Sắc mặt Khinh Phong trở nên khó coi, mà động tác của hắn ta cũng khiến người có cảm giác luống cuống tay chân. Hắn ta lại vung tay lên, cuồng phong lại lần nữa thổi hỏa diễm lệch khỏi quỹ đạo, mà cả người hắn ta cũng bắt đầu chuyển động, ngay sau đó, lại là nước, lại là băng, cùng nhau công kích đoàn hỏa diễm kia.
"Chỉ ngươi cũng dám nói mình là Nhân Hoàng chân chính?" Phượng Hoàng nhìn Khinh Phong có chút luống cuống tay chân, trong giọng nói có khinh thường rất rõ ràng.
Mà lúc này, Phượng Hoàng cũng không tiếp tục công kích, tùy ý Khinh Phong rối ren một trận cuối cùng tiêu diệt đoàn hỏa diễm mà nàng đã ném ra.
"Ta là Nhân Hoàng chân chính!" Khinh Phong rống lên với Phượng Hoàng, hiển nhiên hắn ta cảm thấy Phượng Hoàng đã xem thường hắn ta, mà vừa bị công kích của Phượng Hoàng làm cho chật vật, càng khiến hắn ta cảm thấy bản thân gặp phải kích thích lớn lao!
Đây là nữ nhân hắn ta muốn chinh phục, nhưng nữ nhân này đừng nói tới thích hắn ta, nàng vốn ôm lòng khinh thị hắn ta.
"Đừng nói ngươi là Nhân Hoàng, thật sự chửi bới thanh danh của ta." Giọng nói lười biếng vang lên, rốt cục Hạ Chí cũng mở miệng, "Thật không rõ sao loại ngu xuẩn như ngươi có thể nhận được loại năng lực này, vốn là năng lực cường đại vô cùng lại có thể bị ngươi biến thành món thập cẩm."
Lắc đầu, Hạ Chí tiếp tục nói: "Quên đi, ta lười nhìn loại Tiểu Sửu như ngươi tiếp tục biểu diễn, hay là cứ giải quyết ngươi trước đi... A?"
Đột nhiên Hạ Chí ngừng lại, quay đầu nhìn một hướng khác, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn: "Nếu ngươi đã đến thì đừng ẩn núp."
Khí tức lạnh như băng đột nhiên lan tràn khắp phòng, ngay sau đó một mỹ nữ xuất hiện, khiến không ít thanh niên cảm thấy trong lòng lửa nóng, vóc người nóng bỏng dị thường cộng thêm một thân đồng phục cảnh sát khiến nàng có vẻ gợi cảm mê hoặc vô cùng.
Mặc dù là nữ nhân ở đây, thấy thân hình nóng bỏng của nữ hài, không ít người cũng cảm thấy rất có thể mình phải đổi giới tính.
Mọi người càng bất giác so sánh nữ cảnh quan gợi cảm mới xuất hiện này với Phượng Hoàng, phát hiện luận dung mạo, hai người khó phân cao thấp, mà nói tới khí chất cũng khó phân cao thấp theo, Phượng Hoàng một thân lửa đỏ khiến người cảm thấy nhiệt tình thành thục, mà loại lạnh băng trên người nữ hài này trái lại khiến càng nhiều người muốn thân thiết với nàng hơn.
Đáng tiếc là cuối cùng bọn hắn chỉ có thể tưởng tượng mà thôi, dù là kẻ ngu si cũng có thể nhìn ra nữ cảnh sát này không dễ chọc.
Mà ở đây, còn có không ít người quen biết nữ cảnh sát này, tỷ như Liễu Uy cũng biết, đây không phải Hạ Mạt vừa đột nhiên xuất hiện đã trở thành cấp trên của hắn ta sao?
Về phần Phượng Hoàng, tất nhiên nàng lại càng quen thuộc với Hạ Mạt hơn, chỉ có điều nàng cũng không chào hỏi Hạ Mạt, chỉ dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Hạ Mạt.
"Đến đến, ngươi tới rất đúng lúc, chắc chắn ngươi chưa từng chơi đùa ở nơi này." Trên mặt Hạ Chí hiện ra nụ cười xán lạn, nụ cười xán lạn của hắn hiển nhiên là dành cho Hạ Mạt. Mà mỗi người chung quanh cũng lập tức hiểu được, nữ cảnh quan mới xuất hiện này có quan hệ không tầm thường với Hạ Chí.
"Tại sao nàng lại ở đây?" Giọng điệu lạnh như băng của Hạ Mạt khiến mọi người cảm nhận được nàng đang mất hứng, đương nhiên, những người này không biết, cho dù vui vẻ nàng vẫn nói chuyện bằng loại giọng điệu này.
Lúc Hạ Mạt nói chuyện cũng chưa từng nhìn về phía Phượng Hoàng, nhưng hiển nhiên Hạ Chí biết nàng đang nói ai.
"À, tên ngu xuẩn kia đã gọi nàng tới, không liên quan tới ta." Hạ Chí thuận miệng nói một câu, "Ừm, tạm thời đừng để ý tới bọn hắn, ta nói cho ngươi biết, chỗ này là hộp đêm, trước đây nơi này được gọi là thanh lâu, chơi rất vui. Thấy không? Bên kia có một loạt nữ hài tử, ngươi có thể kêu các nàng đến nhảy một bản hát một bài cho ngươi nghe..."
Một đám người ngẩn người, ngay tại lúc này ngươi còn có hứng thú như vậy?
"Ta biết!" Hạ Mạt trừng Hạ Chí, ngắt lời hắn, hiển nhiên nàng hơi mất hứng, "Ta không thích nơi này!"
"Không thích? Được rồi, không sao, thật ra ta cũng không thích lắm, chủ yếu là nữ hài tử nơi này cũng không xinh đẹp." Hạ Chí cười hì hì một tiếng, "Ừm, ta đổi một tiết mục khác cho ngươi đi, Tiểu Sửu kia là Khinh Phong, hắn ta tự xưng mình lợi hại hệt như ta ngày xưa, ta sẽ để hắn biểu diễn một màn ngu xuẩn sẽ chết vì ngu xuẩn như thế nào cho ngươi xem."
"Hạ Chí, ai là Tiểu Sửu còn chưa chắc đâu!" Sát khí lạnh thấu xương cuộn trào mãnh liệt, phát ra từ trên người Khinh Phong, bốn phía truyền đến vô số tiếng kêu rên, lần này, gần như tất cả mọi người đều hôn mê bất tỉnh, ngay cả Liễu Uy cũng không ngoại lệ.
Trên thực tế, người hoàn toàn thanh tỉnh cũng chỉ có Hạ Chí, Hạ Mạt Phượng Hoàng và Khinh Phong bốn người này.
Cái này cũng có nghĩa là, một trận chiến đấu chân chính chỉ thuộc về dị năng giả sắp bắt đầu.
"Hiện tại ta sẽ giết ngươi!" Khinh Phong lại một lần nữa rống giận, giơ tay, trên người nhiều hơn một thanh hỏa diễm trường kiếm, có lẽ là vì hắn ta rất ưa thích Phượng Hoàng cho nên hắn ta cũng rất thích sử dụng năng lực hỏa diễm.
"Nếu như ngươi cứ muốn đùa lửa, vậy ngươi cứ đánh bại ta trước rồi nói sau." Giọng nói lạnh nhạt tiếp lời, Phượng Hoàng cũng giơ tay lên, mà trong tay nàng cũng nhiều hơn một thanh hỏa diễm trường kiếm.
Chớp mắt sau, Phượng Hoàng đã chủ động xuất kích, hỏa diễm trường kiếm trực tiếp chém về phía Khinh Phong!
"Phượng Hoàng, vậy ta sẽ đánh bại ngươi trước!" Khinh Phong cũng dùng hỏa diễm trường kiếm hung hăng bổ về phía Phượng Hoàng.
Oanh!