Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 736 - Chương 735: Ta Muốn Về Nhà Một Chuyến (1)

Chưa xác định
Chương 735: Ta muốn về nhà một chuyến (1)

"Quỷ mới kết hôn với tên hỗn đản kia!" Trong lòng Thu Đồng nghiến răng nghiến lợi mắng Hạ Chí, nhưng ngoài miệng lại trực tiếp hỏi sang vấn đề khác: "Phương chủ nhiệm, ngươi tới có chuyện gì không?"

"À, thật xấu hổ, hiệu trưởng, là như vậy, hiệu trưởng Học viện Công nghệ Thanh Cảng và hiệu trưởng của một số trường đại học khác muốn gặp ngươi." Đương nhiên Phương Đắc Thắng cũng không ngốc, hắn ta đã nhìn ra tình huống có chút không thích hợp, cho nên cũng nhanh chóng nói sang chính sự.

"Hiệu trưởng trường đại học?" Thu Đồng nhíu mày, "Bọn hắn muốn gặp mặt ta làm gì?"

Tuy nói trung học phổ thông và trường đại học cũng thường xuyên có giao tiếp, nhưng dưới tình huống bình thường, trường trung học phổ thông chỉ tiếp xúc với trường đại học vì chuyện chiêu sinh. Đầu năm nay, hiệu trưởng trường đại học có thân phận địa vị tương đối cao, thân là hiệu trưởng trường đại học, việc chủ động hẹn gặp một hiệu trưởng trường trung học phổ thông, hơn nữa trường trung học phổ thông này còn không phải trường trọng điểm gì, thật không quá bình thường.

"Trác hiệu trưởng của Học viện Công nghệ Thanh Cảng nói muốn bàn sâu về chuyện hợp tác, cụ thể là hợp tác như thế nào hắn ta cũng không nói, chẳng qua..." Phương Đắc Thắng hơi trầm ngâm một chút, sau đó tiếp tục nói: "Ta nghĩ nguyên nhân chân chính hẳn bắt nguồn từ câu lạc bộ Hoa La Canh."

Câu lạc bộ Hoa La Canh?

Thu Đồng hơi khó hiểu, chẳng qua nàng cũng nhanh chóng nghĩ tới, trước đó, chủ tịch câu lạc bộ Hoa La Canh - giáo sư Thiệu Quốc Dân – đã từng làm giảng viên ở Học viện Công nghệ Thanh Cảng, mà không ít thành viên khác của câu lạc bộ Hoa La Canh cũng là giáo sư giảng viên đại học, hiện tại đột nhiên có hiệu trưởng mấy trường đại học muốn gặp mặt nàng, lại còn nói muốn bàn chuyện hợp tác gì đó, sợ rằng chuyện này có liên quan với câu lạc bộ Hoa La Canh thật.

"Đúng rồi, hiệu trưởng, chuyện câu lạc bộ Hoa La Canh muốn hợp tác với trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta có thật không vậy?" Phương Đắc Thắng thấy Thu Đồng không nói chuyện, lại mở miệng hỏi.

Hiển nhiên, đối với sự kiện này, thầy chủ nhiệm là Phương Đắc Thắng lại không quá rõ ràng. Mà trên thực tế, hiện nay việc hợp tác đã tiến triển đến tình cảnh nào, ngay cả Thu Đồng cũng không rõ lắm.

"Đúng là có chuyện như vậy." Thu Đồng gật đầu, "Câu lạc bộ Hoa La Canh sẽ trở thành cơ cấu học thuật chuyên nghiệp dưới sự quản lý của trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta, song phương đã ký hợp đồng hợp tác chính thức thời hạn mười năm, nhưng tình huống cụ thể là thế nào ta cũng không rõ lắm, hiện nay do Mạc Ngữ phụ trách."

"Mạc Ngữ?" Phương Đắc Thắng giật mình, "Này… sao lại là nàng phụ trách?"

Nhưng một giây sau, Phương Đắc Thắng đã hơi hiểu được: "Là ý của Hạ lão sư sao?"

"Hiện tại Mạc Ngữ cũng là một trong những thành viên của câu lạc bộ Hoa La Canh." Thu Đồng cũng không trả lời ngay, hiện tại nàng vừa nghĩ tới Hạ Chí đã cảm thấy tức giận, "Phương chủ nhiệm, đợi lát nữa ngươi có thể đi tìm Mạc Ngữ, hỏi thăm tiến triển của chuyện này, nếu như câu lạc bộ của bọn hắn có cần gì, ngươi cũng phối hợp một chút."

"Được, hiệu trưởng, chuyện này không thành vấn đề." Trong giọng nói của Phương Đắc Thắng có chút hưng phấn, "Vẫn là Hạ lão sư lợi hại, ta nghe nói câu lạc bộ này là nhờ Hạ lão sư kéo đến trường chúng ta, tuy người thường không hiểu rõ về câu lạc bộ này, nhưng trong giới giáo dục câu lạc bộ này vẫn rất nổi tiếng, việc này có thể tăng cao địa vị của trường chúng ta trong giới giáo dục!"

"Hỗn đản chết tiệt!" Thu Đồng lại bất giác thầm chửi bới Hạ Chí, đúng là tên lưu manh kia rất lợi hại, nói không khoa trương chút nào, không có Hạ Chí sẽ không có trường trung học phổ thông Minh Nhật bây giờ. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, càng là như vậy, Thu Đồng lại càng căm tức, vì sao tên lưu manh kia cứ nhất định phải lăng nhăng như vậy!

Thấy Thu Đồng không nói gì, hơn nữa dường như nàng còn hơi thất thần, rốt cục Phương Đắc Thắng cũng ý thức được trạng thái hiện tại của Thu Đồng không đúng lắm. Vì thế, cứ việc trong lòng còn hơi kích động, nhưng Phương Đắc Thắng cũng không tiếp tục nhiều lời, sau cùng hắn ta chỉ hỏi thêm vấn đề mấu chốt: "Hiệu trưởng, vậy ngươi có muốn gặp mấy vị hiệu trưởng kia không?"

Nghe thấy những lời Phương Đắc Thắng nói, rốt cục Thu Đồng cũng phục hồi tinh thần lại, nàng khẽ hít một hơi, khiến đầu óc mình thanh tỉnh lại, thoáng trầm ngâm một chút, nàng lại hỏi ngược lại: "Phương chủ nhiệm, ngươi cho rằng ta có nên gặp mặt bọn họ không?"

"Hiệu trưởng, ta từng có quen biết Trác hiệu trưởng Học viện Công nghệ, làm người cũng có thể tính là không tệ, hiện tại chúng ta cũng chưa biết rõ rốt cuộc bọn họ muốn nói chuyện gì, cho nên ta cảm thấy, nếu hiệu trưởng có thời gian rảnh, có gặp mặt bọn họ một lần cũng không vấn đề gì. Đương nhiên nếu hiệu trưởng không muốn, cũng không sao." Thật ra trong lòng Phương Đắc Thắng vẫn hy vọng Thu Đồng gặp bọn họ, chẳng qua hắn ta cũng biết mình không thể cưỡng cầu.

Tuy Thu Đồng chỉ là hiệu trưởng trường trung học phổ thông, trong giới giáo dục, địa vị của Thu Đồng không bằng hiệu trưởng mấy trường đại học kia, nhưng về phương diện khác, Thu Đồng không chỉ là danh nhân, nàng còn là phú hào trăm ức thứ thiệt. Trên phương diện này, mấy vị hiệu trưởng kia lại kém xa Thu Đồng.

Suy nghĩ một chút, Phương Đắc Thắng vẫn bổ sung một câu: "Hiệu trưởng, bọn hắn có mạng lưới quan hệ rất rộng trong giới giáo dục, tạo quan hệ tốt với bọn họ cũng có lợi cho trường chúng ta. Mặt khác, hiện tại mỗi trường đại học đều có quyền tự quyết định chiêu sinh, có lẽ trên phương diện này, bọn hắn cũng có thể trợ giúp trường chúng ta một chút.."

"Vậy được, Phương chủ nhiệm ngươi hẹn thời gian với bọn họ đi." Đối với chuyện này, Thu Đồng cũng không quá để ý, cộng thêm hiện tại nàng đang nhiều tâm sự, cũng lười ngẫm nghĩ, gặp mặt thì gặp mặt, cũng không phải chuyện lớn lao gì.

Bình Luận (0)
Comment