Cũng khó trách đột nhiên Thủy Linh lại suy nghĩ như vậy, phải biết rằng, Thủy Linh vốn rất xinh đẹp, vóc người cũng tương đối tốt, cứ việc thân phận minh tinh của nàng chỉ vì tiện che giấu thân phận thành viên Thiên Binh, nhưng với tư cách là minh tinh, nàng càng được người khác quan tâm hơn. Cho tới bây giờ, nam nhân theo đuổi nàng có thể nói là nhiều vô số kể.
Đương nhiên, Thủy Linh cũng tự biết mình, trong Thiên Binh nàng chỉ là tiểu nhân vật, nàng cũng biết thân phận chân chính của vị U Linh Nữ Vương kia chính là Mị tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên Binh, nàng rõ ràng rành mạch, bản thân mình bất luận là thân phận hay dung mạo vóc người đều không thể sánh bằng Mị.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ một nam nhân có được nữ nhân càng xinh đẹp, không có nghĩa bọn hắn sẽ không còn hứng thú với những mỹ nhân khác, không ít nam nhân có đối tượng lạc lối đều là người không xinh đẹp bằng lão bà mình. Xét đến cùng, nam nhân đều là loại ham mới mẻ, mà tuy Hạ Chí không thể nói là phong lưu thành tính, nhưng theo Thủy Linh biết, Hạ Chí cũng chưa từng chung thủy.
Trước đây, khi Hạ Chí còn ở cùng Phượng Hoàng, thoạt nhìn dường như hắn rất chung thủy, nhưng Thủy Linh cảm thấy đó càng nhiều hơn là vì Phượng Hoàng cường thế, những nữ nhân khác vốn không dám tới tranh giành với Phượng Hoàng. Mà hiện tại, Hạ Chí không còn ở chung với Phượng Hoàng nữa, hắn một mặt thì tới đây hưởng tuần trăng mật với Thu Đồng, mặt khác lại âm thầm hẹn hò với vị U Linh Nữ Vương kia, hơn nữa còn có tin đồn, ngày trước vị Nhân Hoàng này còn từng có quan hệ không rõ ràng với một vị lão sư trường trung học phổ thông Minh Nhật.
Kết quả là, Thủy Linh lập tức có chút bận tâm, Hạ Chí sẽ không coi trọng nàng thật chứ?
Trong lúc Thủy Linh có chút thấp thỏm bất an, giọng nói của Hạ Chí vang lên lần nữa: "Nhiệm vụ trọng yếu nhất của ngươi là chăm sóc tốt cho nàng, ngươi đã từng là một thành viên của Thiên Binh, nhưng bây giờ ngươi phải nhớ kỹ, ngươi chỉ là thủ hạ của nàng, nơi này là nhà của nàng, mà ngươi lại là quản gia của nàng, tất cả những chuyện ngươi làm đều phải đặt ích lợi của nàng lên đầu."
Thủy Linh ngẩn ngơ, nhất thời nàng như hơi không kịp tiêu hóa, chuyện là như vậy sao?
"Ngươi hiểu chưa?" Hạ Chí chậm rãi hỏi.
"A, hiểu, hiểu!" Rốt cục Thủy Linh cũng phục hồi tinh thần lại.
Đúng là Thủy Linh đã hiểu rõ, chiếc thuyền này là quà Hạ Chí tặng cho vị U Linh Nữ Vương kia, mà nàng cũng là một phần trong món quà này, đến bây giờ nàng còn chưa hiểu rõ quan hệ chân chính giữa Hạ Chí và vị U Linh Nữ Vương kia, nhưng nàng có thể hiểu, hai người bọn họ đều đối xử rất đặc biệt với đối phương.
Mà Thủy Linh đã hiểu được lại thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nàng còn mơ hồ cảm thấy mất mát. Thật ra, tối hôm qua, trên đấu giá hội, những lời Satan và Vương Tử đã nói cũng không phải đều là sai lầm, từ trong đáy lòng nàng vẫn luôn rất ngưỡng mộ Hạ Chí.
Chỉ có điều, đối với nàng, Hạ Chí cao cao tại thượng, vốn không phải tồn tại nàng có thể dính vào, nếu Hạ Chí thật sự có hứng thú với nàng, thật ra nàng sẽ càng thêm kích động. Đáng tiếc là rốt cục nàng vẫn hiểu, Hạ Chí vốn không có hứng thú với nàng, Hạ Chí chỉ quan tâm tới vị U Linh Nữ Vương kia mà thôi.
"Ngươi có thể đi về." Lúc này Hạ Chí lại hờ hững nói một câu.
"Vâng." Thủy Linh nhẹ nhàng lên tiếng, nỗi lòng cũng đã bình tĩnh trở lại.
Đưa mắt nhìn Hạ Chí thật sâu, Thủy Linh xoay người rời đi. Thật ra, có thể thay Hạ Chí chăm sóc tốt cho vị U Linh Nữ Vương kia cũng là vinh hạnh của nàng.
Lúc này Hạ Chí lại lấy ra một chiếc sofa, sau đó, hắn cứ như vậy nằm trên ghế sofa, lẳng lặng nhìn trời xanh mây trắng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lúc vô tình, trên U Linh Nữ Vương bắt đầu phát sinh thay đổi về mặt bản chất, lúc này, mỗi người còn ở trên thuyền gần như đều đã nhận được thông báo, đó chính là, quy tắc trên chiếc thuyền này đã được thay đổi.
Trước đây, quy tắc căn bản nhất trên U Linh Nữ Vương là không có quy tắc gì, chỉ cần có thực lực, mỗi người có thể làm bất cứ chuyện gì mình muốn. Mà trước đây, trên thuyền này quả thật cũng có rất nhiều người muốn làm gì thì làm, nói là không việc ác gì không làm cũng chẳng sai.
Hiện tại, những người này đều đã biến mất, không người nào biết được bọn hắn đã tới đâu, nói chung là lúc trước trên U Linh Nữ Vương có mấy ngàn người, hiện tại chỉ còn lại không tới phân nửa.
"Bất luận ngươi là ai, chỉ cần ngươi đã lên U Linh Nữ Vương, như vậy nữ vương bệ hạ sẽ bảo đảm an toàn của ngươi, trừ phi các ngươi khiến nữ vương bệ hạ mất hứng." Đây là điều thứ nhất trong quy tắc mới của U Linh Nữ Vương, mà trên cơ bản, điều khoản này khiến U Linh Nữ Vương từ một nơi cực độ không an toàn trước đó biến thành một nơi ẩn núp.
Quy tắc đương nhiên không chỉ một cái, nhưng nói tóm lại, trên U Linh Nữ Vương, chỉ cần không đắc tội với vị U Linh Nữ Vương thần bí kia, trên căn bản bọn họ sẽ được an toàn.
Đương nhiên, rất nhiều người nửa tin nửa ngờ với quy tắc này, chẳng qua, rất nhiều vốn bị ép phải ở lại trên thuyền, sau khi bọn hắn phát hiện những người ép buộc bọn hắn đã biến mất, bọn hắn cũng bắt đầu đi lại trên thuyền. Dần dần bọn hắn phát hiện, đúng là trên thuyền đã không còn giống với lúc trước.
Mà cũng có người không tin, có ý đồ nhân cơ hội làm chút chuyện xấu, sau đó bọn hắn cũng nhanh chóng bị thuyền viên mang đi. Ừm, có người nói đây là một loại phương thức khiến nữ vương bệ hạ mất hứng, cho nên bọn hắn sẽ bị xử phạt.
Từ từ, các nơi trên thuyền cũng bắt đầu có người, phòng ăn là nơi phục vụ chân chính, không còn nằm dưới quyền khống chế của một thế lực nào nữa, mà sòng bạc cũng mở cửa, về phần bãi biển U Linh và siêu thị U Linh, cũng đều chậm rãi bắt đầu có nhân khí.