Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 733 - Chương 732: Không Phải Chỉ Là Một Tình Địch Thôi Sao (2)

Chưa xác định
Chương 732: Không phải chỉ là một tình địch thôi sao (2)

"Được rồi, Thu đại tiểu thư, ngươi còn đang bực bội, tạm thời không thảo luận vấn đề này nữa." Hàn Tiếu chớp chớp mắt, "Cái kia… hay là chúng ta ăn điểm tâm trước đi."

Thu Đồng không nói thêm gì nữa, hiện tại đầu óc nàng rất loạn, ảnh hưởng do uống say cũng chưa hết hẳn, nói chung hiện tại nàng không cách nào bình tĩnh tự hỏi. Nói cho cùng, chính nàng cũng không biết mình nên làm gì bây giờ.

Nhìn bữa sáng trên bàn, vẫn đều là món nàng thích, trong lúc nhất thời, trong đầu Thu Đồng càng thêm rối loạn.

Thu Đồng ngơ ngác ăn điểm tâm xong, cố gắng để mình bình tĩnh hơn một chút, sau đó trở về phòng làm việc. Đã hơn mười ngày nàng không xử lý công việc, chắc chắn có rất nhiều chuyện cần nàng làm, mà rốt cục Thu Đồng cũng quyết định hiện tại chuyên tâm làm việc, về phần chuyện giữa nàng và Hạ Chí, trước hết mặc kệ.

Từ sau khi đưa bữa sáng tới, Hạ Chí cũng không trở lại tìm Thu Đồng, đã tới tám giờ sáng, chuông báo vào học của trường trung học phổ thông Minh Nhật đã vang lên, mà giờ khắc này, Hạ Chí lại xuất hiện ở cổng trường.

"Hạ lão sư." Ngoài cổng có một nam sinh, còn có một nữ sinh, bọn hắn đồng thanh chào hỏi Hạ Chí, mà đồng thời, thoạt nhìn hai người đều có chút bất an.

Hai người này lại chính là Lý Tiểu Trạch, còn có nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn đi theo Lý Tiểu Trạch.

"Đi thôi, chúng ta đi học tiết thể dục." Hạ Chí liếc nhìn hai người, sau đó tiếp tục đi ra phía ngoài.

"Vâng, Hạ lão sư." Lý Tiểu Trạch vội vã đi theo.

Nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn cũng theo sau, nàng không nhịn được hỏi: "Hạ lão sư, ta cũng cần đi học thể dục sao? Nhưng ta không phải học sinh lớp thiên tài."

"Ngô Mộng Tuyền, ta biết ngươi là học sinh lớp củi mục." Hạ Chí không nhanh không chậm nói.

"A, Hạ lão sư, ngươi còn nhớ rõ tên của ta nữa?" Nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn ngẩn ngơ, "Ta còn tưởng ngươi không nhận ra ta đây."

"Lý Tiểu Trạch, hạng mục thể dục ngươi báo là Triệt Quyền Đạo, lúc đầu ta cảm thấy hạng mục này không có gì hay để học, chẳng qua ngươi vì theo đuổi bạn gái mà đặc biệt học Triệt Quyền Đạo, vẫn rất có lòng cầu tiến." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Nếu ngươi đã vì Ngô Mộng Tuyền mà báo danh Triệt Quyền Đạo, ta thành toàn cho ngươi, để nàng đi luyện cùng với ngươi."

"A?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngô Mộng Tuyền lập tức đỏ lên, "Lý Tiểu Trạch, ngươi… ngươi thực sự vì ta mà học Triệt Quyền Đạo a?"

"Cái kia… thật ra, thật ra ta cũng không đặc biệt thích học bộ môn thể dục nào khác, sau đó ta biết ngươi thích Triệt Quyền Đạo, cho nên ta chỉ muốn..." Thoạt nhìn Lý Tiểu Trạch cũng hơi ngượng ngùng.

"Ta nói hai người các ngươi đều đã ở chung với nhau một tuần trên du thuyền, có cần thẹn thùng như thế không?" Hạ Chí lười biếng nói: "Tuy các ngươi còn đang là học sinh lớp mười hai, chỉ có điều hiện tại ngay cả học sinh tiểu học cũng có thể yêu đương, các ngươi cũng không phải yêu sớm mà là yêu muộn."

"Hạ lão sư, thật ra chúng ta còn chưa thành một cặp thật." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngô Mộng Tuyền đỏ hồng, có vẻ rất xấu hổ, "Là Lý Tiểu Trạch nói với ta chiếc thuyền kia sẽ xảy ra chuyện, để ta dẫn hắn lên, ta cũng không có nhiều tiền để mua hai vé như vậy, cho nên..."

"Không cần giải thích với ta." Hạ Chí vừa tiếp tục đi về phía trước vừa nói: "Cho dù các ngươi còn chưa bắt đầu thật, nhưng hiện tại các ngươi cũng đã bắt đầu."

Lý Tiểu Trạch và Ngô Mộng Tuyền nhìn nhau, dường như đều có thể thấy được một chút đặc biệt từ trong mắt đối phương, sau đó bọn hắn đều không giải thích nữa.

"Hạ lão sư, chúng ta đi đâu học vậy?" Sau đó, Ngô Mộng Tuyền lại mở miệng hỏi: "Không cần đi xe sao?"

"Gần đây có một phòng tập thể hình, bên trong cũng có dạy Triệt Quyền Đạo, cách trường chúng ta chừng mười lăm phút đi bộ." Hạ Chí thản nhiên nói: "Trong thời gian này, ta cần nói chút chuyện với hai người các ngươi."

"À." Ngô Mộng Tuyền hiểu được, chỉ có điều trong lòng nàng còn đang lẩm bẩm, Hạ lão sư muốn nói gì với bọn họ vậy?

"Các ngươi cho rằng U Linh Nữ Vương sẽ nổ tung, cũng không phải các ngươi nghe được tên vương tử ngu ngốc kia nói chuyện, trên thực tế, tên ngu xuẩn kia chỉ biết tiếng Anh và tiếng Arabia, mà hai người các ngươi vốn không hiểu." Hạ Chí thản nhiên nói: "Sở dĩ các ngươi nói xạo là vì các ngươi cảm thấy ta sẽ không tin tưởng lời các ngươi nói."

"A? Hạ lão sư, ngươi… lẽ nào ngươi sẽ tin tưởng lời chúng ta nói sao?" Ngô Mộng Tuyền không nhịn được hỏi.

"Hiện tại, các ngươi có thể nói cho ta biết trước, sao các ngươi biết được có người muốn nổ thuyền?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

"Hạ lão sư, chúng ta nói ra có thể ngươi sẽ không tin, thật ra trước đây ta cũng không tin, thế nhưng sau đó ta lại biết Lý Tiểu Trạch không gạt ta thật, hắn, hắn có siêu năng lực." Ngô Mộng Tuyền thận trọng nói: "Thực sự, Hạ lão sư, ta biết chuyện này rất thần kỳ, nhưng có một lần hắn thực sự biết trước ta sẽ gặp nguy hiểm, sau đó hắn đã cứu mạng ta."

"Hạ lão sư, trước đó lúc ở trên thuyền, không phải chúng ta không muốn nói thật, nhưng nếu chúng ta nói thật, rất có thể sẽ bị người ta coi thành kẻ bệnh thần kinh." Lý Tiểu Trạch cũng tiếp lời, "Từ mấy năm trước ta đã phát hiện mình có năng lực đoán trước, thỉnh thoảng ta có thể biết trước được một vài chuyện, hơn nữa thông thường đều là chuyện rất xấu."

"Hạ lão sư, những lời chúng ta vừa nói đều là thật, ngươi sẽ tin tưởng chúng ta sao?" Vẻ mặt Ngô Mộng Tuyền tràn đầy mong đợi nhìn Hạ Chí, mà Lý Tiểu Trạch cũng nhìn Hạ Chí, vẻ mặt có chút căng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment