Charlotte vốn mặc váy công chúa Bạch Tuyết, khiến mình trông như một tiểu công chúa chân chính, nhưng trong chớp mắt này, đột nhiên chiếc váy công chúa của nàng nổ tung, hóa thành từng mảnh trên không trung, hệt như hoa tuyết nhẹ nhàng bay xuống.
Tình cảnh này có chút mỹ lệ, nhưng cùng lúc đó, vẫn còn chuyện càng quỷ dị hơn phát sinh, đó chính là Charlotte đang lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được để lớn lên, dường như chỉ trong vài giây đồng hồ ngắn ngủn, nàng đã biến thành một thiếu nữ thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi!
Chân dài eo nhỏ, vóc người có lồi có lõm, trần như nhộng, tràn ngập gợi cảm và mê hoặc.
"Ba ba, có phải ngực ta lớn hơn Đồng Đồng tỷ tỷ không?" Giọng nói của Charlotte vẫn thanh thúy như cũ, đồng thời còn có thêm mấy phần quyến rũ, mà hiển nhiên nàng không hề để ý tới chuyện bản thân mình đang trần như nhộng xuất hiện trong tầm mắt Hạ Chí, nàng vừa hỏi còn vừa xoay tròn thân thể mình, hệt như nàng đang cố ý biểu diễn một mặt xinh đẹp gợi cảm nhất của mình vậy.
"Nữ nhi ngoan, ngươi còn đang biến lớn." Hạ Chí cũng không dời tầm mắt, hắn cứ nhìn Charlotte như vậy, nhưng vẻ mặt lại có chút cổ quái.
"Còn đang biến lớn sao? A..." Đột nhiên Charlotte kinh hô một tiếng, "Không tốt rồi, ba ba nhanh cứu ta, ta không muốn biến thành lão thái bà!"
Đúng là Charlotte còn đang biến hóa, vài giây đồng hồ trước, nàng còn là thiếu nữ mười mấy tuổi, nhưng lúc này, thoạt nhìn nàng đã có vẻ càng thêm thành thục, hệt như đã đến hơn hai mươi tuổi, mà thân hình của nàng cũng trở nên càng thêm thành thục, càng thêm mê hoặc.
Vốn dĩ đây cũng không phải chuyện xấu, nhưng vấn đề nằm ở chỗ biến hóa của nàng còn chưa ngừng lại, trước đó nàng đang không ngừng lớn lên, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, nàng sẽ bắt đầu biến thành già.
Trong chớp mắt, Charlotte đã biến thành mỹ nữ thành thục chừng ba mươi tuổi, nếu hiện tại Thu Đồng thấy Charlotte, chắc chắn sẽ phát hiện dáng vẻ Charlotte lúc này không kém nàng chút nào, thậm chí còn càng thêm gợi cảm mê người hơn cả nàng. Dù là so sánh với Hạ Mạt, Charlotte cũng không hề thua kém, mà bộ dạng hiện tại của nàng hiển nhiên còn càng phong tình hơn Hạ Mạt.
"Hạ Chí, mau giúp ta, ta không khống chế được nữa!" Trong giọng điệu của Charlotte có chút lo lắng, trên mặt cũng xuất hiện một tia kinh hoàng, hiển nhiên hết thảy đang phát sinh đã không nằm trong tầm khống chế của nàng.
"Được rồi, ta cũng không muốn thấy ngươi biến thành lão thái bà, chắc chắn là rất khó coi." Hạ Chí lười biếng nói một câu, sau đó hắn nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Ngừng."
Biến hóa của Charlotte đột nhiên ngừng lại, nhưng cùng lúc đó, thế giới bất động cũng khôi phục bình thường, Charlotte bản gợi cảm cứ đứng trong khoang thuyền như vậy, trong lúc nhất thời dường như nàng có chút không biết làm sao.
"Ta không thể để ngươi biến trở về bộ dáng lúc trước, nhưng hiện tại ngươi đang đứng trong thế giới của ta, trong thế giới của ta, ta có thể khiến thời gian ngừng lưu động, trước khi ngươi nghĩ ra được biện pháp khống chế, ngươi sẽ tiếp tục giữ trạng thái trước mắt." Hạ Chí chậm rãi nói: "Chờ ngươi có thể khống chế, ta sẽ để ngươi rời khỏi thế giới của ta."
"Biết rồi." Thoạt nhìn rõ ràng Charlotte đã thở phào nhẹ nhõm, "Ôi, Đồng Đồng tỷ tỷ không nhìn thấy ta chứ?"
Mới vừa nói đến đây, sắc mặt Charlotte lại đại biến: "A, Hạ Chí, nhanh để ta rời khỏi thế giới của ngươi, ta muốn biến trở về!"
Hạ Chí khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói lời nào, không tới ba giây sau, Charlotte thực sự bắt đầu biến hóa, lần này nàng không già đi mà nhanh chóng trẻ ra.
Trong nháy mắt, Charlotte lại biến trở về dáng dấp tiểu nữ hài ba tuổi, vẫn đáng yêu như vậy, chỉ có điều nàng không mặc quần áo, luôn khiến Hạ Chí bất giác nhớ tới Charlotte gợi cảm không mặc quần áo trước kia.
"Ngươi nên xử lý bản thân một chút." Hạ Chí mở miệng nói.
Thời gian lại bất động, Charlotte nhanh chóng chạy vào phòng ngủ, thay một bộ quần áo mới, mà bên ngoài, Hạ Chí đã dẹp bộ váy công chúa nát thành từng mảnh của Charlotte. Thế giới lại khôi phục bình thường, dường như tất cả đều đã khôi phục bình thường, hệt như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
"Năng lực của ngươi quá kém." Hạ Chí nhìn Charlotte, vẻ mặt hiếm khi có chút nghiêm túc, "Ngươi không thể khống chế thời gian chân chính, ngược lại ngươi là người bị thời gian khống chế, cho nên ngươi vốn không cách nào khống chế biến hóa của mình."
"Này, người ta biết rồi, cũng không phải ta quá kém, chỉ kém một chút thôi, rất nhanh ta sẽ có thể hoàn toàn khống chế thời gian." Charlotte hơi không phục, "Đến lúc đó ta muốn biến lớn thì biến lớn, muốn biến nhỏ thì biến nhỏ!"
Bĩu môi, Charlotte sờ bụng: "Ai ya, thật đói, ta đi ăn đây!"
Charlotte xoay người chạy ra ngoài khoang thuyền, dường như biến hóa vừa rồi đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của nàng, vì vậy nàng cần đi bổ sung thể lực.
"Ừm, ngực của nàng lại có thể lớn hơn Đồng Đồng thật." Hạ Chí tự lẩm bẩm, một giây sau, đột nhiên hắn có cảm giác, quay đầu, nhìn về phía cửa phòng ngủ.
Thu Đồng đang bước ra từ bên trong, nàng đã thay một bộ áo ngủ rộng thùng thình, mặc dù áo ngủ tương đối kín đáo, nhưng trong lúc lơ đãng vẫn khiến nàng thiếu đi một chút khí chất băng sơn mỹ nữ, nhiều thêm mấy phần phong tình.
"Vẫn là Đồng Đồng ăn ngon nhất." Hạ Chí lại lẩm bẩm, mặc dù giọng hắn không lớn, nhưng Thu Đồng vẫn có thể nghe được.