Đúng là Tô Tuấn Lương có tự tin như vậy, ở nhà họ Tô vốn không có ai dám đánh hắn ta, vấn đề nằm ở chỗ hôm nay ở đây nhiều thêm một người, cũng chính là Hạ Chí.
Vì vậy, Tô Tuấn Lương cứ như vậy mà bị đòn, Hạ Chí trực tiếp đánh một quyền lên trên mũi Tô Tuấn Lương, cảm giác ê ẩm tê tê truyền đến, Tô Tuấn Lương lập tức trào nước mắt, mà trong lỗ mũi cũng có chất lỏng chảy ra càng khiến miệng hắn ta cảm giác được vị tanh nồng, hiển nhiên hắn ta đã bị đánh tới chảy máu mũi.
"Oa, tam ca, ngươi chảy máu mũi rồi!" Tô Đình Đình có chút khoa trương la một câu, chỉ có điều tiếng la của nàng khiến người ta cảm thấy ít nhiều gì cũng có chút hả hê.
"Tam thiếu gia..." Một bảo vệ nhỏ giọng hô một câu, hiện tại những bảo vệ này cũng có chút không biết phải làm sao, rốt cuộc bọn hắn nên ra tay hay không ra tay đây?
"Các ngươi còn chờ cái gì? Đều lên cho ta!" Tô Tuấn Lương che mũi, có chút tức tới hổn hển: "Không nên đả thương Phi Phi!"
Nhận được mệnh lệnh, đương nhiên đám bảo vệ lập tức lao về phía Hạ Chí.
Tô Phi Phi khẽ lắc đầu: "Tam ca, ngươi còn có thể bị đòn."
Lúc này giọng nói điềm đạm động lòng người của Tô Phi Phi nghe như có ý vị đặc biệt, Tô Đình Đình lại cảm thấy muốn cười, sau đó nàng lại thấy cả người Tô Tuấn Lương bay lên.
Lại là một cước của Hạ Chí đạp bay Tô Tuấn Lương, lần này, sau khi Tô Tuấn Lương nặng nề ngã trên mặt đất, một lát sau cũng không thể đứng dậy được.
"A!"
"Ách!"
"ĐM!"
"Đau quá!"
Tiếng kêu thảm thiết hòa lẫn, còn đan xen vài câu thô tục, không tới một phút đồng hồ, trên mặt đất đã là một mảnh gục ngã.
"Oa, Phi Phi tỷ, bạn trai tỷ thật lợi hại!" Tô Đình Đình mở to hai mắt, vẻ mặt sùng bái, nhưng nàng cũng không nhìn Hạ Chí mà chỉ nhìn Tô Phi Phi: "Phi Phi tỷ thật lợi hại, tìm bạn trai cũng có thể lợi hại như vậy!"
Càng khiến Tô Đình Đình bội phục là Hạ Chí chưa từng rời khỏi sau lưng Tô Phi Phi, hắn vừa đẩy xe lăn vừa đánh ngã Tô Tuấn Lương và những tên bảo vệ chung quanh!
Làm xong hết thảy, Hạ Chí lại như chuyện gì cũng chưa phát sinh, chỉ đẩy xe đẩy của Tô Phi Phi không chút hoang mang đi về phía cổng.
Lúc này, đương nhiên không còn người nào đứng ra ngăn cản nữa, cũng không phải mấy người Tô Tuấn Lương không muốn ngăn cản, mà bọn hắn đã không còn năng lực ngăn cản.
"Phi Phi tỷ, Phi Phi tỷ, chờ ta một chút!" Tô Đình Đình đuổi theo: "Đúng rồi đúng rồi, Phi Phi tỷ, người bạn trai bạo lực cuồng của tỷ tên gì vậy? Vừa rồi ta còn chưa nghe rõ."
"Đình Đình, hắn không phải bạo lực cuồng, hắn chỉ quan tâm ta." Tô Phi Phi cười nhẹ, "Hắn tên Hạ Chí, là Hạ Chí một trong hai mươi bốn tiết kia."
"Hạ Chí?" Tô Đình Đình lẩm bẩm: "Hình như cái tên này hơi kỳ quái."
Chẳng qua Tô Đình Đình lập tức không suy nghĩ nhiều về vấn đề tên của Hạ Chí nữa, nàng cảm thấy hứng thú nhất vẫn Tô Phi Phi: "Phi Phi tỷ, mấy năm nay tỷ đi đâu vậy? Sao không ai tìm được tỷ? A, thôi đi, tạm thời không hỏi chuyện này, để muội dẫn tỷ tới nhà tỷ trước."
Thoạt nhìn Tô Đình Đình còn rất hưng phấn, hiện tại dường như nàng cũng không để ý tới chuyện Ferrari bị nện nát nữa, nàng vừa đi phía trước dẫn đường vừa không ngừng quay đầu nói chuyện với Tô Phi Phi: "Phi Phi tỷ, muội nói cho tỷ biết, sau khi tỷ đi, tam thúc lại tìm một tiểu lão bà về, còn sinh ra một nhi tử đây. Hiện tại tên hùng hài tử kia chỉ mới sáu tuổi, nhưng rất đáng ghét, mỗi lần muội thấy hắn ta đều muốn đánh hắn ta!"
"Đúng rồi, tam thẩm bị bệnh rồi, hiện tại tam thẩm còn đang ở trong bệnh viện, muội đã từng đi thăm thẩm ấy một lần, hình như thẩm bị bệnh rất nặng. Chẳng qua hiện tại y học phát triển như thế, hẳn tam thẩm sẽ không có chuyện gì, đặc biệt là Phi Phi tỷ đã về rồi, hẳn tam thẩm sẽ rất vui vẻ." Tô Đình Đình không ngừng giới thiệu những tình huống có liên quan tới Tô Phi Phi, mà Tô Phi Phi cũng không nói lời nào, chỉ giữ vẻ mặt điềm đạm như trước.
Trang viên của Tô gia rất lớn, trong trang viên có rất nhiều kiến trúc, hơn nữa phần lớn những kiến trúc này độc lập với nhau, không ở cùng một chỗ. Có một số biệt thự rõ ràng mới được xây lên không bao lâu, cũng có một số biệt thự thoạt nhìn tương đối cổ xưa, đã có chút năm tháng.
Cả trang viên rất an tĩnh, dọc theo đường đi, ba người Tô Phi Phi vốn không gặp những người khác, nhiều lần rẽ ngoặt đi hơn mười phút, ba người mới ngừng lại.
"Phi Phi tỷ, đây là phòng của tỷ, muội nhớ không lầm chứ?" Tô Đình Đình nhìn biệt thự nhỏ trước mắt, trong giọng nói có chút ý giành công: "Muội thật sự rất sùng bái tỷ, khi còn bé muội thường xuyên chạy tới nơi này nghe tỷ đánh đàn đấy."
Tô Đình Đình đè chuông cửa biệt thự, sau đó còn nói thêm: "Hiện tại nơi này không có người ở, chẳng qua mỗi ngày đều có người hầu tới đây quét tước phòng ở, nói không chừng hiện tại bên trong còn có người."
"Chào cửu tiểu thư, ngài đến tìm Trương phu nhân sao?" Bên trong lập tức có người trả lời, "Trương phu nhân đã dẫn tiểu thiếu gia ra ngoài, nếu không, ngài đợi một lát nữa lại tới đi?"
"Chờ đã, cái gì mà Trương phu nhân tiểu thiếu gia, ngươi có ý gì?" Tô Đình Đình lập tức cảm thấy có điểm gì đó không đúng, "Đây là phòng của Phi Phi tỷ, ngươi đừng nói cho ta, tiểu lão bà họ Trương của tam thúc kia đã tới nơi này ở!"