Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 790 - Chương 789: Sau Đó Đã Bị Đánh Đã Chết (1)

Chưa xác định
Chương 789: Sau đó đã bị đánh đã chết (1)

Đang lúc mọi người nói thầm trong lòng, Hạ Chí đã lái máy đào, rất hiển nhiên, Hạ Chí sẽ không đào biệt thự này, hắn trực tiếp lái máy đào tới một phương hướng khác.

"Hắn muốn làm gì vậy?"

"Chẳng lẽ hắn chỉ muốn lái máy đào đi chỗ khác thôi sao?"

"Không phải hắn muốn đào nơi khác đấy chứ?"

"A, không đúng!"

"Hình như hướng hắn tới là biệt thự của tam gia!"

"Thật sự là vậy!"

Một ít người lại cảm thấy hưng phấn, dường như gia hỏa này đang lái máy đào về phía biệt thự của Tô Nhân Quý!

Tốc độ di chuyển của máy đào không đủ nhanh, nhưng mặc dù là thế, suy đoán của mọi người rất nhanh đã được chứng minh, Hạ Chí thực sự lái máy đào đến trước cổng một căn biệt thự càng lớn hơn, mà biệt thự này chính là chỗ Tô Nhân Quý ở hằng ngày.

"Lần này thú vị..."

"Không phải hắn định đào cổng nhà tam gia đi chứ?"

"Ta bắt đầu cảm thấy rất có khả năng..."

"Oa, thực sự là vậy!"

Chuyện cũng không hồi hộp bao nhiêu, dường như Hạ Chí vốn không muốn lãng phí thời gian, vì thế, sau khi hắn lái máy đào đến cửa biệt thự của Tô Nhân Quý lập tức trực tiếp khởi công.

Lần thứ nhất, cửa mở.

Lần thứ hai, tường vây sụp một bên.

Lại lần nữa, tường vây sụp một mảnh.

Mà hắn còn chưa ngừng, máy đào tiếp tục tiến vào bên trong.

Vừa mới bắt đầu mọi người còn ôm tâm tính xem náo nhiệt, vài phút sau, mọi người đều trợn tròn mắt, một ngôi biệt thự lớn như vậy, chỉ trong vòng vài phút đã biến thành một bãi phế tích.

Không chỉ là cổng, cũng không chỉ là viện, toàn bộ biệt thự triệt để xong đời.

"Các ngươi nhanh ngăn hắn lại... Các ngươi làm gì vậy? Nhanh tới cho ta..." Tô Nhân Quý tức tới hổn hển gầm lên, ngược lại cũng có mấy bảo vệ hành động, ừm, kết quả của bọn hắn rất đơn giản, trực tiếp bị máy đào xúc đồ vật lên chôn sống.

Thấy mấy bảo vệ người đầy bụi đất leo ra, không còn người nào có hành động nữa.

Đừng xem Tô gia là một đại gia tộc, nhưng đột nhiên gặp phải chuyện như vậy, thật sự khiến mọi người thúc thủ vô sách, bởi vì cho tới bây giờ Tô gia chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Nếu đổi lại người thường còn biết báo cảnh sát, nhưng bình thường Tô gia rất hiếm khi đi báo cảnh sát, bởi vì bọn hắn càng không muốn trở thành trò cười.

"Ta nói một lần cuối cùng, đêm nay, chớ quấy rầy Phi Phi." Giọng nói lạnh nhạt lại truyền vào trong tai mọi người, Hạ Chí đã nhảy xuống máy đào, không chút hoang mang đi về phía biệt thự của Tô Phi Phi.

"Tên nhóc láo toét, ta sẽ không bỏ qua ngươi, ta không quan tâm nha đầu kia tìm được ngươi từ nơi nào..." Tô Nhân Quý còn đang ở nơi đó la to.

Hạ Chí đã đi tới bên ngoài biệt thự, sau đó thuận tay cầm một chậu hoa hắn đã ném ra lúc trước, tiện tay ném ngược về phía sau.

Thình thịch!

Chậu hoa nện trúng đầu Tô Nhân Quý.

Một tiếng kêu đau đớn.

Tô Nhân Quý ngã xuống.

"Lão công!" Trương Thần lập tức gấp gáp: "Lão công... Lão công ngươi không sao chứ? Người tới đây mau, đưa lão công ta tới bệnh viện..."

Hạ Chí cũng không quay đầu lại mà trực tiếp đi vào biệt thự. Đương nhiên lúc này sẽ không còn người nào gây sự với Hạ Chí nữa. Khi Hạ Chí đóng cổng biệt thự, không ít người lại đột nhiên phát hiện, , dường như tiếng đàn bên trong lại thay đổi.

Tiếng đàn dịu dàng động lòng người cứ như đang nghênh đón Hạ Chí trở về.

"Phi Phi tỷ thật lợi hại, tìm được một người bạn trai lợi hại như vậy!" Lúc này Tô Đình Đình lại đang cảm thán, "Nếu ta cũng tìm được một nam nhân dám vì ta mà dỡ nhà của phụ thân ta đi, ta nhất định sẽ khăng khăng một mực với hắn!"

"Sau đó nam nhân kia sẽ bị đánh đã chết." Giọng nói lạnh lùng truyền tới từ bên cạnh, người nói chuyện chính là Tô Tuấn Thiên.

"Đại ca, ngươi có thể đừng giết phong cảnh như vậy được không?" Tô Đình Đình rất bất mãn, ở thế hệ này nhà họ Tô, Tô Tuấn Thiên là lớn tuổi nhất, đồng thời cũng là anh ruột của Tô Đình Đình, ngày thường, quan hệ giữa hai người cũng không tệ lắm.

"Ta chỉ trần thuật sự thật." Tô Tuấn Thiên thản nhiên nói.

"Vậy sao hiện tại bạn trai của Phi Phi tỷ vẫn còn sống tốt?" Tô Đình Đình có chút không phục.

Tô Tuấn Thiên không nói gì, dưới tình huống bình thường, nếu có người dám náo loạn như thế ở nhà họ Tô, đúng là đã sớm bị đánh chết, nhưng Hạ Chí lại không giống, nói đơn giản hơn, chí ít hiện tại, không ai trong Tô gia có thể đánh chết Hạ Chí, ngược lại làm không cẩn thận rất có thể sẽ bị Hạ Chí đánh chết.

"Công phu của hắn không tồi." Tô Tuấn Thiên hờ hững nói một câu như thế, đây chỉ là phán đoán cơ bản nhất.

Đúng lúc này, chuông điện thoại di động vang lên, Tô Tuấn Thiên lấy điện thoại di động ra, nhận điện thoại: "Tra được cái gì?"

Một phút đồng hồ sau.

"Ngươi xác định? Tốt, ngươi tiếp tục điều tra từ đường dây khác, chính ta tự xem một chút." Tô Tuấn Thiên cúp điện thoại, nhíu chặt mày.

"Phi Phi tỷ thật lợi hại, cho dù tỷ ấy đã ngồi trên xe lăn nhưng vẫn như tiên nữ vậy..." Tô Đình Đình còn đang ở bên kia cảm khái, đột nhiên lại phát hiện không đúng: "A, đại ca, ngươi nhìn ta với ánh mắt như vậy làm gì?"

Đúng là Tô Tuấn Thiên đang nhìn Tô Đình Đình, ánh mắt hơi kỳ quái, mà nghe được câu hỏi của Tô Đình Đình, Tô Tuấn Thiên cũng mở miệng: "Đình Đình, ta nhớ ngươi tương đối quan tâm minh tinh và tin tức giải trí, đúng không?"

"Đúng vậy, ta rất thích xem các nàng ấy chọn đồ trang điểm." Tô Đình Đình gật đầu.

"Ngươi đã từng nghe nói tới một nữ minh tinh tên Thu Đồng chưa?" Tô Tuấn Thiên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment