Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 812 - Chương 811: Trục Xuất Gia Tộc (1)

Chưa xác định
Chương 811: Trục xuất gia tộc (1)

"Tào gia vì nguyên nhân nào đó mà hy vọng có thể khiêm tốn xử lý chuyện này, cho nên hiện tại bọn hắn muốn để chúng ta giao Hạ Chí ra, nhưng nếu chúng ta không thể giải quyết chuyện này, bắt đầu từ ngày mai, bọn hắn sẽ chính thức khai chiến, đến lúc đó, bọn hắn cũng sẽ không khiêm tốn nữa, sợ rằng..." Nét mặt Tô Tuấn Thiên tràn đầy ngưng trọng, "Mấy năm nay Tào gia phát triển rất nhanh, hơn nữa dường như bọn hắn còn liên hợp với một gia tộc mạnh mẽ ở thủ đô, sợ là Tô gia chúng ta rất khó có thể chính diện đối cứng với bọn hắn."

"Tuấn Thiên, vậy ý của ngươi là chúng ta giao Hạ Chí ra?" Tô Nhân Nghĩa trầm giọng hỏi.

"Thật ra ta có cảm giác, bối cảnh của Hạ Chí mạnh mẽ hơn xa so với tưởng tượng của chúng ta, nếu hắn có thể gia nhập vào Tô gia chúng ta thật, chắc chắn sẽ rất có lợi với Tô gia chúng ta, thậm chí còn có thể khiến chúng ta có thể đối kháng với Tào gia. Nhưng có một vấn đề rất lớn." Tô Tuấn Thiên lộ ra nụ cười khổ, "Dựa vào những chuyện Hạ Chí đã làm sau khi đi tới Tô gia chúng ta, ta gần như có thể xác định, hắn không có hảo cảm gì với toàn bộ Tô gia chúng ta."

"Ngươi muốn nói ngươi cảm thấy Hạ Chí vốn sẽ không giúp Tô gia chúng ta?" Tô Nhân Nghĩa hỏi.

"Ừm, thật ra đây là vấn đề ta lo lắng nhất." Tô Tuấn Thiên gật đầu, "Hắn đối xử rất tốt với Phi Phi, nhưng chưa chắc Phi Phi đã có nhiều tình cảm với Tô gia, đặc biệt là tam thẩm đã sắp..."

Tô Tuấn Thiên không nói hết, nhưng những người ở đây đều hiểu ý của hắn ta, sở dĩ Tô Phi Phi trở về, nguyên nhân lớn nhất là vì mẫu thân của nàng, nhưng bây giờ mẫu thân nàng sắp chết, một khi mẫu thân của nàng qua đời, Tô Phi Phi còn ở lại hay không cũng rất khó nói.

"Đại ca, vậy chúng ta còn cần suy nghĩ gì nữa? Nếu chúng ta đứng chung một phía với Hạ Chí, vốn sẽ không thu được lợi ích gì, thậm chí nói không chừng đến lúc đó hắn còn tọa sơn quan hổ đấu, sau cùng còn ngư ông đắc lợi đây." Hiển nhiên Tô Tuấn Lương hoàn toàn không muốn đứng chung một trận tuyến với Hạ Chí.

"Ta vốn không muốn nhìn thấy tên tiểu vương bát đản kia!" Tô Nhân Quý vẫn có vẻ rất phẫn nộ như cũ.

"Đứng chung một trận tuyến với Hạ Chí thật không có gì chắc chắn." Tô Nhân Nghĩa khẽ than thở, "Thật ra hài tử Phi Phi kia cũng rất không tồi, chẳng qua vì nàng mà liên lụy tới toàn bộ Tô gia chúng ta đúng là không đáng."

"Cha, nếu như chúng ta không muốn khai chiến với Tào gia, thật ra cũng có vấn đề nhỏ." Lúc này Tô Tuấn Thiên lại nói thêm: "Tào gia yêu cầu chúng ta giao Hạ Chí ra, nhưng trên thực tế, chúng ta vốn không cách nào giao Hạ Chí ra, ngay cả cảnh sát cũng sẽ không bắt hắn, chúng ta thật không cách nào đối phó với hắn."

"Nói như vậy, chúng ta chỉ có một biện pháp." Tô Nhân Nghĩa trầm giọng chậm rãi nói: "Chúng ta trục xuất Phi Phi ra khỏi gia tộc, kế tiếp, để Tào gia tự mình giải quyết."

"Trục xuất khỏi gia tộc?" Sắc mặt Tô Tuấn Thiên biến đổi: "Cha, cha muốn nói triệt để trục xuất khỏi gia tộc?"

"Việc này không nên chậm trễ, báo tin cho mọi người, mời mọi người tới dự hội nghị gia tộc." Tuy thoạt nhìn Tô Nhân Nghĩa không có tinh thần lắm, nhưng hắn ta làm việc cũng có thể tính là lôi lệ phong hành, không có chút chậm trễ nào.

"Cha, hay là chúng ta suy tính lại một chút? Đã hơn trăm năm nay Tô gia chúng ta chưa từng trục xuất người nào ra khỏi gia tộc." Tô Tuấn Thiên hơi bất an, "Chúng ta có thể nói cho Tào gia, sẽ không quản chuyện của Phi Phi..."

"Tuấn Thiên, đừng ngây thơ như thế, Tào gia vẫn luôn muốn khai chiến với chúng ta, bọn hắn chỉ cần một cái cớ mà thôi, mà hiện nay chúng ta vẫn chưa làm tốt chuẩn bị nghênh chiến." Tô Nhân Nghĩa lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc, "Chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian, chỉ khi chúng ta triệt để trục xuất Phi Phi ra khỏi gia tộc, mới có thể thật sự phủi sạch quan hệ với chuyện này."

"Nhưng làm như vậy không phải quá..." Dường như Tô Tuấn Thiên hơi không đành lòng.

"Không phải trước đó chúng ta vẫn luôn nói nàng đã chết rồi sao?" Trong giọng nói lạnh nhạt của Tô Nhân Nghĩa có một loại lãnh khốc từ tận trong xương, "Cứ coi như tới tận bây giờ nàng cũng chưa trở lại là tốt rồi."

Không tiếp tục cho Tô Tuấn Thiên có cơ hội nói chuyện, Tô Nhân Nghĩa tiếp tục nói: "Đi làm việc đi, năm giờ chiều nay sẽ bắt đầu hội nghị gia tộc."

Đã tới bốn giờ rưỡi chiều.

Trong biệt thự của Tô Phi Phi, Hạ Chí vẫn nằm trên ghế sofa ở phòng khách như cũ, mà Tô Phi Phi đã không còn đánh đàn nữa, nàng cũng tới phòng khách, mà nàng lại chẳng hề làm gì cả, chỉ ngồi xuống bên cạnh sofa, lẳng lặng ngồi.

Thẳng đến khi tiếng chuông cửa vang lên, Tô Phi Phi mới một mình đi ra khỏi phòng khách, đi tới cửa.

"Phi Phi tỷ." Xuất hiện ở cửa là Tô Đình Đình, "Đại ca để ta tới gọi tỷ, nói muốn mời tỷ tham gia hội nghị gia tộc gì đó."

"Hiện tại sao?" Tô Phi Phi hỏi.

"Đúng vậy, ca ca nói năm giờ sẽ bắt đầu, còn không tới nửa giờ nữa." Tô Đình Đình gật đầu, "Đại ca cũng không nói với ta rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, dù sao thì hẳn chúng ta cũng chỉ tới chơi đùa mà thôi."

Tô Phi Phi nhìn Tô Đình Đình, trong con ngươi xinh đẹp thoáng qua một tia khác thường, sau đó trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng thoáng qua một tia kỳ dị, trong lúc lơ đãng, ngữ khí của nàng thoáng có chút biến hóa: "Được, vậy chúng ta đi đi."

"Tỷ phu tương lai đâu? A, hắn tới rồi." Tô Đình Đình mới vừa hỏi xong đã thấy Hạ Chí đi từ bên trong ra.

Hạ Chí đi tới sau lưng Tô Phi Phi, đẩy xe lăn của nàng: "Đi thôi."

Ở vị trí trung tâm trang viên Tô gia có một dãy nhà, là từ đường Tô gia, bình thường từ đường này rất ít được sử dụng, chỉ khi có một số chuyện tương đối đặc biệt mọi người mới tới nơi này, tỷ như sau tết, lại tỷ như trong gia tộc xảy ra chuyện lớn.

Bình Luận (0)
Comment