Nói chuyện là một nữ nhân rất xinh đẹp, tuy còn lâu mới có thể sánh với Thu Đồng, nhưng cũng đẹp hơn Lâm Đạt kia không ít, chẳng qua cách ăn mặc trang điểm của nàng lại có vẻ giống với Lâm Đạt, cũng tương đối hở hang.
"Ta phải hỏi bạn gái của ta trước một chút." Hạ Chí nghiêm trang nói, sau đó quay đầu nhìn về phía Thu Đồng, "Thân yêu, ngươi nguyện ý không?"
Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí: "Tùy ngươi!"
Biết rõ Hạ Chí hơn phân nửa chỉ vì thú vị, nhưng trong lòng Thu Đồng vẫn có chút mất hứng.
"Soái ca, hình như bạn gái của ngươi không ngại." Mỹ nữ kia cười nhẹ, "Xem ra nàng cũng không quá thích ngươi, không bằng ngươi làm bạn trai ta đi."
"Thân yêu, có người nói ngươi không thích ta, nàng vu tội cho ngươi như vậy ngươi có thể nhịn được sao?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, rất rất nghiêm túc hỏi.
"Nàng nói rất đúng!" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, ngay sau đó nàng lại tức giận mắng: "Ngươi không thể im lặng uống rượu của ngươi sao?"
"Đồng Đồng, yên lặng uống rượu đó chính là uống rượu giải sầu, ta có bạn gái xinh đẹp như ngươi bên người, sao có thể uống rượu giải sầu được?" Hạ Chí vẫn có vẻ rất nghiêm túc như cũ, "Ta phải rất vui vẻ uống rượu mới đúng."
Quét mắt liếc nhìn những người khác, Hạ Chí nói tiếp: "Nói cho Đồng Đồng nhà ta biết, ta nói có đúng không?"
Không ai trả lời hắn, nhưng mọi người lại thầm thừa nhận, thật ra gia hỏa này nói cũng rất đúng, có một bạn gái xinh đẹp như vậy đương nhiên phải thật vui vẻ.
Vấn đề là con hàng này đang khoe khoang, điều này khiến đám người vây xem như bọn hắn không cách nào vui vẻ nổi.
"Soái ca, chúng ta còn đụng rượu sao?" Lúc này mỹ nữ kia cũng không nhịn được hỏi.
"À, có chứ!" Hạ Chí trả lời ngay, "Ngươi uống trước đi."
"Không vấn đề gì." Mỹ nữ này cũng không ngại, "Soái ca, nếu ta thắng, ngươi thực sự có thể thử nghĩ tới chuyện làm bạn trai ta, ta cảm thấy dáng vẻ ngươi đánh người rất đẹp trai."
Dường như mỹ nữ này thật sự cảm thấy hứng thú với Hạ Chí, thật ra, đối với rất nhiều nữ nhân, có thể cướp đi một nam nhân từ trong tay mỹ nữ như Thu Đồng cũng đủ để bọn họ khoe khoang cả đời, về phần rốt cuộc nam nhân này có tính tình thế nào, ngược lại cũng không quá quan trọng.
Mỹ nữ nói xong lại bưng một ly rượu trên bàn lên, sau đó một hơi cạn sạch.
"Soái ca, mùi vị của rượu này thật không tồi... Không đúng, thật chóng mặt... Ừm!" Không được ba giây, mỹ nhân này cũng ngã xuống, ngã chung một chỗ với Lâm Đạt kia.
Mọi người ngẩn ngơ, lại là một ly ngã? Con hàng này không bỏ thứ gì đó vào rượu thật đấy chứ?
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cho dù hắn bỏ thuốc thật, cũng không thể phát tác nhanh như vậy mới đúng.
"Từ xưa tới nay vô địch là tịch mịch nhất, ngay cả muốn kiếm một người cụng rượu với ta cũng không kiếm được." Hạ Chí cảm khái.
"Ngươi còn chưa uống." Lúc này, một giọng nói truyền đến, mà người nói chuyện lại là nam nhân râu cá trê kia. Lúc này hắn ta vẫn chưa rời khỏi, mà hiển nhiên hắn ta cũng hơi khó chịu với Hạ Chí, tìm được cơ hội gây phiền phức cho Hạ Chí, hắn ta lập tức nắm lấy cơ hội này.
"Đúng, ngươi còn chưa uống!"
"Không sai!"
"Ngươi uống một ly trước, không ngã xuống mới có thể tính là thắng!"
"Nếu như ngươi cũng ngã, vậy chỉ có thể tính là hòa!"
Bị nam nhân râu cá trê nhắc nhở, tất cả mọi người kịp phản ứng, sau khi mỹ nữ kia say rượu ngã xuống, mọi người đều vô thức cảm thấy Hạ Chí đã thắng, vấn đề nằm ở chỗ Hạ Chí vốn chưa uống rượu, nói không chừng con hàng này cũng một ly ngã cũng nên?
Mấu chốt là không ít người hoài nghi Hạ Chí thật sự bỏ loại thuốc gì đó vào trong rượu này, hiện tại vừa lúc để hắn uống một ly nghiệm chứng, nếu chính bản thân hắn cũng uống, vậy hiển nhiên rượu này không vấn đề gì.
"Đồng Đồng, nếu không ngươi uống giúp ta đi." Hạ Chí thương lượng với Thu Đồng.
"Ta mới không uống." Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, gia hỏa này thật không buông tha bất kỳ cơ hội nào để nàng uống say.
"Đồng Đồng, coi như ngươi uống say vẫn có ta bảo vệ ngươi, không việc gì đâu." Hạ Chí rất chân thành, "Nhưng nếu ta uống say, sẽ không có người nào bảo vệ ngươi nữa."
Dừng một chút, Hạ Chí lại bổ sung: "Thân yêu, không phải ta sợ uống say, ta chỉ sợ ta uống say rồi sẽ không còn người nào có thể bảo vệ ngươi cẩn thận như ta bảo vệ ngươi."
Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, uống ly rượu mà thôi, có cần phải nói tới nghiêm trọng như vậy sao?
"Dù sao thì ta cũng không uống." Thu Đồng cũng lười giảng đạo lý với Hạ Chí, nàng quyết định, mặc kệ gia hỏa này nói gì nàng cũng không uống rượu.
Có đôi khi, chiêu số đơn giản thường là chiêu số hữu hiệu nhất, vì thế, đến lúc này, hiển nhiên Hạ Chí cũng không cách nào làm gì Thu Đồng.
"Được rồi, vậy vẫn nên để ta tới uống đi." Hạ Chí bưng ly rượu lên, sau đó đột nhiên hắn lại nhìn về phía nam nhân râu cá trê kia, "Ừm, vì để tránh ta uống say xong không còn kịp nữa, ta muốn nói cho các ngươi biết một bí mật lớn, người kia, chính là nam nhân dán bộ râu cá trê giả kia, thật ra nàng là nữ nhân."
"A?"
"Nữ nhân?"
"Không phải đâu?"
"Nữ giả nam trang?"
"ĐM, đã năm tháng nào rồi còn có người chơi loại trò chơi này?"
"Thật ra chuyện này cũng rất bình thường, đầu năm nay Cosplay rất được thịnh hành, thật nhiều nam nhân giả thành mỹ nữ, nữ giả trang thành nam cũng không có gì kì lạ!"
"Ngươi nói vậy có vẻ cũng đúng..."
Bốn phía nghị luận ầm ĩ, mỗi người đều đang ngó chừng nam nhân râu cá trê kia, hiển nhiên bọn hắn muốn nhìn rõ một chút, xem rốt cục hắn ta là nam hay nữ.