Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 789 - Chương 788: Đây Là Một Người Điên (2)

Chưa xác định
Chương 788: Đây là một người điên (2)

"Khúc này của Tô Phi Phi thật không chê vào đâu được."

"Đúng vậy, đàn thật tốt quá."

"Thực sự êm tai, ta đã từng nghe rất nhiều nhạc hội, ta cảm thấy bọn hắn không cách nào sánh nổi với Phi Phi..."

"Trước đây ta đã từng xem Phi Phi nhảy ballet, đừng nói nữa, từ đó về sau, ta không bao giờ xem biểu diễn múa ba-lê..."

"Tại sao vậy?"

"Sau khi ngươi xem Phi Phi múa ba-lê, ngươi sẽ không muốn xem người nào khác múa nữa, đáng tiếc, hiện tại nàng không cách nào múa được..."

m nhạc luôn có mị lực rất kỳ diệu, không cần ngôn ngữ lại có thể đánh động trái tim của vô số người, giờ khắc này, phần lớn đám người Tô gia đang xem náo nhiệt bên ngoài biệt thự đều có chút thiện cảm với Tô Phi Phi.

Đương nhiên cũng có người càng khó chịu hơn, tỷ như Trương Thần.

Trên thực tế, nghe nói Tô Phi Phi đã trở lại rồi, Trương Thần cũng cảm giác được uy hiếp, tuy trên danh nghĩa ả là lão bà của Tô Nhân Quý, nhưng trên thực tế, ả không danh không phần, chẳng qua vì ả có nhi tử cộng thêm ả cũng trẻ tuổi xinh đẹp, cho nên ả được Tô Nhân Quý sủng ái.

Lúc đầu Trương Thần cảm thấy chờ khi mẫu thân Tô Phi Phi chết đi, ả có thể thuận lợi phù chính, thế nhưng ngay giờ phút quan trọng này, đột nhiên Tô Phi Phi xông ra, điều này khiến Trương Thần có dự cảm rất không ổn, mà Tô Phi Phi xuất sắc lại càng khiến ả lo lắng hơn.

Cứ việc Tô Phi Phi là nữ hài tử, mà Trương Thần đã có nhi tử, ở trong gia tộc không bình thường như nhà họ Tô, nhi tử của Trương Thần Tô Tuấn Mẫn hẳn sẽ có địa vị càng cao hơn Tô Phi Phi nhiều, vấn đề nằm ở chỗ Tô Tuấn Mẫn còn nhỏ, mà Tô Phi Phi đã thành niên, một khi Tô Phi Phi tìm được nam nhân càng có quyền thế hơn, địa vị của Trương Thần sẽ khó xử.

Điều duy nhất khiến Trương Thần cảm thấy vui mừng, nam nhân Tô Phi Phi tìm đến một kẻ bạo lực cuồng từ đầu tới đuôi, hiện tại hắn càng trực tiếp đắc tội Tô Nhân Quý. Tuy Trương Thần đã trúng hai bạt tai, hơn nữa còn trực tiếp bị đuổi ra ngoài, nhưng Trương Thần cảm thấy sự việc vừa rồi khiến địa vị của ả ở nhà họ Tô càng thêm vững chắc.

"Tam gia, máy đào đến rồi!" Một người đi nhanh đến bên cạnh Tô Nhân Quý, cách đó không xa, một chiếc xe tải vừa dừng lại, mà máy đào đang chạy xuống từ trên xe tải.

"Xúc cái nhà này đi cho ta!" Tô Nhân Quý quát khẽ một tiếng, hiển nhiên lúc này hắn ta đã không chỉ định xúc bay cái cổng nữa.

Dưới cái nhìn của Tô Nhân Quý, nữ nhi đã mất tin tức rất nhiều năm này hoàn toàn miệt thị quyền uy của hắn ta, mà bây giờ, hắn ta muốn nàng phải biết, cái nhà này do hắn ta định đoạt!

Bên trong tiếng đàn du dương, bên ngoài máy đào nổ vang, tình cảnh này ít nhiều gì cũng có chút quỷ dị.

"Ta nhớ được ta mới vừa nói, Phi Phi cần nghỉ ngơi, có việc gì đợi ngày mai lại nói." Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt xuyên thấu toàn bộ tạp âm, truyền vào trong tai mỗi người: "Xem ra các ngươi không hiểu mấy lời đơn giản như vậy."

Theo giọng nói này phát ra, Hạ Chí lần nữa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, hắn mở cửa chính biệt thự, chậm rãi đi ra, sau cùng, tầm mắt rơi xuống trên người Tô Nhân Quý: "Ngươi muốn dùng phương thức này để đón tiếp nữ nhi đã mất tích gần tám năm của ngươi sao?"

"Tiểu tử, mặc kệ ngươi có quan hệ thế nào với Phi Phi, chuyện Tô gia chúng ta còn chưa tới phiên ngươi tới quản!" Tô Nhân Quý hừ lạnh một tiếng, "Cái nhà này là của ta, ta muốn cho ai vào ở thì cho người đó vào ở, ta muốn xúc hủy cái nhà này cũng là chuyện của chính ta, không tới phiên một người ngoài như ngươi ở đây khoa tay múa chân!"

Giọng nói của Tô Nhân Quý càng lúc càng lớn, đến sau cùng, hắn lại vung tay lên, gần như rống lên: "Đào, cho ta đào, tạm thời đào tường trước, sau đó lại đào rỗng bên trong cho ta!"

Dưới tiếng rống giận của Tô Nhân Quý, tài xế máy đào đã điều khiển máy đào đến vị trí cách tường viện không xa, đám người nhà họ Tô đang vây xem thì sôi nổi tránh lui, hiển nhiên là sợ bị tai bay vạ gió.

Có mấy người âm thầm lắc đầu, tuy Tô Nhân Quý muốn lấy lại mặt mũi, chẳng qua thật ra Hạ Chí nói cũng không sai, Tô Phi Phi mất tích gần tám năm, hôm nay vừa trở về, hơn nữa hiện tại Tô Phi Phi lại chỉ có thể ngồi trên xe lăn, Tô Nhân Quý lại sai người đào nhà của Tô Phi Phi lên, hành động này hơi quá mức.

"Ngươi thực sự đánh giá cao năng lực của mình." Hạ Chí thản nhiên nói, sau đó, Hạ Chí đột nhiên động.

Mọi người đột nhiên kinh hô một tiếng, bởi vì bọn họ thấy Hạ Chí nhằm phía máy đào, sau đó thả người nhảy lên, nhảy tới trên máy đào, chỉ thoáng cái cửa buồng lái đã bị Hạ Chí kéo ra, sau đó tài xế cũng bị Hạ Chí kéo ra ngoài từ bên trong.

Tiện tay hất một cái, tài xế máy đào đã bị quăng trên mặt đất, sau đó Hạ Chí ngồi vào phòng điều khiển máy đào.

Gầu máy đào đột nhiên chuyển hướng, mọi người lên tiếng kinh hô, vội vàng nhanh chóng lui về phía sau, hiển nhiên bọn hắn sợ bị Hạ Chí không cẩn thận xúc tới mình.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Tô Nhân Quý rống giận: "Ngươi muốn làm cái gì? Mau xuống đây, nếu không đừng trách ta... A!"

Tô Nhân Quý còn chưa dứt lời đã phát hiện gầu máy xúc đang đập về phía hắn ta, hắn ta lập tức phát ra một tiếng kêu hoảng sợ, trực tiếp bị xô ngã xuống đất.

Tuy có thể né hiểm tránh được, nhưng lại cả kinh tới túa đầy mồ hôi lạnh.

"Người điên, đây là người điên, nhanh, các ngươi mau ngăn cản hắn!" Tô Nhân Quý vừa từ dưới đất bò dậy vừa la lớn.

Đám người bốn phía đưa mắt nhìn nhau. Ngăn cản? Ngăn thế nào?

Bảo vệ thì có, thật ra ở đây có không ít người đều có vệ sĩ, nhưng đừng nói có một vài bảo vệ đã từng bị Hạ Chí đánh, cho dù chưa từng có chuyện Hạ Chí đánh bảo vệ, nhưng ngươi kêu mọi người phải ngăn cản một chiếc máy đào kiểu nào được?

Ngược lại trong lòng không ít người đang nói thầm, tiểu tử này muốn lái máy đào làm gì?

Bình Luận (0)
Comment