàng là vì muốn tìm Hạ Chí.

Đáng tiếc là chính nàng cũng không cách nào tìm được Hạ Chí.

"Ta biết hắn ta không ở đây, ta cần biết hắn ta đã đi đâu." Lúc này nữ nhân tóc nâu lại đổi sang nói tiếng Anh.

"Ta không biết." Thu Đồng ôm hề có ý muốn gây chuyện, nàng vẫn thành thật trả lời vấn đề của nữ nhân tóc nâu.

"Nếu đã vậy, ta cũng chỉ có thể đưa nàng đi." Tầm mắt của nữ nhân tóc nâu rơi xuống trên người Charlotte, "Đợi khi Hạ Chí trở về, ngươi nhớ nói cho hắn biết, công chúa đã mang nữ nhi của hắn đi."

"Công chúa?" Thu Đồng hơi nhíu mày, buổi sáng mới xuất hiện một vương tử, hiện tại lại thêm một công chúa?

"Không sai, ta chính là công chúa." Nữ nhân tóc nâu thản nhiên nói.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta mới không có nữ nhi xấu như vậy." Charlotte đang vùi đầu khổ ăn lúc này đã ngẩng đầu lên, có chút mất hứng nói một câu.

Nét mặt Thu Đồng có chút quái dị, nàng nhìn nữ nhân tóc nâu tự xưng công chúa, lại phát hiện công chúa này cũng không có phản ứng gì, xem ra nàng nghe không hiểu lời Charlotte nói.

Nếu không, chỉ sợ vị công chúa này sẽ giống với nữ nhân tên Hải Đường trước kia, không bị tức điên cũng sẽ bị tức đến rất thảm.

Không có nữ nhân nào thích bị người khác nói mình xấu, nữ nhân xinh đẹp lại càng không thích bị người nói xấu. Thật ra vị công chúa này trông cũng rất khá, đặc biệt là vóc dáng nàng đầy đặn dị thường, thành thục tới hơi quá mức.

Bĩu môi, Charlotte còn nói thêm: "Đồng Đồng tỷ tỷ, ta quyết định không làm nữ hoàng nữa, ta muốn làm công chúa, ừm, để ba ba làm hoàng đế, tỷ làm hoàng hậu, ta chính là công chúa Charlotte xinh đẹp đáng yêu, chúng ta đến từ đế quốc Minh Nhật. Đúng, chuyện chính là như vậy!"

Thu Đồng có chút cạn lời, có phải tiểu nha đầu này đã xem TV quá nhiều rồi không? Thậm chí ngay cả Minh Nhật đế quốc cũng bị nàng kéo ra.

"Ngươi, theo ta đi!" Công chúa thành thục gợi cảm kia dùng tay chỉ Charlotte, giọng điệu ra lệnh.

"Ngươi, nhường cái tên công chúa này cho ta!" Charlotte trừng công chúa, khẩu súng nhìn như món đồ chơi cũng xuất hiện trên tay nàng, nòng súng lại nhắm chuẩn công chúa ở đối diện.

"Ôi ôi ôi ôi..." Công chúa tóc nâu lập tức cười ngã nghiêng ngã ngửa, hiển nhiên, dưới cái nhìn của nàng, đây đúng là một trò cười to lớn.

"Không cho cười!" Charlotte trừng công chúa tóc nâu, "Trên chiếc thuyền này chỉ có thể có một công chúa, chính là Charlotte xinh đẹp nhất đáng yêu nhất, nếu như ngươi không đổi tên, ta sẽ tiêu diệt ngươi!"

"Công chúa Charlotte? Thú vị, thật thú vị." Công chúa tóc nâu cười quyến rũ, "Trên U Linh Nữ Vương, đây là lần đầu tiên ta gặp người nói muốn tiêu diệt ta."

Chậm rãi bước về phía trước một bước, công chúa tóc nâu cười nhẹ với Charlotte: "Không biết ngươi muốn tiêu diệt ta bằng cách nào? Công chúa Charlotte, nếu ngươi không thể tiêu diệt ta... Trên đấu giá hội tối nay sẽ nhiều thêm một vật phẩm đấu giá, không biết công chúa Charlotte muốn bán mình với cái giá gì đây? Ôi ôi ôi ôi..."

"Đoàng!"

Tiếng súng vang lên.

Tiếng cười của công chúa tóc nâu im bặt mà dừng, nặng nề ngã trên mặt đất.

"Lại muốn bán bản công chúa, hừ!" Charlotte cau cái mũi nhỏ đáng yêu, "Bản công chúa muốn tiêu diệt hết tất cảcác ngươi!"

Đoàng đoàng đoàng...

Tiếng súng không ngừng vang lên, đám người do công chúa tóc nâu mang tới không ngừng ngã xuống đất, không tới một phút đồng hồ đã không còn một người nào có thể đứng.

Trong phòng ăn tự phục vụ, những người khác ngẩn người, mà Thu Đồng cũng có chút sững sờ, lẽ nào tình cảnh trong phòng ăn Trung Quốc sáng nay thực sự là kiệt tác của Charlotte?

Số 1 càng sợ ngây người, này… tiểu nữ hài ba tuổi này lại có thể giết chết công chúa đại danh đỉnh đỉnh? Này… chuyện này cũng quá bất hợp lý đi?

"Nữ nhi ngoan, tùy tiện nổ súng là không đúng." Đúng lúc này, giọng nói lười biếng truyền đến, là Hạ Chí đi từ cửa vào.

Mà thấy Hạ Chí, Thu Đồng và số 1 đều thầm thở phào nhẹ nhõm, các nàng cảm thấy việc này cũng do Hạ Chí âm thầm làm.

Muốn các nàng tiếp nhận sự thực một nữ hài ba tuổi rất cường đại, thật quá khó khăn, ngược lại chuyện Hạ Chí rất lợi hại lại bị càng nàng coi thành bình thường.

"Oa, ba ba, ngươi đi yêu đương vụng trộm về rồi?" Charlotte kêu.

Bốp!

Hạ Chí cốc mạnh lên cái đầu nhỏ của Charlotte.

"Nữ nhi ngoan, không ngoan sẽ bị đánh." Hạ Chí ngồi xuống bên cạnh Thu Đồng.

"Ngươi đã đi đâu?" Thu Đồng nhìn Hạ Chí, có chút mất hứng.

"Đồng Đồng, nếu như ta nói cho ngươi biết ta vừa quay về thành phố Thanh Cảng, chắc chắn ngươi sẽ không tin." Hạ Chí cười xán lạn với Thu Đồng.

"Biết ta không tin ngươi còn nói?" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí, lưu manh này thật đúng là đầu óc có vấn đề!

"Ta biết ngay nói thật ngươi sẽ không tin." Hạ Chí có chút bất đắc dĩ, "Honey, ta chỉ đành phải lừa ngươi, ừm, thật ra ta đang tùy tiện lắc lư trên thuyền."

"Ta mặc kệ ngươi!" Thu Đồng có chút tức giận, cho dù gia hỏa này có lừa nàng thật cũng không cần nói rõ ra như vậy có được không?

"Ba ba, ta nói cho ngươi biết một bí mật lớn!" Lúc này Charlotte lại bày ra vẻ cố ý nhỏ giọng.

"Bí mật lớn gì?" Hạ Chí thuận miệng hỏi một câu.

Bình Luận (0)
Comment