"Ngươi làm gì vậy?" Sắc mặt Thu Đồng khẽ biến, nhưng kỳ lạ là nàng cũng không quá căng thẳng, cứ việc chuyện này rất quỷ dị, sợi dây này lại có thể đột nhiên trói nàng lại, nhưng nàng đã ở cùng Hạ Chí tương đối lâu, chuyện quỷ dị cũng đã thấy quá nhiều.
"Thu Đồng tiểu thư, thật ra ngươi rất có tiền, cũng rất có địa vị, có người nói bạn trai ngươi cũng có bối cảnh tương đối khá, nhưng các ngươi lại không rõ, trên thế giới này, có một số người, bất luận là ngươi có địa vị cao tới mức nào, cũng bất luận là ngươi có nhiều tiền tới mức nào, đều không thể đắc tội." Nữ nhân cười quyến rũ, "Đúng rồi, hình như ta vẫn quên nói tên cho ngươi biết, thật ra tên của ta tương đối kỳ quái, bọn hắn đều gọi ta là Thằng Nương, bởi vì sợi dây ta dùng siêu phàm thoát tục, ta không cần động thủ vẫn có thể dùng sợi dây trói chặt bất kỳ người nào."
"Oa... Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ mặc đồ này thật xinh đẹp!" Một giọng nói khoa trương đúng lúc truyền đến, sau đó, một tiểu nữ hài tóc vàng xinh đẹp đáng yêu xuất hiện trước mặt Thu Đồng, nàng dùng cặp mắt to tròn xinh đẹp nhìn chằm chằm Thu Đồng không rời mắt, đồng thời trong miệng không ngừng khen: "Thật xinh đẹp, quá gợi cảm, ta muốn gọi điện thoại cho ba ba, kêu hắn quay về xem thử. Đúng rồi, Đồng Đồng tỷ tỷ, sau này tỷ cứ mặc như vậy đi, tỷ mặc như vậy tuyệt đối có thể liều với nữ cảnh quan ngực lớn gợi cảm kia!"
"A, ở đây còn có tiểu muội muội xinh đẹp như vậy sao." Nữ nhân tự xưng Thằng Nương nhìn tiểu nữ hài tóc vàng, dáng vẻ có chút ngạc nhiên.
"Charlotte, ngươi nhanh rời khỏi đây!" Lúc này Thu Đồng hơi gấp gáp, trước đó Charlotte vẫn luôn ở bên trong không ra, lúc đầu nàng cảm thấy lấy trí thông minh của Charlotte, chắc chắn nàng sẽ biết len lén gọi điện thoại cho Hạ Chí, không nghĩ tới tiểu nha đầu này lại chạy ra ngoài.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, sao phải rời đi?" Charlotte hơi kinh ngạc, sau đó nàng lại quay đầu nhìn Thằng Nương, "A, người xấu xí này là ai?"
Charlotte vừa cất lời đã đả thương người, vì vậy, Thằng Nương vốn đang cảm thấy rất hứng thú với Charlotte, nay sắc mặt đã trở nên khó coi.
Mặc kệ là nữ nhân nào cũng không thích bị người nói xấu xí quái dị.
"Tiểu nha đầu, người lớn nhà ngươi chưa từng dạy ngươi cách ăn nói sao?" Thừng nương nhìn Charlotte, giọng nói hơi hờ hững.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ba ba đã từng dạy ta sao?" Charlotte nhìn Thu Đồng, rất rất nghiêm túc hỏi.
Thu Đồng cảm thấy cạn lời, vấn đề này nàng thật không cách nào trả lời, nàng phỏng chừng Hạ Chí chưa từng dạy Charlotte thật, đương nhiên, cũng có khả năng sở dĩ Charlotte nói như vậy đều do Hạ Chí dạy dỗ.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, trông tỷ lúc này thật sự rất gợi cảm, đây là y phục gì vậy? Chẳng lẽ là kiểu đồ trói sao?" Charlotte lại nhìn chằm chằm Thu Đồng không rời mắt.
Thật ra lúc này Thu Đồng đang mặc một cái váy, sau đó bị sợi dây trói chặt, đường cong lại càng lộ rõ, thoạt nhìn đúng là tăng thêm mấy phần gợi cảm thật.
"Charlotte, đây không phải trang phục!" Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Charlotte, rõ ràng tiểu nha đầu này chỉ là một nữ hài tử, vì sao nàng lại cảm thấy tiểu nha đầu này giống baba nàng, hệt như một nữ lưu manh vậy? Thậm chí ngay cả đồ trói nàng cũng lôi ra!
"Không phải đồ sao?" Charlotte hơi buồn bực, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Ai ya, Đồng Đồng tỷ tỷ, sao tỷ lại bị trói rồi?"
Thu Đồng có cảm giác vô lực, hai cha con này đều hiếm thấy.
"Ừm, mặc dù không phải y phục nhưng nó vẫn rất đẹp, ta muốn gọi điện thoại cho ba ba." Charlotte lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại.
Mà Thằng Nương cũng không ngăn cản Charlotte, vì vậy, rất nhanh, Charlotte đã bấm điện thoại.
"Ba ba, có người trói Đồng Đồng tỷ tỷ lại rồi!" Charlotte mở loa ngoài, giọng nói cũng rất lớn.
"Nữ nhi ngoan, có phải ngươi muốn ăn đòn?" Giọng nói lười biếng của Hạ Chí truyền đến từ bên kia.
"Không phải, ba ba, Đồng Đồng tỷ tỷ bị trói trông rất xinh đẹp rất gợi cảm, ngươi có muốn xem dáng vẻ hiện tại của nàng một chút không?" Charlotte nói nhanh.
"Ngươi có thể chụp một tấm hình, sau đó cởi dây, nếu không ngươi sẽ bị đòn." Dường như Hạ Chí đã suy nghĩ một chút, sau đó mới hồi đáp.
"Này, ngươi có bệnh sao?" Thu Đồng không nhịn được ở đó hô một câu.
"A, ba ba, ta biết rồi!" Charlotte nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó lại hướng điện thoại về phía Thu Đồng chụp một tấm, , "A, đại công cáo thành, ba ba sẽ không đánh ta nữa!"
Để điện thoại di động xuống, Charlotte vươn bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn ra: "Đồng Đồng tỷ tỷ, hiện tại ta cởi dây trói giúp tỷ."
"Tiểu muội muội, dây của ta không phải thứ ngươi có thể cởi được..." Rốt cục Thằng Nương cũng mở miệng nói chuyện, trong giọng nói của ả có vẻ đắc ý, còn có tự tin, thế nhưng ả còn chưa nói hết lời lại đột nhiên ngậm miệng lại, bởi vì đúng lúc này, ả đã thấy sợi dây biến mất khỏi người Thu Đồng.
"Chất lượng của sợi dây này thật kém." Charlotte bĩu môi, sau đó Thằng Nương lập tức thấy được sợi dây gãy thành từng đoạn từng đoạn, dường như chất lượng thực sự rất kém cỏi.
"Tiểu nha đầu, rốt cục ngươi là ai?" Sắc mặt Thằng Nương trở nên âm trầm, rốt cục ả cũng ý thức được có điểm gì đó không đúng.
"Ta sao, ta là Charlotte xinh đẹp nhất đáng yêu nhất thông minh nhất ngoan ngoãn nhất." Charlotte quay đầu nhìn Thằng Nương, "Cha ta tên Hạ Chí, đúng rồi, ngươi thực sự không nhận ra ba ba sao?"
"Ngươi cảm thấy ta nên biết hắn sao?" Thằng nương cười lạnh một tiếng.