Tô Đình Đình vừa nói như vậy, mọi người đã phát hiện dường như đúng là như vậy thật, nếu Tô Đình Đình vẫn luôn không chịu bỏ phiếu tán thành, đồng nghĩa với chuyện này thật không cách nào thông qua.
Trong lúc nhất thời, trong đại sảnh lại bắt đầu nghị luận, chẳng qua lúc này không có người nào nói thêm gì nữa, dù sao Tô Đình Đình cũng là nữ nhi của gia chủ, tuy địa vị của nữ hài tử Tô gia cũng không cao, nhưng ít nhiều gì cũng phải nể mặt gia chủ Tô Nhân Nghĩa.
"Đình Đình, ngươi không nên tùy hứng, chúng ta phải suy nghĩ vì đại cục." Tô Tuấn Thiên mở miệng nói.
"Đừng nói đại cục với ta, ta chỉ là nữ hài tử, ta không cần phải quan tâm tới đại cục của các ngươi!" Tô Đình Đình rất tức giận: "Ta không thích các ngươi bắt nạt Phi Phi tỷ như vậy!"
"Đình Đình, đây là ai bắt nạt ai còn khó nói đây!" Đúng lúc này, một giọng nói tiếp lời, lại chính là tiểu lão bà Trương Thần của Tô tam gia, "Hiện tại Tô Phi Phi ỷ vào bạn trai lấn át chúng ta mới đúng đi?"
"Đáng đời ngươi bị bắt nạt!" Tô Đình Đình tức giận nói.
"Coi như đáng đời ta bị bắt nạt sỉ nhục, vậy mọi người thì sao?" Trương Thần hừ nhẹ một tiếng, "Có thể rất nhiều người còn chưa biết, Tào gia đã ra tối hậu thư cho chúng ta, nếu chúng ta không giao ra hung thủ giết chết Tào Thực, toàn bộ Tô gia chúng ta đều phải xong đời, mỗi người ở đây, chính các ngươi tự suy nghĩ xem, các ngươi muốn tiếp tục sống ngày lành như hiện tại hay vì bị Tô Phi Phi liên lụy mà phải đi làm ăn mày?"
"Ngươi không nên dọa chúng ta, Tào gia có gì đặc biệt hơn người?" Tô Đình Đình có vẻ không phục.
"Đình Đình, ngươi không hiểu chuyện, không có nghĩa tất cả mọi người cũng không hiểu chuyện." Trương Thần quét mắt liếc nhìn bốn phía, "Ta hỏi các ngươi, có ai trong số các ngươi không muốn tiếp tục sống cuộc sống thoải mái như bây giờ? Các ngươi thật sự muốn để một mình Tô Phi Phi liên lụy tới tất cả mọi người chúng ta sao?"
"Đúng vậy, thật ra lời này cũng không sai."
"Trương Thần nói lời này cũng đúng, ta không muốn khai chiến với Tào gia."
"Hiện tại Tào gia rất mạnh, cho dù chúng ta không thua, nhưng đến lúc đó cũng sẽ lưỡng bại câu thương..."
"Vì Phi Phi mà lưỡng bại câu thương với Tào gia, thực sự không đáng..."
...
Bốn phía một mảnh ầm ĩ, cho dù trước đó có ít người rất đồng tình với Tô Phi Phi, nhưng khi chuyện này bắt đầu dính đến lợi ích của bản thân bọn hắn, bọn hắn lập tức lựa chọn lợi ích.
Về phần Tô Phi Phi, toàn bộ Tô gia có mấy người thật sự để ý đến sống chết của nàng đâu?
Chí ít dựa vào tình huống trước mắt, toàn bộ Tô gia, người thật sự để ý tới Tô Phi Phi chỉ sợ cũng chỉ có Tô Đình Đình.
Thế nhưng lúc này đã có người bắt đầu lên tiếng chỉ trích Tô Đình Đình.
"Đình Đình, ngươi đừng tùy hứng như thế, ngươi không nên hại mọi người chúng ta..."
"Đúng vậy, Đình Đình, nhanh bỏ phiếu tán thành đi..."
"Đình Đình, ngươi cái gì cũng không biết, nếu Tô gia thật sự xảy ra chuyện, kết quả của ngươi cũng sẽ không tốt hơn chúng ta bao nhiêu..."
"Này, Tô Đình Đình, ngươi muốn đi cùng Tô Phi Phi thì cứ đi cùng nàng đi, đừng hại đến chúng ta!"
Chỉ ngắn ngủi vài phút như vậy, Tô Đình Đình đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
"Các ngươi kêu la cái gì? Ta sẽ phản đối, dù sao các ngươi cũng không thể làm gì ta!" Tô Đình Đình càng thêm tức giận, nhưng nàng cũng càng quyết tâm hơn.
"Mọi người im lặng một chút." Giọng nói của Tô Tuấn Thiên vang lên lần nữa, "Bởi vì Tô Đình Đình phản đối, cho nên, nghị trình của Tô tam gia không được thông qua."
Trong đại sảnh xôn xao vô cùng, nhưng đúng vào lúc này, giọng nói của Tô Tuấn Thiên vang lên lần nữa: "Hiện tại, chúng ta biểu quyết nghị trình thứ hai."
"Còn có nghị trình thứ hai?" Mọi người nhất thời buồn bực, sau đó sảnh lớn cũng an tĩnh lại.
"Nghị trình này do ta đề xuất, ta đề nghị đồng thời trục xuất cả Tô Phi Phi và Tô Đình Đình ra khỏi gia tộc, hiện tại, mọi người có thể bắt đầu bỏ phiếu, Tô Phi Phi và Tô Đình Đình không có quyền bỏ phiếu." Giọng nói của Tô Tuấn Thiên truyền vào trong tai mọi người, mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại có chút hưng phấn, không chút do dự bắt đầu đè xuống nút bỏ phiếu!
Không tới một phút đồng hồ, giọng nói của Tô Tuấn Thiên vang lên lần nữa: "Toàn bộ đầu phiếu của nghị trình là thông qua, từ giờ trở đi, Tô Phi Phi và Tô Đình Đình đã bị trục xuất khỏi Tô gia, mà từ nay về sau, tất cả hành vi của hai người bọn họ đều không liên quan gì với Tô gia chúng ta, mà Tô gia chúng ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm với tất cả những hành vi của hai người các nàng."
"Tốt!"
"Thật tốt quá!"
"Chúng ta không sao rồi!"
Sảnh lớn vui mừng hân hoan, không ít người trầm trồ khen ngợi, còn có người tán thưởng Tô Tuấn Thiên không hổ là Tô gia đại thiếu gia, thực sự quá thông minh, sao bọn hắn lại không nghĩ đến chuyện trục xuất cả Tô Đình Đình ra khỏi Tô gia đây?
"Ngươi, vậy mà các ngươi lại muốn trục xuất cả ta ra khỏi Tô gia?" Một giọng nói mang theo nức nở đúng lúc vang lên, mà nghe được giọng nói này, tiếng vui mừng bốn phía rốt cục cũng ngừng lại.
Trên trăm ánh mắt nhìn về phía Tô Đình Đình, chỉ thấy Tô Đình Đình đứng ở nơi đó, vành mắt phiếm hồng, một bộ khó có thể tin, hiển nhiên hết thảy hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng.
"Đại ca, ngươi, ngươi thật sự muốn trục xuất ta ra khỏi Tô gia?" Tô Đình Đình nhìn Tô Tuấn Thiên, cho tới bây giờ, Tô Đình Đình vẫn cảm thấy khó mà tin được, phải biết rằng đại ca vẫn luôn rất thương yêu nàng.
"Đình Đình, việc đã đến nước này, ngươi cần phải đi." Giọng nói của Tô Tuấn Thiên có vẻ hơi trầm trọng, nhưng rất kiên quyết, hiển nhiên chuyện đã không còn bất kỳ chỗ trống nào để thương lượng.