Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 639 - Chương 638: Ta Muốn Làm Công Chúa (2)

Chưa xác định
Chương 638: Ta muốn làm công chúa (2)

"Thật ra Đồng Đồng tỷ tỷ không phải C, là... Ưm!" Charlotte còn chưa dứt lời, miệng đã bị bịt kín. Khoan hãy nói, lần này phản ứng của Thu Đồng thật nhanh.

"Charlotte, không cho nói!" Thu Đồng trừng Charlotte, cắn răng, khuôn mặt hơi phiếm hồng.

"Đồng Đồng, bắt nạt tiểu hài tử là không đúng." Hạ Chí nói rất chân thành.

Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, lưu manh này cả ngày bắt nạt Charlotte, hiện tại lại đến giáo dục nàng, thật thiệt thòi hắn nói được!

"Charlotte, không cho nói, có nghe hay không?" Thu Đồng lại trừng Charlotte.

Charlotte dùng sức gật đầu, đôi mắt xinh đẹp mở thật to, thoạt nhìn có chút vô tội, cũng có chút đáng thương.

Cuối cùng Thu Đồng cũng mềm lòng, vì thế, rất nhanh nàng đã buông lỏng tay ra, chỉ là nàng vẫn không nhịn được lại dặn dò thêm một câu: "Không cho nói tới chuyện kia!"

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta sẽ không nói, ta rất biết điều." Charlotte nháy mắt một cái, "Chuyện thật ra tỷ không phải C mà là D, ta nhất định sẽ không nói ra..."

"Charlotte!" Thu Đồng lập tức bị chọc giận, bản lĩnh nói hươu nói vượn của tiểu nha đầu này thật đúng là còn lợi hại hơn cha nàng!

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta thực sự không nói, ta cũng sẽ không nói cho ba ba biết chuyện nội y của tỷ không vừa vặn cho nên mới trông như cúp C." Charlotte bày ra vẻ mặt vô tội, "Ta thực sự thật biết điều ah... Ai ya, đau quá!"

Một cái cốc mạnh lại rơi xuống trên đầu Charlotte, nhưng người ra tay lại không phải Thu Đồng, mà là Hạ Chí.

"Ba ba, sao ngươi đánh ta? Người ta đã nói cho ngươi bí mật lớn như vậy rồi!" Charlotte bày ra vẻ muốn khóc, khỏi phải nói nàng tủi thân tới mức nào.

"Bởi vì ngươi quá ngu ngốc, chuyện này sao có thể nói ra được?" Hạ Chí hơi không vui nhìn Charlotte, "Ngươi nghĩ ta thực sự không biết Đồng Đồng là D sao?"

"A? Ba ba ngươi giả bộ không biết sao?" Charlotte rất kinh ngạc.

"Không sai, ta chỉ cố ý giả như không biết, nếu Đồng Đồng không thể nhịn được nữa lại để ta tự mình kiểm tra một chút thì hoàn mỹ, nhưng hiện tại, nữ nhi ngu ngốc ngươi lại có thể nói thẳng ra, khiến ta không cách nào giả bộ nữa, ngươi nói có phải ngươi rất cần ăn đòn không..." Hạ Chí làm ra vẻ tức giận.

"Ngươi mới cần ăn đòn!" Rốt cục Thu Đồng cũng không thể nhịn được nữa, tiện tay nắm lấy một cái mâm nhỏ đập về phía Hạ Chí, "Lưu manh đáng chết!"

Hạ Chí khoát tay, nắm được mâm nhỏ, sau đó cười xán lạn với Thu Đồng: "Thân yêu, mâm nhỏ này rất đắt, không nên đập vỡ, tuy ngươi rất có tiền, nhưng cũng không thể lãng phí như thế."

"Ngươi!" Thu Đồng bị chọc tức, sau đó nàng bỗng đứng dậy, giận đùng đùng đi ra ngoài. Tên lưu manh chết bầm này quá khinh người, còn nói cái gì mà hưởng tuần trăng mật, rõ là cố ý chọc giận nàng!

"Đồng Đồng tỷ tỷ chờ ta một chút!" Charlotte lập tức đuổi theo.

"Ôi, Đồng Đồng, đừng nóng giận, cho dù ngươi có đập bể mâm nhỏ thật cũng không sao đâu." Hạ Chí cũng nhanh chóng đứng dậy.

Đi tới cửa, Hạ Chí đột nhiên dừng bước, nhìn về phía số 1 theo sau lưng: "Nếu ngươi còn muốn đi theo ta, đêm nay ta sẽ bán đứng ngươi."

Sắc mặt số 1 hơi đổi một chút, vội vã dừng bước, cũng không dám đi theo nữa.

Thu Đồng trực tiếp về tới gian phòng, đương nhiên Hạ Chí và Charlotte cũng đuổi theo, sau đó Thu Đồng đi thẳng vào phòng ngủ, còn khóa trong.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, để ta vào với." Charlotte đứng ở cửa la hét.

"Ở với cha ngươi đi!" Thu Đồng tức giận nói, không thể nuông chiều tiểu nha đầu này!

"Được rồi, ba ba, ta nói cho ngươi biết, ta đã chụp được rất nhiều ảnh, có ảnh Đồng Đồng tỷ tỷ mặc đồ tắm..." Giọng nói của Charlotte rất lớn, mà nàng còn chưa dứt lời, cửa phòng ngủ đã được mở ra.

"Charlotte, ngươi đi vào cho ta!" Thu Đồng bỗng kéo Charlotte vào phòng ngủ, sau đó lại đóng cửa lại.

"Đồng Đồng, đưa điện thoại của Charlotte cho ta đi." Hạ Chí rất nghiêm túc đề nghị.

Đáng tiếc, lúc này Thu Đồng sẽ không để ý đến hắn.

"Ừm, xem ra Đồng Đồng không đồng ý." Hạ Chí lẩm bẩm, sau đó lại khẽ ngã lên sofa.

Toàn bộ buổi chiều, Thu Đồng và Charlotte đều không ra ngoài, mà lần này Hạ Chí cũng không len lén rời đi, vẫn luôn nằm trên ghế sofa.

Thẳng đến khi nghe được tiếng gõ cửa, Hạ Chí mới từ trên ghế sofa ngồi dậy, mà giờ khắc này, đã sắp sáu giờ chiều.

Hạ Chí mở cửa, lập tức thấy được ngoài cửa có một mỹ nữ váy đen đang đứng, mà mỹ nữ này Hạ Chí cũng đã từng gặp, chính là người đã đưa thẻ phòng cho hắn đêm qua.

"Ngài khỏe chứ, Hạ tiên sinh, hôm nay là tết trung thu, thuyền trưởng mời ngài, Thu Đồng tiểu thư và Charlotte tiểu thư tới tham gia tiệc trung thu, địa điểm yến hội là phòng bán đấu giá, đấu giá hội tối nay cũng được tiến hành ở đó." Mỹ nữ váy đen cúi đầu với Hạ Chí, có vẻ hết sức khách khí.

"Đã biết, ta sẽ đi." Hạ Chí đáp ứng rất sảng khoái.

"Vậy ta sẽ không quấy rầy ngài nữa, tiệc tối bắt đầu lúc 6:30." Mỹ nữ váy đen lại cúi đầu, "Ta rời đi trước."

Mỹ nữ váy đen xoay người rời đi, Hạ Chí tiện tay đóng cửa phòng, xoay người, lại thấy cửa phòng ngủ mới vừa được mở ra.

"Ba ba, ta xinh đẹp không?" Giọng nói thanh thúy truyền đến, Charlotte mặc váy công chúa trắng tinh khiết chạy ra từ bên trong, sau đó nàng đi một vòng trong phòng khách, như đang cố ý khoe khoang.

"Xinh đẹp." Hạ Chí tán thưởng từ tận đáy lòng, chỉ có điều tầm mắt hắn vốn không đặt trên người Charlotte.

Bình Luận (0)
Comment