Lúc này Tô Phi Phi đang dùng hai tay ôm đầu, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ thống khổ vô cùng, khuôn mặt vốn luôn điềm tĩnh nay lần đầu tiên lộ ra vẻ thống khổ như vậy, khiến Tô Đình Đình kinh hoảng hết sức.
Hạ Chí đã xuất hiện bên cạnh Tô Phi Phi, mà một giây sau, Hạ Chí và Tô Phi Phi cùng biến mất.
"Phi Phi, Phi Phi..." Mẫu thân Tô Phi Phi dịu dàng hô to, trong giọng nói còn có kinh hoảng.
"Thẩm thẩm, không sao, không sao, anh rể rất lợi hại, chắc chắn tỷ tỷ sẽ không sao đâu." Tuy Tô Đình Đình rất hoang mang, nhưng nàng vẫn tranh thủ thời gian an ủi mẫu thân Tô Phi Phi, mà thật ra những lời này của nàng cũng là đang an ủi chính nàng.
Đúng là Tô Phi Phi không sao thật, chí ít hiện tại nàng đã không còn cảm thấy nhức đầu nữa, nàng chỉ nhìn bốn phía, có chút mê man.
"Nơi này là nơi nào?" Tô Phi Phi không nhịn được nhẹ giọng hỏi, bốn phía vẫn là tiên hoa đua nở, nhưng nàng đã không còn ở trong Tô gia mà ở một nơi rất xa lạ.
"Ở đây là thế giới của ta." Hạ Chí cười dịu dàng với Tô Phi Phi, "Thế giới do ta sáng tạo."
Khẽ lắc đầu, Hạ Chí tiếp tục nói: "Phi Phi, tạm thời không nói tới thế giới này, mới vừa rồi có phải ngươi cưỡng ép sử dụng năng lực dự báo?"
"Ta..." Tô Phi Phi dùng cặp mắt xinh đẹp nhìn Hạ Chí, trên khuôn mặt điềm tĩnh lộ ra chút bất an, cứ như đã làm sai chuyện gì đó.
"Các ngươi..." Hạ Chí khẽ than thở, "Cuối cùng vẫn không cách nào tự chăm sóc cho mình."
"Ta, ta chỉ muốn dự báo xem mẫu thân ta có thể khỏe hay không, nhưng, nhưng xảy ra chút vấn đề." Tô Phi Phi nhỏ giọng nói: "Trong lúc bất chợt, vô số hình ảnh dự báo xuất hiện trong đầu ta, hơn nữa chúng còn không ngừng vọt tới, đầu óc ta như bị căng kín, muốn nổ tung."
"Phi Phi, dưới tình huống cưỡng ép thôi động, năng lực của ngươi đã sớm thành thục." Hạ Chí chậm rãi nói: "Vốn nên đợi tới khi năng lực của ngươi trở nên thành thục chân chính mới có thể cùng lúc xuất hiện những hình ảnh dự báo này, đến lúc đó, ngươi có thể tự do lựa chọn, có thể tự động che phủ các tin tức dư thừa, như vậy đầu óc của ngươi sẽ không gặp phải tình huống không thể chịu nổi giống hiện tại. Nhưng bây giờ, ngươi vốn không thể đột nhiên thừa nhận nhiều tin tức như vậy, trên thực tế, dung lượng đại não của con người cũng có hạn."
"Vậy ta sẽ thế nào?" Tô Phi Phi không nhịn được nhẹ giọng hỏi.
"Tình huống tốt nhất, ngươi sẽ biến thành kẻ ngốc xinh đẹp." Hạ Chí vuốt nhẹ mái tóc Tô Phi Phi, giọng nói hết sức ôn hòa, "Chẳng qua ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giải quyết vấn đề này."
"Hiện tại ta đã không sao rồi." Tô Phi Phi nhẹ giọng nói.
"Không, Phi Phi, sở dĩ ngươi không sao là vì ngươi đã rời khỏi thế giới kia, chỉ khi ngươi ở trong thế giới kia ngươi mới có thể dự báo được chuyện của thế giới kia." Hạ Chí giải thích một chút, "Mà khi ngươi tới thế giới của ta, ngươi sẽ mất đi năng lực dự báo bất kỳ chuyện gì trong thế giới kia, cho nên ngươi cũng sẽ không tiếp nhận được bất kỳ tin tức gì."
"Ở trong thế giới này, ta không có năng lực dự báo sao?" Tô Phi Phi hỏi.
"Thật ra ta cũng không chắc chắn lắm, cho dù ngươi ở trong thế giới này vẫn có năng lực dự báo, nhưng thế giới này lại không có chuyện gì để ngươi đoán trước được, dù sao thì thế giới này cũng do ta sáng tạo ra, không còn người nào khác, cũng có thể biến mất bất cứ lúc nào." Hạ Chí giải thích, "Thế nhưng Phi Phi, một khi ngươi trở lại thế giới kia, vẫn sẽ có rất nhiều tin tức tiến vào trong đầu ngươi."
"Vậy ta chỉ có thể ở lại trong thế giới này thôi sao?" Trong đôi mắt mỹ lệ của Tô Phi Phi thoáng qua một chút bất an.
"Phi Phi, ta vốn hy vọng ngươi có thể dần dần khiến năng lực dự báo của mình trở nên thành thục, dựa theo tình huống bình thường, nếu phát triển một cách có trật tự, ngươi sẽ không gặp phải vấn đề như hiện tại, nhưng hiện tại ngươi đã không thể tiến hành theo trật tự nữa." Hạ Chí chậm rãi nói: "Ta cũng sẽ không để ngươi ở lại mãi trong thế giới này, hiện tại, ta sẽ để ngươi không ngừng qua lại giữa hai thế giới."
Hạ Chí vừa dứt lời, đột nhiên Tô Phi Phi cảm giác được vô số tin tức như bài sơn đảo hải cuộn trào mãnh liệt mà đến, lại một lần nữa xuất hiện trong đầu nàng.
"Nhắm mắt lại." Giọng nói ôn hòa của Hạ Chí vang lên bên tai nàng, khiến nội tâm vốn bất an của nàng cũng hơi bình tĩnh lại.
"Phi Phi, bắt đầu thử xử lý những tin tức này, khiến chúng nó nằm trong tầm khống chế của ngươi, ta không cách nào dạy ngươi cách xử lý bọn chúng như thế nào, nhưng chính ngươi sẽ tự biết." Giọng nói của Hạ Chí tiếp tục truyền vào trong tai Tô Phi Phi, "Ngươi không cần sợ hãi, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi."
Rốt cục Tô Phi Phi cũng triệt để trấn định lại, sau đó nàng không suy nghĩ thêm nữa, bắt đầu chuyên tâm xử lý tin tức trong đầu.
Nhưng một lát sau, Tô Phi Phi lại cảm thấy đầu óc rất đau, lượng tin tức trong đầu lại một lần nữa muốn khiến đầu nàng nổ tung.
"Đừng sợ, không nên mở mắt, tiếp tục." Đúng lúc này, giọng nói của Hạ Chí vang lên lần nữa, mà Tô Phi Phi cũng đột nhiên phát hiện, không còn tin tức tiến vào trong đầu nàng nữa, nàng biết, chắc chắn là Hạ Chí đã cắt đứt liên hệ giữa nàng và không gian thực tế, mà điều này cũng khiến nàng triệt để yên lòng, nàng quyết định xử lý những tin tức trong não trước một chút.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tô Phi Phi dần dần quên hết tất cả, nàng chỉ không ngừng tiếp nhận đủ loại tin tức, sau đó khiến đầu óc của mình xử lý đủ loại tin tức.