"Chào ngươi, Thái tiểu thư." Lúc này trong lòng Thu Đồng cảm thấy hơi khó hiểu, nàng biết Thái Tiệp này đến từ công ty của Trần Thiên Thành, nhưng nàng không biết ý đồ Thái Tiệp đến đây.
Sau khi chào hỏi, mời Thái Tiệp ngồi xuống, Thu Đồng đi thẳng vào vấn đề: "Thái tiểu thư, không biết ngươi tìm ta là có chuyện gì?"
"Thu Đồng tiểu thư, vài ngày trước Trần tiên sinh đã chỉnh hợp toàn bộ sản nghiệp trên danh nghĩa, thành lập tập đoàn Trần thị mới, từ sự tín nhiệm với ta, Trần tiên sinh đã giao quyền quản lý tập đoàn Trần thị cho ta, hiện tại Trần tiên gặp phải sự cố, tuy ta tin tưởng Trần tiên sinh vô tội, nhưng trong thời gian ngắn, sợ rằng..." Thái Tiệp thở dài, có vẻ hơi bất đắc dĩ, "Cho nên, về hạng mục hợp tác giữa tập đoàn Trần thị chúng ta và Thu Đồng tiểu thư, ta cần Thu Đồng tiểu thư tự mình ra mặt."
"Thái tiểu thư, nếu như hạng mục này cần phải tạm dừng, ta cũng có thể hiểu được." Thu Đồng lập tức hiểu, chính như rất nhiều người đã suy đoán, chỉ sợ là hạng mục này phải ngừng lại, nói trắng ra, đây chỉ đơn thuần là một hạng mục đưa tiền, hơn nữa còn phải đưa mấy chục ức, không có quá nhiều người nguyện ý.
"Không, Thu Đồng tiểu thư, ngươi đã hiểu lầm." Thái Tiệp lại lắc đầu, "Đây chính nguyên nhân ta muốn đến nói chuyện với ngươi, ta muốn ngươi hiểu rằng hạng mục này vẫn luôn là hạng mục được tập đoàn chúng ta ưu tiên xử lý, cho dù trong lúc nhất thời Trần tiên sinh không cách nào quản lý sự vụ của công ty, nhưng mọi chuyện đều sẽ không thay đổi."
"Là vậy sao?" Thu Đồng giật mình, chuyện này thật sự khiến nàng cảm thấy bất ngờ.
"Thu Đồng tiểu thư, thật ra việc hợp tác giữa chúng ta và quý giáo là có hợp đồng quy định rõ ràng, bất luận là ai quản lý tập đoàn Trần thị, chuyện hợp tác cũng sẽ không thay đổi. Ta cố ý tới nơi này chỉ vì muốn Thu Đồng tiểu thư yên tâm, trung tâm thể dục cùng với việc kiến thiết những thiết bị khác vẫn sẽ được tiến hành dựa theo kế hoạch, không có bất kỳ đình trệ gì." Thái Tiệp dùng giọng tương đối khẳng định nói.
"Vậy thì cảm ơn Trần lão tiên sinh và Thái tiểu thư." Thu Đồng cười nhạt một tiếng, đối với trường trung học phổ thông Minh Nhật, hạng mục không bị đình chỉ đương nhiên là chuyện tốt.
"Thu Đồng tiểu thư, vậy ta xin cáo từ trước." Thái Tiệp đứng dậy, "Vốn dĩ ta rất muốn trao đổi nhiều hơn với Thu Đồng tiểu thư, nhưng bây giờ ta quá bận rộn, thực sự xin lỗi."
"Được, Thái tiểu thư đi thong thả." Thu Đồng đứng dậy tiễn khách, vào thời điểm này đương nhiên Thái Tiệp sẽ rất bận rộn.
Thái Tiệp mau chóng rời đi, mà Thu Đồng lại nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong lòng mơ hồ có chút khó hiểu. Xem ra Thái Tiệp này là người nối nghiệp chân chính của Trần Thiên Thành, nhưng theo lý thuyết, loại chuyện này nàng có thể gọi điện thoại hoặc sai người khác đến nói một tiếng, dường như không cần phải tự mình đến đây nói cho nàng biết, đúng không?
Tiếng gõ cửa nhè nhẹ truyền đến, Thu Đồng ngẩng đầu, phát hiện ngoài cửa có hai học sinh đang đứng.
"Vào đi." Thu Đồng vội mở miệng, hai học sinh này nàng đều biết, một người là Trần Kỳ, mà người còn lại lại là Quan Tiểu Nguyệt.
"Hiệu trưởng, thật ra, thật ra chúng ta muốn tìm Hạ lão sư." Quan Tiểu Nguyệt kéo Trần Kỳ vào phòng làm việc, "Trong nhà Trần Kỳ xảy ra chuyện, hắn, hắn muốn tìm Hạ lão sư giúp đỡ, nhưng khi chúng ta gọi vào số điện thoại của Hạ lão sư lại không hiểu vì sao gọi thế nào cũng không thông, chỉ đành tới tìm hiệu trưởng."
"Hiệu trưởng, cha ta không thể nào giết người, ta, ta luôn cảm thấy cha ta bị hãm hại." Hai mắt Trần Kỳ đầy tơ máu, cả người thoạt nhìn rất tiều tụy.
"Trần Kỳ, ngươi đã từng đi gặp phụ thân ngươi chưa?" Thu Đồng mở miệng hỏi, thật ra nàng cũng không quá tin tưởng Trần Thiên Thành sẽ giết người, thế nhưng Hàn Tiếu đã từng tới cục cảnh sát, hiện tại bản thân Trần Thiên Thành cũng đã thừa nhận tội giết người, tuy chuyện này rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng tựa hồ đây là sự thực.
"Ta, ta còn chưa dám đi." Trần Kỳ lắc đầu, "Ta muốn chờ Hạ lão sư trở về."
Thu Đồng có chút đau đầu, tính toán thời gian, Hạ Chí rời khỏi đi xấp xỉ mười ngày, mà trước đó nàng có nói nàng muốn Hạ Chí trong vòng nửa tháng không được liên lạc với nàng. Nhưng trên thực tế, trong mười ngày này, Hạ Chí đã trực tiếp gọi điện thoại cho nàng. Nói một cách gián tiếp, nàng cũng có thể tính là từng có liên hệ với Hạ Chí, cái gọi là ước định nửa tháng gần như chỉ là lời nói suông.
Hiện tại phụ thân Trần Kỳ xảy ra chuyện, hơn nữa Trần Kỳ còn tới gặp nàng tìm Hạ Chí, muốn thỉnh cầu Hạ Chí trợ giúp, theo lý thuyết, đúng là nàng nên gọi điện thoại cho Hạ Chí, kêu hắn trở về. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ nàng thực sự không muốn chủ động gọi điện thoại cho Hạ Chí, nàng vừa gọi điện thoại, chắc chắn tên lưu manh kia sẽ nói cái gì mà nàng nhớ hắn...
"Trần Kỳ, hiện tại Hạ lão sư còn đang ở Tô thành, sợ rằng trong lúc nhất thời không về được." Thu Đồng chần chờ một chút rồi nói, nàng quyết định kéo dài thêm một chút thời gian, dù sao thì cho dù nàng có gọi điện thoại cho Hạ Chí ngay, Hạ Chí cũng không thể lập tức quay về.
"Hiệu trưởng, Hạ lão sư đã rời khỏi Tô thành rồi." Quan Tiểu Nguyệt không nhịn được ở bên cạnh nói: "Ta nghe mấy người Ngô Ý nói, tối hôm qua Hạ lão sư đã rời khỏi Tô thành, hiện tại hẳn đã trở lại rồi mới đúng?"
"Hắn trở lại rồi?" Thu Đồng ngẩn ra, ngay sau đó trong lòng lại xuất hiện một luồng khí nóng, tên hỗn đản này đã trở lại, thế mà nàng lại có thể hoàn toàn không biết tin tức?
"Đúng vậy, honey, ta đã trở về." Giọng nói quen thuộc đúng lúc truyền đến từ cửa.