Thu Đồng nghĩ tới cuộc điện thoại nàng nhận được lúc sáng sớm, chẳng lẽ sự trả thù của Trác Minh đến nhanh như vậy sao? Chẳng qua Thu Đồng cũng không thể xác định rốt cục chuyện này có phải do làm Trác Minh hay không, dù sao nàng cũng cảm thấy hiện tại mình có không ít kẻ thù, bởi tên Hạ Chí kia rất giỏi gây chuyện.
Trong tháng gần nhất, số người Hạ Chí đã đắc tội nhiều vô số kể, mà tất cả mọi người đều cho rằng nàng là bạn gái của Hạ Chí, người muốn báo thù Hạ Chí tìm tới nàng là chuyện rất bình thường.
"Quên đi, mặc kệ hắn ta là ai." Thu Đồng quyết định không thèm nghĩ nữa, bởi nàng rất rõ ràng, chắc chắn Hạ Chí sẽ điều tra rõ chuyện này, không, hẳn hiện tại Hạ Chí đã biết đó là người nào.
"Nếu như ta bị hủy dung thật, tên hỗn đản kia còn thích ta nữa sao?" Trong đầu Thu Đồng đột nhiên lại xuất hiện vấn đề này, mà nàng cảm thấy thật ra vấn đề này rất ngu ngốc, thế nhưng nàng lại có xung động muốn hỏi Hạ Chí thử xem.
Có điều hiện tại Hạ Chí cũng không ở đây, hiển nhiên tạm thời nàng cũng không cách nào hỏi được.
Lúc này, Hạ Chí đang ở cục cảnh sát, nói cho đúng hơn là hắn đang ở phòng làm việc của Hạ Mạt.
"Ăn cơm chưa?" Hạ Chí nhìn Hạ Mạt.
"Không ăn." Hạ Mạt vẫn mang dáng vẻ lạnh lùng kia, hiển nhiên loại lạnh lùng từ trong xương này là không cách nào thay đổi.
"Muốn ăn một bữa cơm với ngươi thật khó." Hạ Chí lẩm bẩm, "Quên đi, vậy ta cũng không ăn."
"Tùy ngươi." Hạ Mạt nói hai chữ, sau đó không để ý tới Hạ Chí nữa, đương nhiên chắc chắn nàng cũng sẽ không đuổi Hạ Chí đi.
"Ta ngủ một hồi trước." Hạ Chí nằm xuống ghế sofa.
Năm phút sau.
"Hạ cảnh quan..." Tequila vừa đi vào phòng làm việc, thấy Hạ Chí đang nằm trên ghế sofa, nàng không khỏi ngẩn ngơ, "Hạ lão sư, ngươi, ngươi đã đến rồi."
"Hắn đang ngủ, không cần để ý đến hắn." Hạ Mạt nói với giọng lạnh như băng.
"À, được." Nét mặt Tequila có vẻ hơi kỳ dị, Hạ Chí cố ý chạy tới chỗ Hạ Mạt để ngủ trưa?
"Có chuyện gì sao?" Hạ Mạt mở miệng hỏi.
"Bên phía tổ trọng án có một vụ án mạng liên hoàn, không tìm được manh mối, xin tổ đặc án chúng ta giúp đỡ, chúng ta có cần giúp bọn hắn không?" Tequila lập tức nói ra nguyên nhân mình đến đây.
Tổ đặc án do Hạ Mạt lãnh đạo thật rất đặc biệt, trên lý luận, tổ đặc án này chỉ phụ trách những vụ án có liên quan tới trường trung học phổ thông Minh Nhật. Đương nhiên hiện tại rất nhiều người cũng đã hiểu, cái gọi là chỉ những vụ án có liên quan tới trường trung học phổ thông Minh Nhật, trên thực tế là chỉ những vụ án có liên quan tới Hạ Ch.
Hiện tại vẫn không người nào biết được rốt cuộc Hạ Chí và Hạ Mạt có quan hệ như thế nào, nhưng rất nhiều người trong cục cảnh sát đều biết, Hạ Mạt và Hạ Chí có quan hệ không tầm thường.
Chẳng qua, bởi thật ra trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng không có nhiều vụ án cần xử lý, hiện tại tổ đặc án cũng không chỉ có hai người là Hạ Mạt và Tequila mà đã có một đoàn đội hoàn chỉnh, cho nên có đôi khi, tổ đặc án cũng sẽ tiếp nhận một số vụ án lớn.
Trên thực tế, hiện tại tổ đặc án đã có chút danh tiếng trong cục cảnh sát thành phố, tuy rất nhiều người cảm thấy Hạ Mạt đang bao che cho Hạ Chí, tùy ý Hạ Chí làm xằng làm bậy, nhưng năng lực của tổ đặc án lại khiến rất nhiều người phải ngưỡng mộ, không ít người vì vụ án không có đầu mối mà tìm đến xin tổ đặc án giúp đỡ, sau cùng đều có thể thuận lợi phá án.
Vì vậy, hiện tại những tổ khác gặp phải vụ án khó không cách nào giải quyết, thường sẽ xin tổ đặc án giúp đỡ, về phần bọn hắn có được giúp hay không phải xem tâm tình của Hạ Mạt.
"Chuyện như vậy tự ngươi quyết định là được." Giọng điệu của Hạ Mạt vẫn lạnh băng như cũ, "Ngươi có thể giải quyết thì tự mình giải quyết, không thể giải quyết thì hãy tới tìm ta."
"Đã hiểu, Hạ cảnh quan." Trong giọng nói của Tequila có chút vui sướng, cũng không phải nàng thích xử lý những vụ án kiểu này, nhưng thật ra điều này đại biểu cho Hạ Mạt đã càng tín nhiệm nàng hơn.
Tequila xoay người chuẩn bị rời đi, mà nàng mới vừa đi đến cửa phòng đã nghe được phía sau truyền đến giọng nói của Hạ Chí: "Long cảnh quan, giúp thúc tổ trọng án giúp ta một chút, để bọn hắn nhanh chóng bắt Trác Minh tới cục cảnh sát."
"A?" Tequila đầu tiên là ngơ ngác, sau đó nàng vội gật đầu: "Được, Hạ lão sư."
Lúc ra ngoài cửa, Tequila không nhịn được quay đầu nhìn Hạ Chí đang nằm trên ghế sofa một cái, lại phát hiện Hạ Chí vẫn đang nhắm mắt như cũ, khiến nàng hoài nghi vừa rồi là Hạ Chí đang nói mơ.
Chỉ có điều khi Tequila đi tới tổ trọng án, nàng biết được tổ trọng án đã bắt một người tên Trác Minh thật, hơn nữa người này còn đang được đưa đến tổ trọng án, chuẩn bị đưa vào phòng thẩm vấn.
Mười lăm phút sau, Tequila trở lại phòng làm việc của Hạ Mạt.
"Hạ lão sư, Trác Minh đã đến cục cảnh sát." Tequila nhìn Hạ Chí đang nằm trên ghế sofa.
"Nhanh như vậy?" Hạ Chí ngồi dậy, vẻ mặt hơi tiếc nuối, "Vừa mơ một giấc mộng đẹp, còn chưa mơ xong đâu."
Nét mặt Tequila tràn đầy cổ quái, nhưng nàng cũng không nói gì thêm, lời nói và hành động của vị Hạ lão sư này vẫn không quá bình thường, nàng cũng có thể tính là quen thuộc.
Đứng lên, Hạ Chí đi tới trước mặt Hạ Mạt: "Đi thôi, ta dẫn ngươi tới tổ trọng án chơi."
Tới tổ trọng án chơi?
Tequila cảm thấy cạn lời, tổ trọng án có gì vui đâu?
"Chơi không vui." Hạ Mạt vẫn lạnh lùng như vậy.
"Còn chưa chơi sao biết không vui?" Hạ Chí rất rất nghiêm túc hỏi.
Hạ Mạt trừng Hạ Chí, nhưng cuối cùng nàng vẫn đứng lên thật.
"Thế này mới đúng." Mặt Hạ Chí tràn đầy ý cười xán lạn, "Thật ra làm cảnh sát cũng có thể chơi rất vui, ngươi phải đi ra ngoài chơi nhiều một chút."