"Ngươi nói cái gì?" Thu Đồng ngơ ngác, "Ngươi là ai?"
"Thu Đồng, họa không liên quan tới người nhà, cho dù ta đắc tội ngươi, ngươi cũng nên một vừa hai phải, không nên đụng tới nhi tử của ta!" Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại càng thêm phẫn nộ, "Các ngươi không nên ép ta, Trác Minh ta cũng không phải hạng người dễ trêu!"
Cạch!
Điện thoại bị ngắt máy.
Thu Đồng nhíu mày, Trác Minh? Hiệu trưởng Học viện Công nghệ Thanh Cảng?
Không phải người này đã thân bại danh liệt, chẳng mấy chốc sẽ vào ngục sao? Thoạt nhìn hắn ta còn chưa bị bắt?
Chẳng qua ngẫm lại cũng thấy bình thường, tối hôm qua những tài liệu kia mới bị lộ ra, ban ngành có liên quan còn phải lập án điều tra sau đó mới chính thức bắt người, vẫn còn cần một chút thời gian.
Gõ tên Trác Minh vào công cụ tìm kiếm trên máy tính, Thu Đồng lại phát hiện, vậy mà kết quả tìm ra được nhiều nhất lại không phải Trác Minh mà là một dòng chữ khác: "Nhi tử Trác Minh Trác Bằng."
Sau khi xem lướt qua, Thu Đồng hiểu được, sau khi những chuyện xấu xa của Trác Minh bị lộ ra, trên mạng dậy sóng, mà không biết bắt từ lúc nào đã có người bắt đầu tìm tới người thân của Trác Minh, bắt đầu lục hết chuyện về gia đình hắn ta ra.
Tỷ như chuyện lão bà của Trác Minh có tiểu bạch kiểm cũng bị cư dân mạng nổ ra, chẳng qua sau đó, người bị đào bới càng nhiều hơn chính là nhi tử Trác Minh, Trác Bằng.
"So sánh với nhi tử, Trác Minh còn là người tốt, tên khốn kiếp Trác Bằng này mới thật sự là tội ác tày trời. Hắn ta lợi dụng thân phận hiệu trưởng của cha mình mà hại vô số nữ sinh trong Học viện Công nghệ Thanh Cảng. Học viện Công nghệ Thanh Cảng vốn là trường nữ ít nam nhiều, mà tên khốn kiếp này lại khiến số nữ sinh trở nên càng ít hơn..."
Đây là một đoạn bình luận, mà dường như chính vì đoạn bình luận này mới khiến Trác Bằng bị mọi người moi móc. Trác Bằng học ở Học viện Công nghệ học Thanh Cảng bốn năm, có người nói trong mấy năm đại học, số lượng nữ sinh bị hắn ta gieo họa đã lên tới hai chữ số, thậm chí hắn ta còn theo dõi nữ nghiên cứu sinh mà phụ thân Trác Minh của hắn ta phụ trách hướng dẫn, đủ loại uy hiếp lợi dụ, còn có một nữ sinh bị hắn quá vũ nhục nhưng không dám lộ ra.
"Từ thời trung học phổ thông, tên khốn kiếp này đã bắt đầu tai họa bạn học nữ."
Theo những lời này, những chuyện xấu của Trác Bằng thời cấp ba cũng bắt đầu bị người khám phá ra, nói ngắn lại, đến sau cùng, mọi người phát hiện, so sánh với Trác Bằng, Trác Minh thật đúng là quá tốt.
Thật ra việc này vừa nhìn đã biết đây là do mọi người tự phát moi móc thông tinh, nhưng bây giờ Trác Minh lại cho rằng đây cũng là do Hạ Chí làm ra, có lẽ hắn ta không biết số điện thoại của Hạ Chí, cho nên hắn ta mới gọi điện thoại cho Thu Đồng uy hiếp nàng.
"Nhi tử ngươi gây họa cho nhiều nữ sinh như vậy, rõ ràng còn nói cái gì mà họa không liên quan tới người nhà? Họa của người nhà người ta không phải là họa sao?" Thu Đồng rất muốn trực tiếp mắng Trác Minh một trận, rốt cục người này phải không biết xấu hổ tới cỡ nào mới có thể lẽ thẳng khí hùng mà nói ra lời như vậy?
Về phần uy hiếp của Trác Minh, Thu Đồng vốn không để trong lòng, hơn một tháng nay nàng đã gặp phải rất nhiều uy hiếp càng lớn hơn, loại hiệu trưởng trường đại học lập tức sẽ bị bắt vào tù như Trác Minh, nàng thật không để ý tới.
Thu Đồng chỉ cảm thấy phiền muộn, rõ ràng là tên lưu manh đáng chết Hạ Chí kia chỉnh Trác Minh, vì sao Trác Minh lại chạy tới uy hiếp nàng?
Thu Đồng tin tưởng, nếu Trác Minh trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ Chí uy hiếp hắn, phỏng chừng lúc này kết cục của Trác Minh sẽ càng thêm không tốt.
Tuy trong lòng hơi mất hứng, nhưng Thu Đồng cũng chỉ thầm mắng Hạ Chí vài câu, sau đó trực tiếp ném chuyện này qua một bên.
Khi tiếng chuông tan học buổi trưa vang lên, Thu Đồng mới lại lần nữa giật mình nhận ra đã nửa ngày Hạ Chí không xuất hiện trước mặt nàng. Vốn dĩ đây là chuyện rất bình thường, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy không quen lắm.
Cầm điện thoại di động lên, Thu Đồng thiếu chút nữa đã nhấn số điện thoại của Hạ Chí, nhưng cuối cùng nàng vẫn nhịn được.
"Ta mới không tìm hắn!" Thu Đồng thầm cắn răng, sau đó đứng dậy đi ra ngoài, một mình tới căn tin.
Mấy phút đồng hồ sau, trên diễn đàn Minh Nhật.
"Tin tức bạo tạc, tình cảm giữa Hạ lão sư và mỹ nữ hiệu trưởng có biến!"
Trong bài post cũng không nhiều nội dung lắm: "Theo tin tức nội bộ không đáng tin cậy, rất có thể tình cảm giữa Hạ lão sư và mỹ nữ hiệu trưởng Thu Đồng đã gặp vấn đề, có thể dựa vào bức ảnh sau làm chứng cứ, vậy mà mỹ nữ hiệu trưởng lại có thể tới căn tin ăn cơm một mình! Chú ý, là một mình, ngay cả Charlotte cũng không ở đây!"
Trong bài post có một tấm hình phối kèm, chính là hình Thu Đồng ngồi ăn cơm một mình trong căn tin.
"Lâu chủ, ta cảm thấy ngươi gặp nguy rồi."
"Lâu chủ ngươi sẽ bị đòn."
"Lâu chủ bảo trọng!"
"Lâu chủ mở cửa, chuyển phát nhanh Thuận Phong!"
"Lâu chủ mở cửa, kiểm tra đồng hồ nước."
"Lâu chủ mở cửa, Hạ lão sư tới rồi."
...
Phía dưới vô số bình luận đều đang tỏ vẻ hả hê, chẳng qua người đối tượng bị bọn hắn hả hê cũng không phải Hạ Chí và Thu Đồng, mà là tên gia hỏa đã đăng bài viết này, gần như mỗi người đều cảm thấy gia hỏa này sẽ bị Hạ Chí dạy dỗ.
Thật ra một mình ăn cơm trong căn tin thật không thể nói lên vấn đề gì, tuy nói Thu Đồng thường xuyên ở cùng với Hạ Chí, nhưng thỉnh thoảng nàng ăn cơm một mình cũng không phải chuyện đại sự gì. Mà trên thực tế, lúc này Thu Đồng cũng không ăn cơm một mình, chỉ có điều người ăn chung với nàng lại không phải Hạ Chí, cũng không phải Charlotte, mà là Tô Phi Phi.