"Hạ tiên sinh, xin hỏi ngài muốn kiện gì?" Số 1 rất khách khí hỏi.
Không ít người lập tức cảm thấy không đúng, vì sao vị mỹ nữ quản lý của sòng bạc này lại khách khí với Hạ Chí như vậy?
"Đương nhiên là kiện hắn ta trái với hiệp nghị." Hạ Chí làm ra vẻ rất nghiêm túc, "Lúc đầu chuyện này vốn không liên quan gì đến ta, chẳng qua hắn ta lại làm trái với hiệp nghị bắt nạt học sinh của ta, thân là một lão sư hợp cách, ta nhất định phải quản chuyện này."
"Rõ ràng là các ngươi làm trái với hiệp nghị!" Nam nhân cao to nằm trên mặt đất rống giận.
Những người khác cũng cảm thấy cạn lời, con hàng này muốn trả đũa sao? Thoạt nhìn dường như hắn có quan hệ không tầm thường với quản lý sòng bạc, chẳng lẽ hắn muốn dùng quan hệ này để khiến quản lý sòng bạc vu tội cho đối thủ giúp hắn?
"Này, Hạ tiên sinh, ngài có thể nói cụ thể hơn một chút không?" Rất hiển nhiên, số 1 vẫn cảm thấy không rõ như trước, không biết Hạ Chí nói trái với hiệp nghị là có ý gì.
Đương nhiên, số 1 hiểu rõ một điểm, đó chính là cho dù Hạ Chí có làm trái với hiệp nghị thật cũng sẽ không trái với quy tắc của U Linh Nữ Vương, bởi vì mỗi một nhân viên làm việc trên U Linh Nữ Vương đã sớm nhận được tin báo, bất luận Hạ Chí làm gì trên thuyền này, hắn vẫn đúng.
"Được rồi, vậy ta nói cụ thể hơn một chút đi." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Trên hiệp nghị của bọn hắn có nói rất rõ, thằng ngu này dùng một tay để đánh nhau với học sinh của ta. Lúc đầu ta rất khó hiểu, tuy học sinh của ta không giỏi đánh đấm, nhưng cũng không đến mức đánh không lại một kẻ tay tàn phế, vì vậy ta vẫn luôn quan sát tình huống."
Liếc nhìn người cao to trên đất, Hạ Chí tiếp tục nói: "Sau đó ta phát hiện một vấn đề, khi đánh nhau, người này không chỉ dùng một tay, hắn ta còn dùng một chân, thậm chí ngay cả cái tay kia hắn ta cũng dùng tới! Dùng một tay đánh nhau chân chính cũng không phải đánh như hắn ta, cho nên không có gì phải nghi ngờ, hắn ta đã làm trái với hiệp nghị."
Mọi người nghe mà ngẩn người, này… dường như những lời này cũng có lý? Nhưng đây là biện luận kiểu quỷ gì?
"Ngươi biện luận kiểu quỷ gì, quả thực là nói hươu nói vượn, dùng một tay chính là chỉ dùng một tay công kích, lẽ nào ngươi còn muốn ta đứng bất động?" Nam nhân cao to vô cùng tức giận phản bác, "Ta vốn không làm trái với quy tắc!"
"Ngươi cũng có thể ngồi hoặc nằm, giống như ngươi hiện tại vậy." Hạ Chí thản nhiên nói: "Chẳng qua, biện pháp tốt nhất là..."
Hạ Chí nói đến đây lại dừng lại một chút, sau đó trực tiếp giẫm lên người nam nhân cao to: "Như vậy!"
Crắc!
Tiếng xương gãy thanh thúy vang lên lần nữa, Hạ Chí giẫm lên một cái chân khác của nam nhân cao to, biến cái chân vốn hoàn hảo thành bị gãy!
"A!" Tiếng kêu thê lương thảm thiết có chút ngắn ngủi, bởi rốt cục nam nhân cao to này cũng không gánh nổi đau đớn kịch liệt mà trực tiếp hôn mê!
"Ừm, như vậy hẳn có thể đánh chỉ một tay chân chính rồi." Hạ Chí tỏ vẻ hài lòng, sau đó lại nhìn về phía Lý Tiểu Trạch, "Hiện tại ngươi có thể đánh nhau với hắn ta tiếp."
Mọi người ngẩn người, rốt cục người này phải có mạch logic thần kỳ tới mức nào mới có thể làm ra chuyện quá đáng như vậy? Cái gọi là dùng một tay đánh nhau chính là làm gãy hai chân và tay còn lại của người ta đi?
"Dường như lời của ba ba rất có lý!" Charlotte lại ở nơi này la một câu.
Thu Đồng nhìn Hạ Chí với ánh mắt cổ quái, khiến nàng cạn lời là rõ ràng logic của hắn luôn rất quỷ dị, nhưng hết lần này tới lần khác nghe vào tai lại thấy cũng có lý.
"Hạ lão sư thật quá đẹp trai!" Hai mắt nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn kia sáng rực, có vẻ rất sùng bái Hạ Chí.
Về phần Lý Tiểu Trạch trên đài, lúc này cũng có chút sững sờ: "Hạ lão sư, hắn… hình như hắn ta đã hôn mê rồi."
"Ah, đúng không?" Hạ Chí tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó hắn lại làm như rất nghiêm túc nhìn thoáng qua nam nhân cao to trên mặt đất, tiếp đó lại dùng chân đá người cao to hai đá, sau cùng hắn đưa ra kết luận: "Ừm, đúng là đã hôn mê thật, chúc mừng ngươi, Lý Tiểu Trạch, ngươi thắng lần đánh cược này."
Lý Tiểu Trạch hơi ngây người, trong lúc nhất thời hắn ta cũng không biết nên nói gì cho phải, mặt bản năng khiến hắn ta cảm thấy lời Hạ Chí nói là rất đúng, nhưng mặt lý trí lại nói cho hắn ta biết, dường như chuyện này không đúng lắm.
"Vậy cũng có thể tính là thắng?"
"Rõ ràng đây là hai đánh một!"
"Hành động này tuyệt đối là trái với hiệp nghị!"
"Vị mỹ nữ quản lý kia, ngươi nói gì đi chứ, rốt cuộc trận này ai thắng?"
"Đúng vậy, quản lý, ngươi nói xem rốt cuộc là ai thắng?"
Trong sòng bạc ầm ĩ khắp chốn, không ít người đều nhìn về phía mỹ nữ quản lý, hiển nhiên bọn hắn đang chờ nàng đưa ra kết luận sau cùng, dù sao thì nàng cũng đóng vai trọng tài trong sòng bạc này.
"Người thắng trong trận đánh cược này đúng là Lý Tiểu Trạch, đối thủ của hắn ta đã hôn mê, mà hắn ta còn có thể đứng trên đài, ta nghĩ đây là chuyện rất rõ ràng." Lúc này số 1 mở miệng.
"Nhưng rõ ràng là Hạ Chí đánh đối thủ của Lý Tiểu Trạch bất tỉnh!" Có người không phục kêu lên.
"Cái gọi là một tay đối địch trên hiệp nghị cũng không miêu tả cụ thể, bởi vậy Hạ lão sư hiểu thành chỉ có thể dùng một tay, vì vậy chuyện này cũng không sai." Số 1 thản nhiên nói: "Đương nhiên, ta hy vọng sau này khi các vị ký kết hiệp nghị, có thể nói càng rõ ràng hơn một chút, như vậy cái vị sẽ không gặp phải vấn đề như bây giờ."