"Mới vừa rồi không phải ngươi muốn Hạ lão sư lên đánh với ngươi sao?" Vẻ mặt Lý Tiểu Trạch tràn đầy khinh bỉ nhìn nam nhân cao to, "Hiện tại ngươi lại muốn khiếu nại?"
"Đúng vậy, không phải ngươi nói ba ba không thể làm gì ngươi sao?" Charlotte cũng ở đó la hét.
"Coi như ta nói vậy thì thế nào? Hiệp nghị là đã ký thế nào thì phải làm thế ấy, hiện tại các ngươi làm trái hiệp nghị, là các ngươi không đúng!" Nam nhân cao to có vẻ thẹn quá hoá giận, mà đau đớn truyền tới từ cánh tay cũng khiến hắn ta càng thêm phẫn nộ, "Các ngươi trái với quy củ của sòng bạc, các ngươi sẽ bị U Linh Nữ Vương trừng phạt!"
"Oa, lại có kẻ ngu si cảm thấy U Linh Nữ Vương sẽ nghiêm phạt ba ba." Charlotte ở đó, vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên la hét.
Chỉ có điều lại không có mấy người có thể hiểu ý trong lời nàng nói, cũng không ít người cảm thấy buồn bực, dựa vào cái gì U Linh Nữ Vương lại không nghiêm phạt tên Hạ Chí lão sư này?
"Thật ra hắn cũng không nói sai, đúng là không thể trái với hiệp nghị!"
"Đúng vậy, sòng bạc có quy củ của sòng bạc."
"Nếu không thể bảo đảm hiệp nghị được chấp hành một cách nghiêm ngặt, vậy chúng ta đánh cược cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa."
"Ta cảm thấy sòng bạc nên đến giữ gìn lẽ phải."
"Tuy người kia rất không có phẩm chất, nhưng chí ít hắn ta cũng không làm trái với quy tắc!"
"Nhân viên quản lý trong sòng bạc đâu? Nên xuất hiện!"
...
Thoáng cái sòng bạc đã trở nên có chút hỗn loạn, hiển nhiên, không ít người cũng không thích nam nhân cao to kia, nhưng mọi người càng cảm thấy việc tuân giữ quy tắc quan trọng hơn, bởi chỉ khi tất cả mọi người đều tuân giữ quy tắc, mới có thể bảo vệ lợi ích của mỗi cá nhân trong sòng bạc.
Đặc biệt là lợi ích của người thắng.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, những người này thật ngốc, lại có thể nói quy củ với ba ba." Charlotte ở bên cạnh Thu Đồng nói thầm, "Cho tới bây giờ ba ba đều chưa từng tuân theo quy củ."
Thu Đồng không nói gì, đương nhiên nàng biết Hạ Chí không quan tâm tới quy củ gì, lấy quan hệ giữa hắn và Hạ Mạt, bất luận hắn làm gì trên thuyền Hạ Mạt cũng sẽ không làm gì hắn, cũng giống như mặc kệ hắn làm gì ở thành phố Thanh Cảng, Hạ Mạt cũng đều có thể giải quyết giúp hắn vậy.
Mà giờ khắc này, hiển nhiên nàng cũng hy vọng Hạ Chí không giảng quy củ gì, cứu Lý Tiểu Trạch ra mới là chuyện quan trọng nhất, mà hiện tại hiển nhiên Hạ Chí cũng làm được điểm ấy. Về phần lời chỉ trích của những người khác trong sòng bạc, Thu Đồng cũng không quá để ý.
"Không sai, trái với hiệp nghị là không đúng." Một giọng nói lười biếng áp đảo tiếng ầm ĩ trong sòng bạc, truyền vào trong tai mỗi người.
"Ai đang nói hưu nói vượn..." Charlotte lầm bầm một câu, đột nhiên phát hiện không đúng, "A, giọng nói này thật quen tai, sao nghe như giọng nói của ba ba vậy?"
Thu Đồng có chút dở khóc dở cười: "Chính là ba ba ngươi đang nói hưu nói vượn!"
Những người khác đang nhìn Hạ Chí nhất thời đều hơi sững sờ, vậy mà Hạ Chí lại có thể nói làm trái với hiệp nghị là không đúng? Này… Có phải hắn cầm nhầm kịch bản không?
Lý Tiểu Trạch và nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn kia cũng hơi ngây người, bọn hắn nhìn Hạ Chí, đều cảm thấy khó hiểu, thậm chí ngay cả nam nhân cao to vừa chỉ trích Hạ Chí cũng không kịp phản ứng, vậy mà gia hỏa này còn thực sự thừa nhận mình không đúng?
Chẳng qua, rất nhanh nam nhân cao to đã phục hồi tinh thần lại: "Tốt, nếu ngươi đã biết mình trái với hiệp ước, như vậy... A..."
Còn chưa dứt lời, nam nhân cao to lại phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, mà thân thể khổng lồ của hắn ta cũng đột nhiên nghiêng đi, ngã xuống đất.
Lần này, mọi người thấy rất rõ ràng, đột nhiên Hạ Chí đá một đá lên chân trái của nam nhân cao to, cự ly tương đối gần, mọi người lại một lần nữa nghe được tiếng xương gãy thanh thúy, nói cách khác, một cước đột nhiên của Hạ Chí đã đá gãy chân trái của nam nhân cao to!
"ĐM!" Không biết bao nhiêu người thầm chửi thề, con hàng này một giây trước còn nói trái với hiệp nghị là không đúng, một giây sau, hắn đã làm trái với hiệp nghị đá gãy chân người khác, hắn bị tâm thần phân liệt sao?
"Ừm, ba ba thật đẹp trai, ta thích người đã biết rõ không đúng nhưng hết lần này tới lần khác lại vẫn muốn làm." Charlotte chớp chớp mắt nói.
"Chân của ta, a... chân của ta... Ta muốn kiện... Ta muốn kiện... Quản lý sòng bạc đâu... Ta muốn kiện, ta muốn kiện với U Linh Nữ Vương..." Nam nhân cao to nằm trên mặt đất thê thảm kêu hét, thoạt nhìn hắn ta cũng càng phẫn nộ hơn lúc trước.
"Ta là giám đốc sòng bạc." Một giọng nói có chút dịu dàng đáng yêu truyền đến, sau đó, mọi người lập tức thấy một mỹ nữ áo tắm gợi cảm.
"Oa, ngươi lên chức rồi sao?" Charlotte nhìn mỹ nữ áo tắm này, có chút ngạc nhiên, "Sao ngươi lên chức rồi còn ăn mặc thiếu vải như vậy? Thôi đi thôi đi, không quan trọng, nhanh bóp vai cho bản công chúa đi."
Mỹ nữ này lại chính là mỹ nữ số 1 đã thua mình cho Hạ Chí vài ngày trước, nàng nhìn Charlotte, hơi dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng còn có chút bối rối, rốt cuộc mình có nên đấm vai cho nàng không đây?
Trên lý luận, nàng không nên làm như vậy, nhưng trên thực tế, nàng lại rất rõ ràng, Hạ Chí và thuyền trưởng hiện tại U Linh Nữ Vương có quan hệ không tầm thường, mà tiểu nha đầu Charlotte tự xưng công chúa này nàng cũng không đắc tội nổi.
"Nữ nhi ngoan, không nên trễ nãi chính sự của ta." Giọng nói của Hạ Chí vang lên, rốt cục cũng cứu vớt số 1, "Ừm, quản lý kia, ta cũng muốn kiện."
Gia hỏa này cũng muốn kiện?
Một đám người rất cạn lời, con hàng này muốn kiện gì đây?