"Tập đoàn giáo dục Tương Lai?" Thu Đồng hơi kinh ngạc, thật ra nàng cũng từng nghe tới tập đoàn này, "Dương tiểu thư, theo ta được biết, tập đoàn các ngươi vẫn đang làm giáo dục ngoài trường, đúng không?"
Cái gọi là giáo dục ngoài trường, chính là dạy những môn trường học không dạy, tập đoàn giáo dục Tương Lai vẫn luôn lấy việc giáo dục ngoài trường làm khẩu hiệu tuyên truyền, được xưng là có thể bồi dưỡng đủ loại tố chất cho học sinh, có đôi khi bọn họ sẽ làm một số loại hoạt động như trại hè… Nhưng kỳ thật, tập đoàn giáo dục Tương Lai chủ yếu mở đủ loại lớp bồi dưỡng năng khiếu, tỷ như âm nhạc, vũ đạo, mỹ thuật, tạo hình...
"Xem ra Thu Đồng tiểu thư cũng có hiểu về tập đoàn chúng ta, vậy thì quá tốt rồi." Đầu bên kia điện thoại, Dương Tiểu Mạn có vẻ hơi vui vẻ, "Thật ra ngài nói không sai, trước đây đúng là tập đoàn chúng ta chủ yếu quan tâm tới các hoạt động giáo dục ngoài trường học, hiện tại chúng ta cũng vẫn lấy việc giáo dục ngoài trường học làm trọng tâm, nhưng chúng ta cũng muốn chen chân vào các hoạt động giáo dục trong trường, cho nên chúng ta mới muốn bàn chuyện hợp tác với Thu Đồng tiểu thư."
"Có thể nói đơn giản xem các ngươi muốn hợp tác trên phương diện nào không?" Thu Đồng suy nghĩ một chút rồi hỏi, nếu chuyện này có lợi cho trường trung học phổ thông Minh Nhật, nàng cũng không ngại tiến hành hợp tác.
"Thu Đồng tiểu thư, chúng ta có ý tưởng sơ bộ, đó là đổi trường trung học phổ thông Minh Nhật thành trường trung học cơ sở Minh Nhật, thiết lập sơ trung bộ, sau đó còn có thể xây dựng trường tiểu học thậm chí là mẫu giáo. Đương nhiên, nếu như ngài có ý khác cũng có thể, nói chung là chúng ta hy vọng có thể gặp mặt ngài nói chuyện." Giọng điệu của Dương Tiểu Mạn rất khách khí.
"Sơ trung bộ?" Thu Đồng hơi trầm ngâm một chút, sau đó mở miệng nói: "Dương tiểu thư, như vậy đi, để ta suy nghĩ một chút, ngươi cho ta số điện thoại, sau này ta lại gọi điện thoại cho ngươi."
"Được, Thu Đồng tiểu thư, làm phiền ngài ghi lại số điện thoại của ta." Rất nhanh Dương Tiểu Mạn đã đọc một dãy số, sau khi xác nhận Thu Đồng đã viết xong, nàng mới tiếp tục nói: "Thu Đồng tiểu thư, vậy ta không quấy rầy ngài nữa, ngài làm việc trước đi."
"Được, hẹn gặp lại." Thu Đồng cúp điện thoại, sau đó bắt đầu suy tư, mình có nên tiến hành lần hợp tác này không?
Thật ra nàng cũng biết một việc, đó chính là, gia gia nàng đã từng có suy nghĩ giống vậy, chỉ có điều trường trung học phổ thông Minh Nhật vẫn luôn không thể thành công, cũng không có khả năng khuếch trương quy mô lớn, nhưng thật ra bây giờ tình huống đã có chút thay đổi.
"Có cần phải thương lượng với hắn một chút không?" Thu Đồng vô thức nghĩ tới Hạ Chí, ngay sau đó nàng lại tự khinh bỉ bản thân mình, "Thu Đồng, ngươi làm gì vậy? Không có hắn ngươi không thể sống sao?"
Thu Đồng quyết định không thương lượng chuyện này với Hạ Chí, vẫn nên tự mình quyết định thì hơn.
Thu Đồng bắt đầu gọi điện thoại, nàng quyết định điều tra tình huống chân chính của tập đoàn giáo dục Tương Lai trước, sau đó mới quyết định.
Mà giờ khắc này, Hạ Chí mới vừa đến sân vận động, Trần Kỳ cũng vừa chạy xong hai vòng, đang đứng bên kia không ngừng thở dốc.
"Đi thôi." Hạ Chí đưa mắt nhìn Trần Kỳ, "Chờ khi gặp được phụ thân ngươi, đừng quên nói cho hắn biết, mới vừa rồi ngươi đã chạy hai vòng trên bãi tập mà không ngã xuống."
Nói xong câu đó, Hạ Chí lại xoay người đi ra phía ngoài.
Trần Kỳ vội vàng đuổi theo, mà Quan Tiểu Nguyệt cũng đi theo sát, mấy ngày nay, quan hệ giữa hai người càng ngày càng tốt, mắt thấy đã sắp phát triển thành một cặp.
Thật ra chuyện này cũng rất bình thường, trước đây hai người đã có quen biết, lại đã từng là con nhà giàu có, cũng có càng nhiều tiếng nói chung. Mà bây giờ, khi phụ thân Trần Kỳ có chuyện, hai người càng cảm thấy thân cận hơn một chút nữa, bởi vì điều này có nghĩa, hai người lại có thêm tiếng nói chung.
Khi Hạ Chí dẫn theo hai người Trần Kỳ, Quan Tiểu Nguyệt đi tới cục cảnh sát thành phố, vừa lúc là mười một giờ trưa, mà đối với Hạ Chí, muốn vào ra cục cảnh sát thành phố đương nhiên rất thông suốt, không có bất kỳ người nào ngăn hắn.
Dọc theo đường đi, cũng không thiếu cảnh sát lên tiếng chào hỏi Hạ Chí, hơn nữa bọn họ còn rất khách khí với hắn.
Hạ Chí trực tiếp đi đến phòng làm việc của Hạ Mạt, chẳng qua còn chưa đến phòng làm việc, Hạ Chí đã gặp Tequila, đương nhiên Tequila cũng lập tức chào hỏi Hạ Chí: "Hạ lão sư, ngươi đã đến rồi."
"À, ngươi ở đây sao, vừa lúc, ngươi dẫn Trần Kỳ đi gặp phụ thân hắn đi, để hai cha con bọn họ tâm sự." Hạ Chí nói với Tequila.
"Được, Hạ lão sư, ta sẽ đi sắp xếp ngay." Tequila gật đầu, sau đó xoay người, "Trần Kỳ, Tiểu Nguyệt, hai người các ngươi đi theo ta."
Trần Kỳ và Quan Tiểu Nguyệt cũng có thể tính là tương đối quen thuộc Tequila, chẳng qua trước đó, hai người bọn họ gặp Tequila vì chuyện của Quan Tiểu Nguyệt, mà hiện tại thì lại vì chuyện của Trần Kỳ.
Tequila dẫn Trần Kỳ Quan Tiểu Nguyệt đi về một phương hướng khác, mà Hạ Chí lại nhanh chóng đi vào phòng làm việc của Hạ Mạt.
"Không phải ta đã nói chuyện này không cần ngươi lo sao?" Hạ Mạt nhìn Hạ Chí, dáng vẻ rất không vui.
"À, ta không để ý, ta tới thăm ngươi." Hạ Chí mỉm cười.
"Sáng sớm đã gặp rồi!" Hạ Mạt lạnh lùng nói.
"Bây giờ tiếp tục gặp." Hạ Chí ngồi xuống trên ghế sofa, sau đó cứ như vậy nhìn chằm chằm Hạ Mạt.
"Ta đi tra án." Hạ Mạt lại làm như phải đi.
"Chớ nóng vội chớ nóng vội, ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện trước khi ngủ." Hạ Chí vẫy tay một cái trong hư không, Hạ Mạt lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, sau đó hắn kéo nhẹ, đã có thể kéo Hạ Mạt đến ngồi bên cạnh hắn.
"Ta cũng không định ngủ!" Hạ Mạt hừ một tiếng.