Chuyện cho tới bây giờ, Thu Đồng đã không cách nào lừa gạt mình rằng mình không quan tâm tới Hạ Chí nữa, nếu như nàng thực sự không quan tâm, hiện tại nàng đã không tức giận như thế.
Tuy nàng đã tự nói với mình rất nhiều lần, rằng nàng và Hạ Chí chỉ mới quen nhau hơn một tháng, quan hệ giữa hai người không nên phát triển nhanh như vậy. Nhưng trên thực tế, trong xã hội hiện tại, trường hợp mới quen biết một ngày đã kết hôn cũng không ít, hơn một tháng thật ra không ngắn.
Quan trọng hơn là trong hơn một tháng này đã xảy ra quá nhiều quá nhiều chuyện, đến mức trên thực tế, những chuyện Thu Đồng và Hạ Chí cùng trải qua còn nhiều hơn bất kỳ người nào khác.
Mà điều này tương đương với thời gian bọn họ ở chung cũng được kéo dài ra, cứ việc chỉ mới quen hơn một tháng, nhưng nàng lại cảm giác như đã quen một năm, thậm chí càng dài hơn.
"Thật ra Thu đại tiểu thư, ta cảm thấy giữa Hạ Chí và Hạ Mạt không phải loại quan hệ đó, mặc dù trông rất giống, thế nhưng nếu bọn hắn là tình nhân thật, Hạ Mạt không lý nào lại không ghen." Hàn Tiếu rất nghiêm túc phân tích, "Ngươi phải suy nghĩ kỹ càng trước, nói không chừng chuyện này chỉ là hiểu lầm cũng nên."
Thu Đồng không nói gì, thật ra nàng cũng nghĩ mãi mà không thông, vì sao Hạ Mạt lại không ghen? Chuyện này quá không hợp lý.
"Thật ra, Thu đại tiểu thư, ta nói cho ngươi biết một chuyện, tuy thỉnh thoảng Hạ đại soái ca có chút thần kinh, nhưng hắn vẫn đủ đáng tin, hơn nữa hắn cũng đối xử rất tốt với ngươi thật." Hàn Tiếu lại nói tiếp: "Ta có thể cảm giác được hai người các ngươi thực sự rất xứng đôi, mỹ nữ như ngươi cũng cần người mạnh mẽ như hắn bảo vệ."
"Tiếu Tiếu, ngươi cũng biết, ta không muốn lâm vào kết cục như mẫu thân ta." Rốt cục Thu Đồng cũng mở miệng, trong giọng nói còn có chút tịch mịch.
"Ách, Thu đại tiểu thư, ta cảm thấy ngươi thật không cần lo lắng vấn đề này, chắc chắn Hạ Chí sẽ không giống phụ thân ngươi... Ách, ta muốn nói Thu Thiên Lương." Hàn Tiếu vội vàng đổi lời.
"Thật ra ta cũng biết, cho dù hắn có lăng nhăng hơn nữa cũng sẽ không kém như Thu Thiên Lương." Thu Đồng nhẹ nhàng gật đầu, "Thế nhưng, Tiếu Tiếu, ngươi biết không? Trước khi mẫu thân ta qua đời có nói cho ta biết, chờ khi ta trưởng thành nhất định phải tìm nam nhân một lòng một dạ với ta, nàng nói chỉ có như vậy, ta mới có thể được hạnh phúc chân chính."
Hàn Tiếu không khỏi thở dài, thật ra nàng cũng hiểu, Thu Đồng đã có bóng ma tâm lý, mà sở dĩ hiện tại Thu Đồng đã hai mươi lăm nhưng vẫn chưa từng yêu đương bao giờ, sợ rằng ít nhiều gì cũng có liên quan với bóng ma tâm lý này.
Trên thực tế, Hàn Tiếu đã từng nghĩ rằng rất có thể Thu Đồng sẽ cô độc sống suốt quãng đời còn lại, bởi vì nàng không muốn thử yêu đương, nếu không phải Hạ Chí dùng phương thức mặt dày như vậy tiến vào cuộc sống của Thu Đồng, sợ rằng qua thêm vài năm nữa cũng chưa chắc Thu Đồng đã tìm bạn trai.
Cũng chính vì vậy, tuy Hạ Chí trông như không phải đặc biệt ổn trọng thành thục, nhưng Hàn Tiếu vẫn hy vọng Hạ Chí có thể thành đôi với Thu Đồng. Dưới cái nhìn của Hàn Tiếu, nếu Thu Đồng không thể thành đôi với Hạ Chí, sợ rằng bóng ma tâm lý của Thu Đồng sẽ càng nghiêm trọng hơn, từ đó về sau, sợ rằng Thu Đồng sẽ triệt để không tiếp xúc với nam nhân nào nữa.
"Thu đại tiểu thư, vậy rốt cuộc ngươi định làm thế nào bây giờ?" Một lát sau, Hàn Tiếu mở miệng hỏi: "Ngươi không định chia tay với Hạ Chí đấy chứ?"
"Tiếu Tiếu, ta và hắn còn chưa thành một đôi chân chính đâu, nào có thể chia tay?" Thu Đồng lắc đầu, "Lúc đầu, nếu tối hôm qua hắn..."
Thu Đồng không nói tiếp, nếu tối hôm qua đáp án Hạ Chí cho nàng không phải là đáp án đó, nếu Hạ Chí nguyện ý toàn tâm toàn ý với nàng, rất có thể nàng đã đồng ý trở thành bạn gái hắn thật.
Thế nhưng...
"Tên lưu manh đáng chết kia!" Thu Đồng cắn răng nghiến lợi mắng Hạ Chí, sao hắn lại cứ luyến tiếc Hạ Mạt kia?
Càng khiến nàng tức giận là, nếu tên hỗn đản kia luyến tiếc Hạ Mạt, vì sao cứ nhất định phải muốn quấn quít lấy nàng? Rõ ràng hắn và Hạ Mạt không phải mới quen!
"Ôi, thật ra Thu đại tiểu thư, chúng ta nói tới tình huống xấu nhất một chút, coi như Hạ Mạt và Hạ Chí thực sự có quan hệ đó, ngươi cũng có thể tranh với nàng!" Đột nhiên Hàn Tiếu nảy sinh ý đồ khác, "Không phải chỉ là một tình địch thôi sao? Tuy tình địch này rất khó giải quyết, nhưng lấy điều kiện của ngươi, cũng không phải không thể đoạt Hạ Chí lại nha."
Hàn Tiếu càng nói càng hăng say: "Ta phân tích cho ngươi nghe, hai người các ngươi đều xinh đẹp, vóc người cũng đều rất tốt, ừm, dường như ngực Hạ Mạt càng lớn hơn một chút, chẳng qua cũng không sao, thoạt nhìn Hạ Mạt là một khối băng siêu cấp lớn, ta nói cho ngươi biết, nam nhân tuy thích băng sơn mỹ nữ, nhưng kỳ thật bọn họ chỉ thích mỹ nữ nhìn giống băng sơn, giống như ngươi vậy, mà loại băng sơn chân chính như Hạ Mạt chắc chắn không có tình thú gì..."
"Này, ta nói Tiếu Tiếu ngươi đang nói lý luận trên tivi đúng không?" Rốt cục Thu Đồng cũng không nhịn được mà ngắt lời Hàn Tiếu.
"Cũng không phải, còn có trong tiểu thuyết nữa." Vẻ mặt Hàn Tiếu tràn đầy vô tội, "Ta cảm thấy phân tích của ta rất chính xác, nói chung ta cảm thấy ngươi có thể dùng sự dịu dàng của ngươi để đánh bại Hạ Mạt!"
"Coi như ngươi nói đúng, ta cũng không có hứng thú đoạt nam nhân với người khác!" Thu Đồng tức giận nói: "Đặc biệt là tên lưu manh đáng chết kia, ta mới không muốn tranh cướp hắn với người khác, hắn có gì tốt!"