Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 860 - Chương 859: Ta Vẫn Rất Thích Đánh Nhau Vì Ngươi (1)

Chưa xác định
Chương 859: Ta vẫn rất thích đánh nhau vì ngươi (1)

Trường đao chỉ nháy mắt đã đến gần yết hầu Hạ Mạt, mà dường như Hạ Mạt không có chút phản ứng nào, ngay cả Phượng Hoàng biết rõ năng lực của Hạ Mạt cũng không tự chủ được mà cảm thấy căng thẳng. Đương nhiên Phượng Hoàng cũng biết, thật ra, căng thẳng của nàng là không cần thiết.

Hạ Chí sóng vai ngồi cùng một chỗ với Hạ Mạt tùy ý vươn tay, đã có thể dùng hai ngón tay kẹp lấy mũi đao, mà trường đao cũng cứ như vậy bất động giữa không trung, không cách nào tiến tới mảy may.

"Ngươi xem, ta vẫn thích đánh nhau vì ngươi." Hạ Chí cười xán lạn với Hạ Mạt, hai ngón tay nhẹ nhàng uốn éo trên không trung, keng một tiếng, mũi đao bị vặn gãy.

Tiện tay nhét mũi đao vào lòng bàn tay trong suốt như ngọc của Hạ Mạt, vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy ý cười: "Này, cho ngươi làm đồ chơi."

Dáng vẻ này của Hạ Chí thoạt nhìn cứ như đang dỗ tiểu hài, mà một màn này lại khiến Phượng Hoàng hâm mộ không ngừng, bởi vì thật ra, nàng chưa bao giờ có được đãi ngộ như vậy.

Dù năm đó khi nàng ở cùng Hạ Chí, Hạ Chí cũng chưa từng dỗ nàng bằng cách này.

Trong hư không lại lần nữa xuất hiện một thanh trường đao, là xuất hiện từ sau lưng Hạ Chí, lần này, trường đao không đâm về phía Hạ Mạt mà trực tiếp đâm về phía Hạ Chí!

"Không muốn !" Lúc này Hạ Mạt lại đưa một đoạn mũi đao kia cho Hạ Chí, "Chơi không vui!"

Dường như Hạ Mạt hơi mất hứng, có lẽ nàng cảm thấy Hạ Chí tặng một đoạn mũi đao cho nàng làm đồ chơi thật đúng là không có thành ý.

"Có một số nữ hài tử, khi còn bé yêu cầu rất thấp." Hạ Chí nhận lấy mũi đao, lắc đầu cảm khái.

"Hạ Chí, cẩn thận!" Lúc này Phượng Hoàng không nhịn được mà kêu lên một tiếng, cho dù nàng biết Hạ Chí rất cường đại, nhưng khi nàng nhìn thấy trường đao lập tức đâm tới trên người Hạ Chí, nàng vẫn không nhịn được nhắc nhở.

Thật ra mỗi người đều như vậy, vì quá quan tâm cho nên luôn sẽ căng thẳng, cho dù là người cường đại như Phượng Hoàng cũng không ngoại lệ, đặc biệt là hiện tại, Phượng Hoàng phát hiện dường như Hạ Chí chỉ lo nói chuyện phiếm với Hạ Mạt, căn bản không hề biết tới công kích của Khinh Phong.

Nhân Hoàng cường đại, nàng biết rõ, cũng hiểu rất rõ, tuy Khinh Phong không phải Hạ Chí, nhưng Khinh Phong hiện tại lại có được dị năng Hạ Chí từng có trước kia, cho dù hiện tại Khinh Phong không cường đại như Hạ Chí nhưng vẫn không thể coi thường.

"A..." Một giây sau, Phượng Hoàng càng không nhịn được lên tiếng kinh hô, bởi vì nàng thấy trường đao trực tiếp đâm lên trên lưng Hạ Chí.

"Hạ Chí, ngươi cũng không gì hơn thế này..." Khinh Phong đột nhiên xuất hiện sau lưng Hạ Chí, không hề ẩn thân, mà trên mặt hắn ta thì đang lộ ra vẻ đắc ý, còn có một chút dữ tợn, hắn ta không chút do dự đột nhiên dùng sức đâm trường đao về phía trước, hiển nhiên hắn ta muốn trực tiếp đâm thủng Hạ Chí!

Trường đao tiếp tục tiến về phía trước, dường như rất thuận lợi, nhưng Khinh Phong lại ngậm miệng lại, đồng thời đắc ý trên mặt cũng lập tức biến mất. Cùng lúc đó, Phượng Hoàng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cứ việc thoạt nhìn Hạ Chí vẫn không có chút phản ứng nào như cũ, nhưng Phượng Hoàng lại thấy rõ ràng, ngay tiếp đó, thanh trường đao kia đã đứt gãy, vốn không hề có một phân một hào nào thật sự đâm vào thân thể Hạ Chí.

Đột nhiên Hạ Mạt biến mất, nhưng một giây sau nàng lại lần nữa xuất hiện, thoạt nhìn nàng vẫn đang ngồi bên cạnh Hạ Chí.

"Không nên cướp chuyện của ta, hiện tại ta muốn đánh nhau vì ngươi, không phải là lúc ngươi đánh nhau vì ta." Hạ Chí cười xán lạn với Hạ Mạt, hiển nhiên vừa rồi Hạ Mạt muốn động thủ, đáng tiếc lại bị Hạ Chí kéo lại.

Hạ Chí rất tùy ý vung tay lên, Khinh Phong đột nhiên xuất hiện phía trước Hạ Chí, mà giờ khắc này, sắc mặt Khinh Phong đột nhiên trở nên tái nhợt.

"Hạ Chí, rốt cuộc hiện tại ngươi có năng lực gì?" Khinh Phong cắn răng hỏi.

"Rốt cục ngươi cũng phát hiện, từ đầu đến cuối ngươi không hề biết năng lực của ta là gì, đúng không?" Trên mặt Hạ Chí mơ hồ xuất hiện vẻ trào phúng, "Có phải ngươi vẫn cho rằng, Nhân Hoàng, đồng nghĩa với có thể sử dụng năng lực của bất kỳ dị năng giả nào? Đáng tiếc, ngươi sai rồi, sở dĩ Nhân Hoàng có thể mượn dùng năng lực của những người khác đồng thời mượn lực lượng của những người khác, điều kiện tiên quyết là năng lực của bản thân hắn phải cường đại hơn những người này."

"Nhân Hoàng vốn là mạnh nhất!" Khinh Phong có chút không cam lòng.

"Không, thật ra cái gọi là Nhân Hoàng cũng có ý nghĩa Nhân Trung Chi Hoàng, trong nhân loại, Nhân Hoàng là mạnh nhất, cứ việc ngươi rất ngu, không cách nào phát huy ra tất cả lực lượng của ngươi, nhưng trên thực tế, đúng là hiện tại ngươi đã cường đại hơn hai người các nàng một chút, cho nên ngươi mới có thể sử dụng năng lực các nàng có. Đáng tiếc, so sánh với ta, ngươi vẫn kém quá xa." Giọng điệu của Hạ Chí mơ hồ có khinh thường, "Cho dù là Nhân Hoàng, chung quy cũng chỉ là người mà thôi, mà ta, là thần."

"Thần kinh." Bên cạnh truyền đến hai chữ lạnh lùng.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Phượng Hoàng lộ ra vẻ cổ quái, dường như hơi buồn cười.

"Ta nói này, ngươi có thể đừng hủy tràng của ta không?" Hạ Chí lập tức cảm thấy buồn bực, hắn nhìn Hạ Mạt, "Ta vất vả lắm mới dựng ra được bầu không khí như vậy, thoáng cái đã bị ngươi phá hủy."

Lắc đầu, Hạ Chí lại nhìn về phía Khinh Phong, tiếp tục nói: "Được rồi, nàng không muốn tiếp tục ở đây, ta vẫn nên nhanh chóng giải quyết ngươi thì hơn."

"Hạ Chí, ta không tin hiện tại ngươi còn cường đại hơn ta!" Khinh Phong rống giận, "Trên thế giới này, không thể nào có người cường đại hơn Nhân Hoàng!"

Bình Luận (0)
Comment