Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 642 - Chương 641: Giới Tính Khác Biệt Không Thể Yêu Nhau (1)

Chưa xác định
Chương 641: Giới tính khác biệt không thể yêu nhau (1)

Thu Đồng cũng có chút cạn lời, cho tới bây giờ gia hỏa này vẫn luôn không biết cái gì gọi là nói cho rõ ràng với người ta, mặc dù cái tên Thiên Sư này có chút kỳ lạ, nhưng hắn cũng không thể gọi người ta là điểu nhân đúng không?

Gọi người ta là điểu nhân cũng thôi đi, rõ ràng còn làm như nghiêm túc muốn bắt tay người ta, đây là cố ý muốn nhục nhã người ta đúng không?

Chẳng qua ngẫm lại mỗi một nam nhân có ý đồ với nàng gần như đều bị Hạ Chí chỉnh tương đối thảm, lúc này Hạ Chí chỉ mắng đối phương là điểu nhân, dường như cũng không phải chuyện lớn gì.

"Thì ra là Hạ tiên sinh." Hiển nhiên nam tử tóc vàng tên Thiên Sứ có thể nghe hiểu Hán ngữ, mà trên mặt hắn ta vẫn là nụ cười mê người như trước, sau đó hắn ta thực sự đưa tay ra bắt tay Hạ Chí, "Hạ tiên sinh, ngươi đúng là một nam nhân may mắn, dựa theo cách nói của chúng ta, ngươi là nam nhân được thượng đế chiếu cố."

"Đúng là ta rất may mắn." Hạ Chí cười xán lạn, "Chẳng qua ngươi cũng có chút bất hạnh, dù sao thì ngươi cũng là nam nhân đã từng bị Satan ngủ qua."

Thu Đồng lập tức ngẩn ngơ, lời này có ý gì?

Mà mấy người âm thầm chú ý bên này cũng đều ngẩn ra, nam nhân từng bị Satan ngủ qua? Thiên Sứ từng bị Satan ngủ qua?

Không đúng, Satan là Satan nào? Là Ác Ma trong thần thoại hay là Satan trên chiếc thuyền này?

Rất nhiều người đều biết, trên U Linh Nữ Vương còn có một nam nhân tên Satan, hơn nữa, trên thuyền này, địa vị của Satan cũng không bình thường.

Nói cho đúng, trên chiếc thuyền này có đủ loại thế lực, ngư long hỗn tạp, nhưng trên bản chất thật ra chỉ có tứ đại thế lực, mà đại biểu của tứ đại thế lực này là bốn người, cũng chính là Công Chúa, Vương Tử, Thiên Sứ, Satan.

"Ba ba, ba ba, Satan không phải nam sao?" Giọng nói thanh thúy vang lên, Charlotte tỏ vẻ Bảo Bảo hiếu kỳ nhìn Hạ Chí.

"Hạ tiên sinh, lời này của ngươi quá mức." Nụ cười trên mặt Thiên Sứ biến mất, mà đồng thời hắn ta cũng thu tay về, thoạt nhìn có chút tức giận.

"Quá mức sao?" Hạ Chí có chút kinh ngạc, "Bị Satan ngủ qua cũng không phải chuyện ghê gớm gì, trên thuyền này có rất nhiều nữ nhân muốn được ngủ với Satan nhưng không có cơ hội đây."

"Oa, ba ba, hắn ta là đồng tính luyến sao!" Charlotte đúng lúc bổ đao.

"Nữ nhi ngoan, đồng tính luyến ái cũng có thể là chân ái, không nên kỳ thị người ta, hiểu không?" Hạ Chí bày ra vẻ giáo dục nữ nhi, mà giọng nói của hắn cũng rất lớn, thậm chí rất nhiều người còn nghe được lời của hắn.

Vì vậy, càng nhiều ánh mắt nhìn về phía bên này.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Thiên Sứ là đồng tính luyến?"

"Dường như Satan cũng là thế."

"Không thể nào? Lớn lên đẹp trai như vậy lại có thể là đồng tính luyến?"

"Ngươi chưa từng nghe qua câu này sao? Nam nhân đẹp trai đều là gay..."

"Ta vẫn cho rằng đó là vì bọn hắn đố kị với soái ca nên mới nói như vậy..."

...

Không ít người nhỏ giọng nghị luận, một số nữ nhân càng vô cùng đau đớn, Thiên Sứ đẹp trai như vậy lại có thể không thích nữ nhân? Nhưng nghĩ lại, những người này lại cảm thấy thăng bằng, chẳng trách Thiên Sứ không thích các nàng, không phải các nàng không xinh đẹp, chỉ là vì Thiên Sứ không thích nữ nhân mà thôi.

"Đây là giới tính khác biệt không thể yêu nhau." Có người nói thầm trong lòng.

Lúc này Thu Đồng lại cảm thấy có chút không đúng, nếu nam nhân tên Thiên Sứ này vốn không thích nữ nhân, sao hắn ta lại chủ động tới gần nàng được?

Lẽ nào hắn ta có mục đích khác?

"Hạ tiên sinh, ngươi không nên nói bậy nói bạ..." Thiên Sứ lại mở miệng, thoạt nhìn hắn ta có chút phẫn nộ.

"Cút!" Giọng điệu của Hạ Chí lại đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

"Ngươi..." Sắc mặt Thiên Sứ tái biến.

"Ngươi thật cho rằng ta không biết các ngươi đang làm gì sao?" Hạ Chí lạnh lùng nhìn Thiên Sứ, "Hiện tại chỉ là ta lười để ý tới các ngươi mà thôi!"

"Hạ tiên sinh, ta thấy ngươi đã hiểu lầm... A!" Thiên Sứ còn chưa dứt lời đã kêu một tiếng đau đớn, cả người bay lên.

Là Hạ Chí đột nhiên đá ra một đá, trực tiếp đạp bay Thiên Sứ.

"Oa, ba ba, hắn ta thật sự là điểu nhân, có thể bay!" Charlotte lại đúng lúc bổ một đao.

Thiên Sứ nặng nề ngã trên mặt đất, dẫn tới rất nhiều tiếng hô kinh ngạc, cũng dẫn tới vô số tầm mắt kéo đến trên người Hạ Chí, nhưng hiển nhiên Hạ Chí không quan tâm tới những người này.

"Đồng Đồng, chúng ta tìm một chỗ ngồi đi." Hạ Chí cười xán lạn với Thu Đồng.

"Lấy tay ngươi ra!" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí, giọng nói cũng không lớn, hiển nhiên nàng không muốn người khác nghe được.

"Đồng Đồng, thật ra ta muốn lấy ra theo lời ngươi, nhưng tay ta có chút không chịu khống chế." Hạ Chí nói rất chân thành.

"Nhanh lấy ra." Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, gia hỏa này lại đang nghiêm trang nói hươu nói vượn.

"Được rồi." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy không nỡ, cuối cùng chỉ có thể thu hồi bàn tay khỏi vòng eo mềm mại của Thu Đồng.

"Thiên Sứ kia là thế nào?" Thu Đồng nhỏ giọng hỏi: "Hắn ta cũng muốn đến làm phiền ngươi sao?"

"Gần như là vậy." Hạ Chí gật đầu, "Đồng Đồng, những chuyện nhỏ nhặt này ngươi chớ để ý, ta sẽ xử lý."

"Quên đi, ta cũng chẳng muốn quan tâm, cũng không biết ngươi đến đây để du lịch hay đến để đánh nhau." Thu Đồng ít nhiều gì cũng có chút oán giận, gia hỏa này nói đi hưởng tuần trăng mật, nhưng hiện tại nàng lại bắt đầu cảm thấy, thật ra Hạ Chí còn có mục đích khác.

Suy nghĩ một chút, Thu Đồng lại chủ động nói: "Chúng ta tới bên kia ngồi một chút đi, thuận tiện ăn gì đó."

"Tốt." Đương nhiên Hạ Chí đồng ý ngay.

Bình Luận (0)
Comment