Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 798 - Chương 797: Câu Chuyện Tình Yêu Vui Buồn Lẫn Lộn (1)

Chưa xác định
Chương 797: Câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn (1)

Lại là một tiếng hét thảm, vệ sĩ nhào về phía Hạ Chí cũng ngã trên mặt đất, cũng bị gãy một chân, chẳng qua hắn ta không hôn mê.

"Ngươi có hai lựa chọn, bị ta đánh gãy chân hoặc dẫn theo hai người này tới phòng bệnh khác." Hạ Chí nhìn vệ sĩ đang ngồi chồm hổm trên mặt đất kiểm tra tình huống của Tào Thực, thản nhiên nói.

"Đi trước!" Vệ sĩ bị đánh gãy chân kia cắn răng nói với đồng bạn.

Một vệ sĩ khác đưa mắt nhìn Hạ Chí, có chút phẫn nộ, nhưng cùng lúc đó hắn ta cũng có chút bất đắc dĩ, hắn ta biết rõ thực lực của đồng bạn, nếu ngay cả đồng bạn của hắn ta cũng bị đánh ngã một cách dễ dàng, vậy hơn phân nửa hắn ta không phải đối thủ của Hạ Chí, mà dưới tình huống hiện tại, rời đi trước mới là lựa chọn tốt nhất.

Rất nhanh vệ sĩ kia đã đưa cả Tào Thực và vệ sĩ còn lại rời đi, không bao lâu sau, cũng đúng như Hạ Chí đã nói, bọn hắn bị chuyển đến phòng bệnh khác. Mà thông thường, bệnh viện tư nhân như thế này vẫn luôn là lựa chọn hàng đầu của Tào gia.

"Hiện tại rốt cuộc ta cũng rõ ràng, năm đó ta lựa chọn rời khỏi nhà là đúng." Trong phòng bệnh, Tô Phi Phi nhẹ nhàng cảm khái: "Nếu như năm đó ta không đi, sợ rằng ta đã đồng ý với hôn sự thật."

Lúc ấy Tô Phi Phi cũng chưa từng trải nhiều, mà nếu năm đó nàng không rời khỏi nhà, chưa chắc nàng đã có dũng khí phản kháng.

"Không." Hạ Chí lại mỉm cười, "Cho dù năm đó ngươi không rời đi, ngươi cũng sẽ không đáp ứng."

"Phi Phi tỷ, đột nhiên ta phát hiện trên người tỷ tràn đầy truyền kỳ!" Tô Đình Đình có chút hưng phấn, "Tỷ không muốn chịu sự sắp xếp của gia tộc mà đào hôn, nhiều năm sau tỷ lại dẫn theo bạn trai mới về nhà, thật đúng là câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn..."

Nói đến đây, Tô Đình Đình đưa mắt nhìn Hạ Chí, tiếp tục nói: "Nếu như tỷ phu tương lai không phải hoa tâm đại củ cải, câu chuyện này cũng sẽ hoàn mỹ hơn!"

"Đình Đình, ta vốn không biết chuyện hôn ước." Tô Phi Phi khẽ lắc đầu, nếu không phải Tào Thực xuất hiện, nàng còn không biết chuyện này đâu.

"Phi Phi tỷ, ta biết, tỷ mới vừa nói rồi, chẳng qua chuyện trùng hợp như vậy chắc chắn những người khác đều sẽ nghĩ tỷ đào hôn!" Tô Đình Đình có chút hưng phấn, "Đào hôn mới càng thú vị!"

Tô Phi Phi không tiếp tục quan tâm tới Tô Đình Đình, nhìn mẫu thân đã ngủ say, nàng nhẹ giọng nói với Hạ Chí: "Tính cách của mẫu thân ta cũng giống với cái tên của bà ấy, bà ấy tên Ôn Uyển, mà bà ấy cũng giống loại nữ nhân truyền thống thời cổ đại, bà ấy không biết chống đối. Thật ra bà ấy rất quan tâm tới ta nhưng bà ấy lại không biết cách quan tâm ta chân chính, cho nên ta không muốn trách bà ấy, nhưng ta cũng không thể làm như bà ấy mong muốn."

"Phi Phi, không cần lo lắng." Hạ Chí cười ôn hòa, "Cho dù ngươi có làm theo lời mẫu thân ngươi nói, ta cũng sẽ không để ngươi làm như vậy."

"Ôi, Phi Phi tỷ, Phi Phi tỷ, chúng ta thương lượng một chuyện có được không?" Lúc này Tô Đình Đình lại bu lại, vẻ mặt có chút hưng phấn.

"Chuyện gì?" Tô Phi Phi hỏi.

"Phi Phi tỷ, tỷ đồng ý với Tào Thực, cử hành hôn lễ với hắn ta đi!" Tô Đình Đình tỏ vẻ hưng phấn, "Sau đó trong hôn lễ của các ngươi, bạn trai bạo lực cuồng Hạ Chí của tỷ sẽ tới cướp cô dâu, ta lớn như vậy rồi nhưng chưa từng thấy cảnh người khác cướp cô dâu đâu, chắc chắn sẽ rất thú vị..."

Tô Đình Đình còn chưa dứt lời, điện thoại di động của nàng đột nhiên đổ chuông, không phải chuông điện thoại, mà là tin nhắn.

"Phi Phi tỷ, tỷ cảm thấy cái này... A!" Tô Đình Đình vừa nói vừa xem di động, sau đó nàng kêu lên một tiếng sợ hãi: "Tiền của ta đâu rồi, sao hai trăm vạn của ta bị chuyển đi thôi? Ai chuyển tiền của ta..."

Đột nhiên Tô Đình Đình kịp phản ứng, ngẩng đầu nhìn Hạ Chí: "Này, chắc chắn là ngươi lại hack tài khoản của ta, có phải ngươi trộm tiền của ta đi không?"

"Chỉ số thông minh của ngươi thấp như vậy, có tiền cũng sẽ bị người lừa gạt, không bằng để cho người khác đi." Hạ Chí thản nhiên nói, mặc dù hắn không nói rõ nhưng rất hiển nhiên, tiền trong tài khoản đã bị hắn chuyển đi.

"Này, sao ngươi lại như vậy? Đó là tiền của ta, ta còn muốn đi mua xe đây!" Tô Đình Đình phiền muộn tới hỏng rồi, hai trăm vạn này nằm trong tài khoản của nàng còn chưa ấm chỗ đâu, thế mà giờ lại không có!

"Phi Phi, hẳn hôm nay mẫu thân ngươi sẽ không tỉnh nữa, chúng ta về trước đi." Hạ Chí lại không để ý đến Tô Đình Đình, chỉ đẩy xe lăn của Tô Phi Phi chuẩn bị rời khỏi.

"Ừm." Tô Phi Phi nhẹ nhàng gật đầu, dù bệnh viện có tốt tới mức nào cũng không nên ở lại lâu.

Hạ Chí đẩy Tô Phi Phi ra khỏi phòng bệnh, Tô Đình Đình đuổi tới, có chút lo lắng: "Phi Phi tỷ, Phi Phi tỷ, tiền của ta phải làm sao bây giờ?"

"Đình Đình, Hạ Chí sẽ không thật sự lấy tiền của ngươi." Tô Phi Phi cười rất điềm nhiên, "Đừng lo lắng, chỉ là khi nào hắn mới trả lại cho ngươi ta cũng không biết nữa."

Tô Đình Đình lập tức buồn bực, chẳng lẽ muốn nàng đi cầu Hạ Chí?

"Không phải chỉ đắc tội với hắn trong lần đầu tiên gặp mặt sao?" Trong lòng Tô Đình Đình thầm oán Hạ Chí, gia hỏa này thù quá dai, thật đúng là một chút phong độ cũng không có!

Đáng tiếc Tô Đình Đình cũng chỉ có thể thầm mắng Hạ Chí mà không dám mắng thành tiếng, nàng còn muốn hai trăm vạn của nàng đây.

Ba người mới vừa đi ra khỏi bệnh viện đã thấy một chiếc Rolls Royce lái vào bệnh viện, rất nhanh xe đã dừng lại, bước xuống xe là một nam nhân tuổi còn trẻ, lại chính là Tô Tuấn Thiên.

"Đại ca!" Tô Đình Đình vội vã chào hỏi Tô Tuấn Thiên, có thể nhìn ra được, Tô Đình Đình có quan hệ không tệ với người đại ca này.

Bình Luận (0)
Comment