Vật này bay thẳng đến bên ngoài biệt thự, đập xuống đất, nhìn lại một chút, đây cũng là một chậu hoa.
Kế tiếp không ngừng có đồ vật bay ra từ bên trong, Tô Đình Đình cũng không dám tiến vào, nơi này quá nguy hiểm, vẫn nên trốn xa một chút thì hơn.
Tô Đình Đình trực tiếp trốn bên ngoài viện, sau đó nàng phát hiện bên ngoài lại càng nguy hiểm hơn, cho nên nàng lại lui thêm mấy trăm mét. Trên thực tế, không chỉ có nàng, Tô Tuấn Thiên và thiếu phụ xinh đẹp còn có Tô Tuấn Mẫn đều trốn ra xa.
"Rốt cuộc đây là người nào vậy? Thật đúng là lưu manh!" Thiếu phụ xinh đẹp có vẻ tức tới hổn hển, vừa bị đánh hai bạt tai, lúc này ả càng có vẻ chật vật.
Tô Tuấn Thiên không nói gì, hắn ta chỉ lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số: "Dùng tốc độ nhanh nhất tra rõ giúp ta tư liệu của một người, hắn tên Hạ Chí, là Hạ Chí trong hai mươi bốn tiết khí, hẳn không quá hai mươi lăm tuổi, phải nhanh!"
So sánh với người khác, Tô Đình Đình lại như người đang xem kịch vui, thấy càng ngày càng nhiều đồ vật bị ném ra ngoài, Tô Đình Đình bắt đầu cảm thấy Ferrari của mình bị nện cũng không phải chuyện lớn gì.
Nhìn những đồ vật đang bị ném ra ngoài đi, đủ loại sản phẩm điện tử, di động, laptop, TV, còn có bàn ghế, vô số quần áo giày dép xinh đẹp, thậm chí là bít tất nội y… cũng đều bị ném ra.
Để Tô Đình Đình cảm thấy thần kỳ là mấy thứ này lại có thể bị ném tới cùng một chỗ một cách cực kỳ chính xác!
Mà chung quanh cũng dần dần có người đến, phải biết rằng, thật ra trong trang viên này có không ít người ở, chỉ có điều bình thường tất cả mọi người không lui tới với nhau quá nhiều, thông thường ở đây cũng không có náo nhiệt gì để xem, hiện tại đột nhiên có chuyện náo nhiệt như vậy đương nhiên sẽ có người tới xem.
Trên thực tế, Tô Đình Đình còn cố ý thông báo cho một số người đến xem náo nhiệt đây.
"Đây là thế nào?"
"Đây không phải chỗ ở của Trương Thần và nhi tử của nàng sao?"
"Lẽ nào Trương Thần bị đuổi ra khỏi nhà rồi?"
"Không biết, không phải hiện tại nàng đang được sủng ái sao? Chẳng lẽ nàng đã đội nón xanh cho tam gia?"
"Thật sự khó nói, nhìn bộ dáng hồ ly tinh của nàng là biết..."
Mới vừa bắt đầu mọi người đều có chút không rõ ràng cho lắm, chẳng qua không bao lâu sau, đã có người nhận được tin tức tương đối chính xác.
"Nghe nói gì chưa? Là Tô Phi Phi đã trở lại rồi, chính là đại nữ nhi của tam gia."
"Là nàng? Không phải nói nàng đã chết rồi sao?"
"Đâu có, nàng chỉ mất tích thôi, sau đó cũng chẳng có ai đi tìm nàng đã nói nàng chết rồi..."
"À, nghe nói trước đây cái nhà này là của Tô Phi Phi."
"Đây là Tô Phi Phi đang đuổi Trương Thần ra? Rất lợi hại."
"Hẳn không phải là nàng, ta nhớ nha đầu kia, lớn lên vô cùng xinh đẹp, tính cách cũng rất tốt, sẽ không làm như vậy."
"Ừm, ta nghe nói là bạn trai của nàng, nàng tìm một người bạn trai tính tình không tốt, hình như lúc ở trước cửa đã đánh một trận với bảo vệ..."
Càng ngày càng nhiều người tới xem náo nhiệt, mà bên trong vẫn không ngừng có đồ vật bị ném ra, lúc này Hạ Chí đã bắt đầu ném chăn, mà qua thêm một hồi nữa, ngay cả nệm và giường cũng bị ném ra ngoài. Mọi người bội phục không thôi, sức lực của gia hỏa này thật lớn, lại có thể trực tiếp ném cả giường ra bên ngoài như vậy!
Toàn bộ quá trình kéo dài chí ít nửa giờ, sau đó cuối cùng cũng không còn đồ vật gì bay ra bên ngoài nữa. Tuy hai mẹ con Trương Thần mới vào ở biệt thự cũng không lâu, nhưng thứ thuộc về bọn họ đã chất thành một ngọn núi nhỏ bên ngoài biệt thự.
"Xuất hiện, bọn hắn xuất hiện!"
"Đó chính là bạn trai của Tô Phi Phi sao? Thoạt nhìn dường như rất bình thường..."
"Ta cảm thấy hắn hơi đẹp trai, ừm, đặc biệt có khí chất..."
"Không đúng, vì sao Tô Phi Phi lại ngồi trên xe lăn?"
"Nghe nói chân của nàng có vấn đề..."
"Đáng tiếc, Phi Phi thực xinh đẹp, hiện tại lại càng xinh đẹp hơn, hệt như tiên nữ..."
Đang lúc mọi người nghị luận, Hạ Chí và Tô Phi Phi xuất hiện ở trong viện, mà thiếu phụ xinh đẹp Trương Thần đã chạy trốn ra ngoài trước đó lại rất tức giận chạy ào vào viện: "Tô Phi Phi, ngươi có ý gì? Các ngươi thật đúng là cường đạo!"
Hạ Chí khẽ vươn tay, nắm lấy cánh tay Trương Thần, sau đó hắn hất ả ra ngoài một cái.
"A..." Trương Thần kinh hô, sau đó rơi xuống bên ngoài viện, té ngã trên đất.
"Những thứ không thuộc về nàng ta đều sẽ ném ra ngoài." Giọng nói lạnh nhạt của Hạ Chí vang lên, mà nghe được câu này, những người khác vốn chuẩn bị vào trong viện đều nhanh chóng dừng bước.
"Bạn trai của Phi Phi tỷ thật đẹp trai!" Tô Đình Đình lại bày ra vẻ mặt say mê, "Ta quá sùng bái Phi Phi tỷ!"
Lúc này Hạ Chí đã đi tới cửa chính, trực tiếp đóng cửa chính lại, sau đó thản nhiên nói: "Phi Phi cần nghỉ ngơi, không quan tâm các ngươi có chuyện gì, đợi ngày mai lại nói."
Lưu lại một câu nói như vậy, sau đó Hạ Chí xoay người trở lại trước mặt Tô Phi Phi, đẩy xe đẩy của nàng đi vào nhà. Một đám người đưa mắt nhìn nhau, hình như gia hỏa này chỉ là bạn trai của Tô Phi Phi thôi đúng không? Sao hắn lại làm như hắn mới là chủ nhân của nơi này vậy?
"Đứng lại!" Một tiếng quát trầm đúng lúc truyền đến.
"Tam gia đến." Có người nhỏ giọng nói một câu, mà gần như mỗi người đều thầm nói, xem ra trò hay còn chưa kết thúc.
"Phi Phi, lập tức mở cửa ra cho ta!" Tiếng quát khẽ tiếp tục vang lên, mà cùng lúc đó, một nam nhân trung niên đã xuất hiện ở cửa chính biệt thự.