Phượng Hoàng bỗng xoay người, nhìn vị trí cách đó mấy chục mét, cũng chính là nơi phát ra giọng nói, nhưng lúc này, nơi đó lại là một mảnh hư không, không một bóng người.
"Trong nửa tháng vừa rồi, gần trăm con dân của đế quốc ta bị ngươi đốt thành tro bụi!" Trong giọng nói sâu kín lạnh lẽo có phẫn nộ rất rõ ràng, "Ngươi đã phạm phải tội nghiệt không thể tha thứ với đế quốc, hiện tại, ta lấy danh nghĩa đế quốc, muốn xử tử ngươi!"
Theo giọng nói phát ra, chỗ hư không kia như có vật gì đang ngưng tụ lại, rất nhanh, một bóng đen đã xuất hiện trong tầm mắt Phượng Hoàng, đó là một người, nhưng lại là một người không nhìn thấy thực thể, đó càng giống như một cái bóng, là cái bóng đang đứng thẳng trên đất.
Phượng Hoàng có thể thấy rõ ngũ quan của cái bóng này, thậm chí còn có thể thấy miệng của hắn ta đang khẽ há ra khép vào, mặc dù là dị năng giả kiến thức rộng rãi như Phượng Hoàng, gặp phải tình huống này, ít nhiều gì cũng cảm thấy có chút quỷ dị.
"Cá lọt lưới cũng dám ở chỗ này giả thần giả quỷ!" Phượng Hoàng hừ lạnh một tiếng, ngón tay búng một cái, một luồng hỏa diễm bay thẳng về phía bóng đen kia.
Bóng đen lại khoát tay, rất dễ dàng bóp lấy đoàn hỏa diễm kia, bày tay rõ ràng chỉ như hư ảnh kia lại có thể bắt được đoàn hỏa diễm này.
Một giây sau, hỏa diễm trực tiếp biến mất.
"Rốt cuộc ngươi là thứ gì?" Phượng Hoàng lạnh lùng nhìn bóng đen, lúc đầu nàng còn cho rằng đối phương là dị năng giả có năng lực ẩn thân, sau đó nàng lại hoài nghi đối phương có năng lực biến ảo nào đó, nhưng bây giờ, nàng lại bắt đầu có cảm giác, tất cả dự đoán của nàng trước đó đều là sai lầm.
Đối phương nhìn như là hư ảnh, nhưng đó lại như hình thái chân thực của đối phương, mà dưới hình thái này, dường như đối phương vẫn có thể chiến đấu!
Trước đây, Phượng Hoàng chưa bao giờ gặp loại dị năng giả này, cũng chưa bao giờ thấy ghi chép về dị năng giả như vậy, mà điều này cũng khiến đáy lòng Phượng Hoàng nhiều thêm một phần cảnh giác.
"Ta là huyễn ảnh!" Giọng nói lạnh lùng bay ra từ cái miệng khẽ khép mở kia, "Nhớ kỹ, thế giới này cuối cùng sẽ thuộc về Hắc Ám Đế Quốc chúng ta!"
Huyễn ảnh còn chưa dứt lời, thân thể hư ảo kia đã nhanh chóng bành trướng, sau đó đột nhiên nổ bung, tan biến không còn dấu tích, giống như cứ đột nhiên mà tự bạo như vậy!
Thế nhưng Phượng Hoàng lại có cảm giác rợn tóc gáy, bởi nàng cảm giác được uy hiếp to lớn, càng chết người là nàng không cách nào cảm giác được khởi nguồn của uy hiếp này.
Dường như uy hiếp này đến từ bốn phương tám hướng, không chỗ nào không có, mà nàng lại tựa như không biết nên ứng đối ra sao!
Lửa cháy hừng hực đột nhiên bốc lên trời, cả người Phượng Hoàng như hoàn toàn hóa thành hỏa diễm, nàng không cách nào bắt được vị trí của huyễn ảnh, cũng không biết huyễn ảnh sẽ dùng phương thức gì để công kích, nàng chỉ có thể dùng cách này để tự bảo vệ mình, Phượng Hoàng Chi Hỏa của nàng có thể đốt cháy tất cả sinh vật tiếp cận nàng!
"Quang minh chỉ ngẫu nhiên xuất hiện." Giọng nói lạnh lùng vang lên lần nữa, là giọng nói của huyễn ảnh, giọng nói này cũng đến từ bốn phương tám hướng, dường như toàn bộ phương vị cùng nhau truyền đến, "Hắc ám mới là chúa tể thế giới này!"
Cảm giác nguy cơ càng lớn hơn tuôn trào nơi đáy lòng, hỏa diễm đột nhiên lan tới bốn phương tám hướng, trong nháy mắt, Phượng Hoàng khiến phương viên trăm mét chung quanh nàng thành biển lửa, nếu đã không cách nào tìm được huyễn ảnh, như vậy, chuyện nàng cần phải làm là thiêu cháy tất cả!
Thế nhưng cảm giác uy hiếp kia lại không giảm thiểu chút nào, bởi Phượng Hoàng có thể cảm giác rõ ràng tất cả trong biển lửa, nàng có thể cảm giác được bản thân mình chưa thiêu hủy huyễn ảnh kia.
"Ngươi, sẽ gặp được lực lượng hắc ám chân chính!" Giọng nói lạnh lùng vang lên lần nữa.
Chớp mắt sau, sắc mặt Phượng Hoàng đại biến, bởi đột nhiên nàng như lâm vào bóng tối vô cùng vô tận!
Thật ra loại bóng tối này cũng không phải tối hoàn toàn, mà hỏa diễm bên cạnh Phượng Hoàng càng có thể chiếu sáng chung quanh, nhưng ngay trong nháy mắt này, Phượng Hoàng phát hiện toàn bộ thế giới đều tối sầm, thứ duy nhất nàng có thể thấy chính là hỏa quang bên người, nhưng hỏa quang này lại không thể rọi sáng hắc ám!
Càng chết người là phạm vi ngọn lửa đang thu nhỏ lại với tốc độ cực nhanh, một loại lực lượng mạnh mẽ đang áp bách mà đến!
Thật ra lực lượng này cũng không quá xa lạ, nàng đã từng cảm thụ được loại lực lượng này trong người thành viên Hắc Ám Đế Quốc đã bị nàng tiêu diệt lúc trước, thậm chí nàng còn từng dung hợp một chút lực lượng này, nhưng bây giờ, lực lượng hắc ám nàng cảm nhận được cường đại hơn lực lượng nàng từng cảm nhận được vô số lần!
Phượng Hoàng muốn phản kháng nhưng lại phát hiện, dưới lực lượng hắc ám cường đại này, vậy mà nàng lại không có chút năng lực phản kháng nào, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắc ám không ngừng thôn phệ hỏa diễm bên người nàng, chỉ lát nữa là sẽ triệt để cắn nuốt nàng!
Trong đầu đột nhiên xuất hiện một bóng người, đó là một bóng người khiến nàng vĩnh viễn không cách nào quên được, chỉ khi ở trước mặt hắn nàng mới có thể cảm giác được loại cường đại này. Mặc dù là Ác Ma đã từng dễ dàng đánh bại nàng, cũng chưa từng khiến nàng cảm thấy bản thân bị nghiền ép như vậy.
"Lần này, ta phải chết thật." Ngay một chớp mắt này, thậm chí Phượng Hoàng đã mất đi ý niệm chống cự, sự cường đại của kẻ địch khiến nàng mất đi suy nghĩ phản kháng.
Ngay giờ khắc sau cùng của cuộc đời, đột nhiên đầu óc nàng hoàn toàn bị bóng dáng nam nhân kia chất đầy, từng chút từng chút khi bọn họ ở bên cạnh nhau bắt đầu hiện lên trong đầu nàng.