Mọi người cảm thấy cạn lời, nhưng rất nhanh rốt cục bọn hắn cũng kịp phản ứng.
"A, là Hạ Chí!"
"Là giáo viên thể dục Hạ Chí của trường trung học phổ thông Minh Nhật!"
"Bạn trai của Thu Đồng"
"Ta đã nói là trông rất quen rồi."
"Không sai, chính là nàng, mỹ nữ cảnh quan kia tên Hạ Mạt, nghe nói nàng có quan hệ mờ ám với Hạ Chí..."
"Thì ra Trác Minh đã bị Hạ Chí kéo xuống, chẳng trách..."
"Trác Bằng lại có thể sai người đi hủy dung của Thu Đồng? Chắc chắn con hàng này sắp gặp báo ứng!"
...
Đám người trong căn tin có chút hưng phấn lên, thân là sinh viên, bọn hắn cũng tương đối quan tâm thông tin trên mạng, cho nên thật ra đa số bọn hắn cũng đều biết chuyện giữa Hạ Chí và Thu Đồng, thậm chí còn có một số người từng nghe thấy tin đồn giữa Hạ Chí và Hạ Mạt. Mà lúc này, tất cả mọi người đều có cảm giác, ngày lành của Trác Bằng sắp chấm dứt.
"Ngươi là Hạ Chí?" Trác Bằng căm tức nhìn Hạ Chí, nghiến răng nghiến lợi, căm hận lộ rõ không chút che giấu.
"Không sai, ta chính là Hạ Chí kia, ngươi cho rằng là ta lộ hết mấy chuyện xấu xa của ngươi, sau đó ngươi lại cảm thấy dù sao thì tiền của phụ thân ngươi cũng sẽ bị tịch biên, cho nên ngươi tuyên bố chi trăm vạn thuê người hủy dung Đồng Đồng nhà ta! Ừm, ngươi cảm thấy ngươi làm như vậy có thể trả thù ta, đúng không?" Hạ Chí ngồi trên một chiếc bàn, "À, ta nói cho ngươi biết một tin tức tốt trước, Đồng Đồng nhà ta vẫn xinh đẹp đáng yêu như cũ..."
Nói đến đây, Hạ Chí quay đầu nhìn về phía Hạ Mạt: "Xinh đẹp đáng yêu hệt như ngươi."
Phốc!
Không biết là ai không nhịn được, gia hỏa này vừa khen Thu Đồng vừa dụ dỗ Hạ Mạt?
"Sau đó thì sao nhỉ? Ta muốn nói cho ngươi một tin tức càng tốt hơn, đó chính là rốt cục ngươi cũng có thể trò giỏi hơn thầy." Giọng nói của Hạ Chí tiếp tục vang lên: "Ngươi vẫn luôn sống dưới cái bóng của phụ thân ngươi, chẳng qua lần này, rốt cục ngươi cũng có thể hơn hẳn phụ thân mình, trong tù, hẳn ngươi sẽ càng phải sống thảm hại hơn phụ thân ngươi."
"Tốt!"
"Khiến tên khốn kiếp này thảm hại hơn phụ thân hắn ta!"
"Đúng, để con hàng này vào tù, mỗi ngày hầu hạ nam nhân!"
"Để hắn ta đi cưỡi chó, không đúng, để chó cưỡi hắn ta..."
"ĐM, ngươi thật ghê tởm, chẳng qua nghe cũng có vẻ không tồi..."
Bốn phía ầm ĩ vô cùng, mọi người đều có vẻ hưng phấn. Vừa rồi tất cả mọi người đều cảm thấy rất khó chịu, nhưng bây giờ bọn hắn đã bắt đầu cảm thấy hả giận, biết con hàng Trác Bằng này gặp phải sống thảm, bọn hắn đều yên tâm!
"Ngục giam?" Trác Bằng cười lạnh một tiếng, "Hạ Chí, nghe nói ngươi rất lợi hại, nhưng vậy thì thế nào? Cho dù ngươi có lộ hết mấy chuyện kia ra, vẫn không có chứng cứ bắt ta!"
Nhìn Hạ Chí, Trác Bằng hơi khinh thường: "Ngươi cũng không hơn gì thế này!"
Trác Bằng vừa nói ra lời này, bốn phía lại an tĩnh lại, bởi mọi người cũng lập tức ý thức được lý tưởng là tươi đẹp, nhưng thực tế lại tàn khốc, dường như hiện tại thật không cách nào bắt được Trác Bằng.
Hiện tại pháp luật chú ý chứng cứ, cho dù có người bị hại là Ngô Trinh làm chứng, nhưng nếu không có vật chứng cũng khó có thể định tội. Mà tuy nghe nói Hạ Chí rất lợi hại, nhưng hắn cũng không thể biến ra chứng cứ đúng không?
Tất cả mọi người đều đang nhìn Hạ Chí, hiển nhiên mọi người vẫn cảm thấy mong đợi.
"Ừm, có người nói, rất nhiều người cho rằng, nếu loại công việc kia trở thành hợp pháp, như vậy tỉ lệ tội phạm cũng sẽ giảm đi." Hạ Chí quét mắt nhìn mọi người vây xem, "Hẳn các ngươi cũng biết ta đang nói tới việc gì rồi chứ?"
Không ít người gật đầu, hiển nhiên bọn hắn đều hiểu Hạ Chí đang nói tới chuyện nếu nghề mại dâm được hợp pháp hóa, vậy tỷ lệ nam nhân cưỡng bức xâm phạm nữ nhân cũng sẽ giảm thiểu.
"Chỉ có điều, trên thực tế cũng không có chuyện như vậy, bởi thật ra nam nhân làm chuyện kia không phải vì hắn ta thiếu nữ nhân, mà là vì..." Hạ Chí dừng lại một chút, nhìn về phía Trác Bằng, "Là vì bọn hắn biến thái, ừm, cũng giống như ngươi."
"Hạ Chí, ngươi mới biến thái!" Trác Bằng nghiến răng nghiến lợi, "Ngươi là tên bệnh thần kinh, phụ thân ta chỉ chậm trễ Thu Đồng một chút, ngươi đã khiến một nhà chúng ta biến thành như vậy!"
"Trong ba năm qua, ở thành phố Thanh Cảng nổi lên vô số vụ án nữ nhân bị tập kích bị xâm phạm, cảnh sát cho rằng nghi phạm là cùng một người, nhưng bọn hắn vẫn không tìm được kẻ tình nghi. Chẳng qua trong quá trình này, cảnh sát đã lấy được DNA của tội phạm, đáng tiếc là trong kho số liệu của bọn hắn không có đối tượng nào khớp với DNA này." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, bởi dưới tình huống ngươi không phạm tội cũng không bị hiềm nghi, thông thường sẽ không có người nào đến kiểm nghiệm DNA."
"Ta không biết ngươi đang nói gì." Sắc mặt Trác Bằng đột nhiên trở nên tái nhợt.
"Thật ra ngươi rất rất ngu, ngươi phải biết rằng chỉ cần Ngô lão sư đi kiện ngươi, ngươi sẽ bị bắt lại, có lẽ cảnh sát không tìm được chứng cứ trong vụ án của nàng, nhưng chỉ cần DNA của ngươi tiến vào kho số liệu của cảnh sát, ngươi sẽ chạy trời không khỏi nắng. Hiện tại ngươi muốn chạy?" Hạ Chí tỏ vẻ ngạc nhiên, mà những người khác cũng phát hiện, vậy mà Trác Bằng lại đột nhiên nhanh chân chạy.
"Con hàng này thật sự là tội phạm hiếp dâm biến thái!"
"ĐM, ngăn hắn ta lại!"
"Đừng cho hắn ta chạy!"
Mọi người lập tức kịp phản ứng, nhận ra Trác Bằng đang muốn chạy trốn, chẳng qua con hàng này cũng quá ngây thơ rồi, nhiều người ở đây như vậy sao có thể để hắn ta chạy mất?