Hội nghị gia tộc được tổ chức trong đại sảnh của từ đường, thật ra vào thời hiện đại, hội nghị của loại gia tộc có chút cổ xưa này đã không còn phổ biến như trước nữa, nhưng có một vài gia tộc lớn vẫn giữ lấy loại thói quen này.
Chẳng qua, dù sao thì hiện tại cũng là thời đại khoa học kỹ thuật xã hội, có nhiều thứ cũng không còn giống trước kia nữa, tựa như lúc này, trong đại sảnh có rất nhiều chỗ ngồi không có người, nhưng lại để một chiếc máy tính bảng, mà trong máy tính bảng lại có hình ảnh một người.
Một số người không cách nào chạy về đã dùng phương thức này để ở phương xa tham gia hội nghị gia tộc, mà điều này cũng dẫn đến tuy thời gian vội vã, nhưng trên cơ bản, mỗi người đều có thể tham gia hội nghị.
Khi ba người Hạ Chí Tô Phi Phi Tô Đình Đình đi vào sảnh lớn, mấy trăm ánh mắt đều nhìn về phía bọn hắn, bởi vì trên thực tế, rất nhiều người đã biết chuyện phát sinh gần đây, mà có ít người trong lòng ít nhiều gì cũng cảm thấy hơi đồng tình với Tô Phi Phi, bởi vì thật ra, Tô Phi Phi rất đáng thương.
"Phi Phi tỷ, vị trí của chúng ta ở bên kia." Mỗi người đều có vị trí cố định, trên chỗ ngồi còn có một cái nút, vẫn có thể tính là tương đối hiện đại hóa.
Tô Đình Đình dẫn theo Tô Phi Phi tìm được vị trí ngồi xuống, về phần Hạ Chí, hắn ngồi bên cạnh Tô Phi Phi, thật ra đây vốn là hội nghị gia tộc, theo lý thuyết người ngoài không thể tham gia, nhưng rất hiển nhiên, hiện tại không người nào trong Tô gia dám ngăn cản Hạ Chí.
Vì thế, cứ việc biết rõ Hạ Chí không nên ngồi ở chỗ này, nhưng mọi người vẫn làm như không thấy, cứ như bọn họ thật sự không nhìn thấy Hạ Chí vậy.
"Nghe nói gì chưa? Bọn hắn quyết định trục xuất Phi Phi ra khỏi gia tộc."
"Ừm, ta cũng nghe nói, đợi lát nữa sẽ bỏ phiếu quyết định."
"Vậy ngươi định bỏ phiếu gì?"
"Cái này còn cần hỏi sao? Khẳng định là phải tán thành."
"Nhưng ta cảm thấy Phi Phi rất đáng thương."
"Ta cũng cảm thấy nàng có chút đáng thương cảm, nhưng không có biện pháp, chỉ có thể trục xuất nàng ra khỏi gia tộc, nếu không cuộc sống của chúng ta sẽ không dễ dàng..."
Bốn phía nghị luận ầm ĩ, mà Tô Đình Đình rốt cục cũng bắt đầu ý thức được không thích hợp.
"Phi Phi tỷ, hình như tình huống không đúng lắm, hình như hội nghị gia tộc này được mở vì tỷ." Tô Đình Đình hơi bất an: "Không được, ta phải đi hỏi đại ca xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra."
Tô Đình Đình muốn đứng dậy lại bị Tô Phi Phi kéo lại: "Đình Đình, không cần hỏi, hội nghị sẽ bắt đầu ngay."
"Tuấn Thiên, người đến đông đủ rồi sao?" Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, người nói chuyện là gia chủ Tô gia Tô Nhân Nghĩa, mà hắn ta mới vừa mở miệng, toàn bộ sảnh lớn lập tức trở nên yên tĩnh.
"Tuấn Phong còn chưa trở về." Tô Tuấn Thiên vội vàng trả lời.
"Vậy không đợi nữa, tộc nhân không trở về lại không tham gia hội nghị từ xa, coi như mất đi quyền bỏ phiếu lần này." Tô Nhân Nghĩa chậm rãi nói: "Hiện tại, bắt đầu đi."
"Vậy, được rồi." Tô Tuấn Thiên liếc nhìn về phía Tô Phi Phi, khẽ hít một hơi, sau đó cất cao giọng nói: "Lần này đột xuất triệu tập mọi người là vì có một việc quan trọng cần thương nghị, cần mọi người biểu quyết ngay trong hội nghị gia tộc, hội nghị do Tô tam gia đề xuất, hắn yêu cầu trục xuất nữ nhi của mình là Tô Phi Phi ra khỏi gia tộc..."
"A?" Vài tiếng kinh hô vang lên, hiển nhiên không phải người nào cũng biết tới chuyện này.
"Cái gì?" Tô Đình Đình càng kêu to lên.
"An tĩnh!" Tô Nhân Nghĩa khẽ quát một tiếng.
Sảnh lớn an tĩnh trở lại, nhưng mọi người đều đã nhìn về phía Tô Phi Phi, hiển nhiên bọn họ muốn xem Tô Phi Phi có phản ứng thế nào.
Chẳng qua khiến bọn hắn bất ngờ là, thoạt nhìn Tô Phi Phi có vẻ rất bình thường, vẫn một bộ điềm tĩnh như cũ, cứ như nàng vốn không quan tâm tới chuyện này vậy.
"Tám năm trước, Tô Phi Phi rời khỏi gia tộc, thẳng đến hôm qua mới vừa về, mà sau khi nàng trở về không chỉ đả thương phụ thân ruột thịt của mình, còn khiến vị hôn phu của nàng bởi vậy mà bị mưu sát, hiện tại, Tào gia đang chuẩn bị toàn diện khai chiến với Tô gia chúng ta, bởi vì rất nhiều nguyên nhân, Tô tam gia quyết định trục xuất nữ nhi ra khỏi gia tộc, hiện tại, ngoại trừ Tô Phi Phi, mỗi người trong gia tộc đều có thể bỏ phiếu." Giọng nói của Tô Tuấn Thiên chậm chạp rõ ràng, "Đặc biệt nói rõ cho mọi người biết, căn cứ tộc quy, toàn bộ phiếu nhất định phải là tán thành mới có thể thông qua quyết định này, hiện tại bắt đầu bỏ phiếu đi."
Trên trăm ánh mắt nhìn về phía Tô Phi Phi, sau đó, bọn hắn đều ấn xuống một cái trên đầu phiếu. Thật ra trên căn bản, chuyện này vốn chỉ là bước nền, bởi vì mỗi người đều biết chuyện này là do gia chủ Tô Nhân Nghĩa đưa ra quyết định.
"Kết quả bỏ phiếu đã có, bởi vì có một phiếu phản đối, nghị án không được thông qua." Giọng nói của Tô Tuấn Thiên nhanh chóng vang lên lần nữa.
"Các ngươi thật quá đáng, vậy mà tất cả các ngươi lại có thể đồng ý hết?" Tô Đình Đình tỏ vẻ tức giận vô cùng, mà lời của nàng vừa ra, mọi người liền hiểu rõ, thì ra người bỏ phiếu phản đối duy nhất không phải ai khác mà chính là Tô Đình Đình.
"Kẻ ngu si mới có thể không đồng ý, ta mới không cần loại tỷ tỷ này!" Một giọng nói vang lên, không ngờ lại là Tô Tuấn Mẫn mới sáu tuổi, mà tuy hắn ta chỉ mới sáu tuổi nhưng hắn ta vẫn có quyền bỏ phiếu như cũ.
"Ngươi mới là người ngu, tiểu hài chết tiệt!" Tô Đình Đình hung ác trợn mắt nhìn Tô Tuấn Mẫn, sau đó hừ một tiếng: "Các ngươi chớ đắc ý, dù sao cũng phải cần tất cả lá phiếu đều thông qua, ta sẽ luôn bỏ phiếu phản đối, các ngươi đừng mong có thể đuổi Phi Phi tỷ đi!"