Đây là một nữ nhân tóc vàng vóc người cao gầy, thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, vóc người thành thục dị thường, trang phục hết sức gợi cảm. Bề ngoài nàng mặc một cái áo gió rất mỏng, áo gió mở rộng ra, mà bên trong lại có vẻ hết sức mát mẻ, nửa người trên chỉ mặc cái áo lót nhỏ, phía dưới mặc cái quần soóc ngắn, khiến đôi chân thon dài dị thường trở nên hết sức bắt mắt.
Vóc dáng mỹ nữ tóc vàng này khiến Thu Đồng liên tưởng ngay tới Hạ Mạt, đương nhiên, khí chất của mỹ nữ tóc vàng này hoàn toàn không giống với Hạ Mạt. Chẳng qua điều khiến Thu Đồng giật mình không phải mấy chuyện ấy, mà là gương mặt vô cùng xinh đẹp của nàng!
Không phải là vì nàng quá xinh đẹp, mà là vì mỹ nữ tóc vàng này lại có thể giống Charlotte như đúc!
Nói đơn giản lại, mỹ nữ tóc vàng này chính là Charlotte bản phóng đại, phóng đại gương mặt xinh đẹp đáng yêu của Charlotte theo tỷ lệ nhất định, lập tức biến thành mỹ nữ tóc vàng này.
Này… chẳng lẽ đây là mẫu thân của Charlotte?
Trong đầu Thu Đồng vô thức xuất hiện ý nghĩ này, cứ việc Hạ Chí nói mẫu thân Charlotte đã chết, nhưng lời Hạ Chí nói không thể tin tưởng hoàn toàn. Hiện tại xuất hiện một người trông giống Charlotte như đúc, không phải mẫu thân của Charlotte, chẳng lẽ lại là tỷ của nàng?
Bên này Thu Đồng đang ngẩn người, bên kia, mỹ nữ tóc vàng đã nhìn về phía bên này, sau đó cất bước chân gợi cảm mê người đi tới.
Lúc này Hạ Chí cũng đã xuống xe, sau đó hắn cứ đứng ở nơi ấy, nhìn mỹ nữ tóc vàng kia với ánh mắt rất cổ quái.
Thu Đồng cũng xuống xe theo, thấy vẻ mặt này của Hạ Chí, nàng càng cảm thấy giữa Hạ Chí và mỹ nữ tóc vàng này thật sự có vấn đề.
Trong lúc nhất thời, Thu Đồng hơi có chút bất an, lẽ nào mẫu thân Charlotte tìm đến Hạ Chí? Nếu là như vậy thật, chỉ sợ...
Đầu óc Thu Đồng hơi hỗn loạn, trong lúc bất chợt nàng phát hiện, dường như mỹ nữ tóc vàng này càng có tính uy hiếp hơn cả Hạ Mạt?
"Anh rể, đã lâu không gặp." Mỹ nữ tóc vàng đột nhiên cười quyến rũ với Hạ Chí, nụ cười khiến người vừa nhìn đã cảm thấy phong tình vạn chủng, chẳng qua nghe nàng nói như vậy, Thu Đồng thoáng cái đã thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra mỹ nữ tóc vàng này cũng không phải mẫu thân của Charlotte, mà là muội muội của mẫu thân Charlotte.
"Ta nghe nói nàng có một muội muội, nhưng ta không nhớ rõ chúng ta đã từng gặp mặt." Hạ Chí thản nhiên nói.
"Anh rể, tuy ngươi chưa từng gặp ta nhưng ta đã từng gặp ngươi, ai bảo lúc ấy trong mắt ngươi chỉ có tỷ tỷ ta đây?" Mỹ nữ tóc vàng cười một tiếng kiều mị, "Ta là Barbara, chắc hẳn tỷ tỷ ta đã nhắc tới tên ta với ngươi?"
"Đúng là nàng đã từng nói tới." Nét mặt Hạ Chí hơi cổ quái, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Thu Đồng, "Honey, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là tiểu di của Charlotte, Barbara."
"Chào ngươi, ta là Thu Đồng." Thu Đồng chủ động bắt tay với Barbara, biết được mỹ nữ tóc vàng này không phải mẫu thân của Charlotte, nàng lạ có chút cảm giác thân thiết với Barbara.
"Chào ngươi, Thu Đồng tiểu thư." Barbara cười ngọt ngào với Thu Đồng, "Trước khi tới đây ta đã từng nghe nói tới mỹ danh của ngươi, anh rể có được một người bạn gái tốt như vậy, thật đúng là may mắn của hắn."
"Thật ra..." Thu Đồng vốn định nói mình còn chưa thể tính là bạn gái của Hạ Chí, nhưng suy nghĩ một hồi nàng lại không nói hết lời.
Hơi chần chờ một chút, Thu Đồng tiếp tục hỏi: "Barbara tiểu thư, ngươi đến thăm Charlotte sao?"
"Chuyện này..." Nét mặt Barbara bắt đầu có chút do dự.
Trong lòng Thu Đồng hơi hồi hộp một chút, lập tức cảm thấy không được ổn lắm, dường như chuyện không đơn giản như vậy?
"Barbara, ngươi tới đón Charlotte về sao?" Hạ Chí lại lên tiếng.
"Trở về? Về đâu?" Thu Đồng liền vội vàng hỏi.
"Thu Đồng tiểu thư, thật ra là như vậy, khi tỷ tỷ qua đời, ta đang bận có chút chuyện, không biết việc này. Mà chờ sau khi ta biết, Charlotte đã tới đây, hiện tại bên phía tòa án vừa giao quyền giám hộ Charlotte cho ta, cho nên ta hy vọng có thể đưa Charlotte về nhà." Barbara mở miệng giải thích.
"Nhưng Hạ Chí là cha ruột của Charlotte, bất kể thế nào, hắn cũng phải có quyền giám hộ mới đúng?" Thu Đồng vội vàng nói.
"Thu Đồng tiểu thư, ngươi nói không sai, thật ra ta cũng hy vọng Charlotte có thể ở bên cạnh anh rể. Thế nhưng phụ mẫu ta đều cảm thấy Charlotte còn nhỏ, mà anh rể đã đi vài năm rồi..." Barbara nhìn nhìn Hạ Chí, có một chút bất đắc dĩ, "Nói chung, phụ mẫu ta cảm thấy anh rể không được đáng tin, hơn nữa hiện tại anh rể lại có bạn gái mới, cứ việc ta biết Thu Đồng tiểu thư đối xử rất tốt với Charlotte, nhưng trong thời gian ngắn tới, chỉ sợ ta không cách nào thuyết phục phụ mẫu ta."
"Này, ngươi mau nghĩ biện pháp đi, ta không muốn để Charlotte đi!" Thu Đồng thấy Hạ Chí im lặng không nói, không khỏi thúc giục: "Ngươi là ba ba của Charlotte, đương nhiên lời ngươi nói mới là quan trọng!"
"Đồng Đồng, thật ra chuyện này chúng ta cứ hỏi thẳng Charlotte là được." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, "Nếu như Charlotte muốn ở lại thì để nàng ở lại, nếu như nàng muốn đi theo Barbara, vậy chúng ta cũng để nàng đi."