"Đồng Đồng, ta đưa nàng đi là được rồi." Hạ Chí lại lắc đầu, kéo Thu Đồng vừa đứng lên ngồi trở lại sofa, sau đó mỉm cười với nàng: "Ngươi đừng đi."
"Thế nhưng..." Thu Đồng muốn nói gì.
"Honey, ngoan ngoãn ở nhà chờ ta trở lại là được." Hạ Chí nhìn chằm chằm Thu Đồng, vẻ mặt đột nhiên trở nên có chút nghiêm túc, "Trước khi ta quay về, ngươi đừng đi đâu cả."
"Vậy được rồi, được rồi." Hiện tại suy nghĩ của Thu Đồng vẫn còn hơi hỗn loạn, đột nhiên Charlotte phải rời đi khiến nàng hoàn toàn không kịp chuẩn bị tâm lý.
Hạ Chí đứng dậy, đi ra khỏi ký túc xá, sau đó đóng cửa phòng lại.
"Đi thôi." Hạ Chí nhìn về phía Charlotte, hờ hững nói một câu.
Barbara dẫn Charlotte theo sát sau lưng Hạ Chí, đợi khi đi ra khỏi phòng ký túc xá, ba người đi sóng vai, nhưng không có người nào nói chuyện, chỉ không nhanh không chậm đi ra phía ngoài trường học.
"Báo cáo báo cáo, Hạ lão sư dẫn theo Charlotte còn có mẫu thân của Charlotte đi rồi!"
"Có thật hay không vậy?"
"Chớ nói lung tung, ta nghe nói mẫu thân Charlotte đã qua đời..."
"Nhưng mỹ nữ tóc vàng kia trông giống Charlotte như đúc, có ảnh chứng minh..."
"Ta đi, thật đúng là một khuôn đúc ra..."
...
Trên diễn đàn Minh Nhật lại náo nhiệt lên, không biết là ai đã chụp ảnh Hạ Chí và Charlotte, còn có Barbara, ba người đi sóng vai đăng lên mạng, dẫn tới đủ loại suy đoán và bình luận.
Bên này, rất nhanh ba người Hạ Chí và Charlotte, Barbara đã rời khỏi trường trung học phổ thông Minh Nhật, sau đó cùng tiến vào chiếc Lamborghini Barbara đã lái tới đây.
Rất nhanh Lamborghini đã rời khỏi trường trung học phổ thông Minh Nhật. Sau khi lái tới vị trí cách trường trung học phổ thông Minh Nhật chừng mấy cây số, Lamborghini rẽ vào một khúc ngoặt, sau đó lại đột nhiên biến mất.
Trong sa mạc đột nhiên nhiều hơn một chiếc Lamborghini, mà Hạ Chí cũng đã xuất hiện ở vị trí cách Lamborghini mười mấy mét, thản nhiên nói: "Ra đi."
Cửa xe phía trước đồng thời mở ra, Barbara và Charlotte đồng thời xuống xe, sau đó cùng đi về phía Hạ Chí. Lúc hai người đi tới vị trí cách Hạ Chí không tới ba mét, hai người tay trong tay, sau đó một màn quỷ dị đột nhiên xuất hiện!
Barbara và Charlotte đột nhiên hai hợp thành một, thoạt nhìn, dường như Charlotte đột nhiên dung hợp vào thân thể Barbara, mà Barbara vẫn gợi cảm như cũ, nhưng trên mặt khí chất lại mơ hồ có chút biến hóa.
Một màn quỷ dị này cũng không khiến Hạ Chí kinh ngạc, sắc mặt hắn vẫn bình thản như cũ, giống như chuyện này đã sớm nằm trong dự liệu của hắn.
"Này, sao ngươi không kinh ngạc chút nào vậy?" Giọng nói của Charlotte vang lên, nhưng lời nói lại phát ra từ trong miệng Barbara.
"Bởi vì ta biết ngươi vốn không có muội muội." Hạ Chí thản nhiên nói: "Hiện tại ta chỉ hơi hiếu kỳ, một người như ngươi lại cùng lúc diễn ba nhân vật, ngươi không sợ bản thân bị tâm thần phân liệt sao?"
Hiển nhiên, từ lần đầu tiên nhìn thấy Barbara tới hiện tại Hạ Chí đã biết, Barbara chính là Charlotte, chẳng qua chỉ là Charlotte bản người lớn mà thôi.
"Này, ngươi mới tâm thần phân liệt!" Charlotte rất bất mãn, "Không phải do ngươi không để ta trực tiếp biến mất sao, ta cũng không muốn Đồng Đồng tỷ tỷ phải khổ sở, không thể làm gì khác hơn là dùng biện pháp này. Ta cũng không thể đột nhiên biến mất khiến Đồng Đồng tỷ tỷ cho rằng ta đã chết rồi, đúng không? Như vậy nàng sẽ rất đau lòng."
"Hiện tại nàng vẫn sẽ rất khổ sở." Giọng điệu của Hạ Chí hơi lạnh lùng, "Ngươi nên sớm nói chuyện này cho ta biết."
"Ta cũng không muốn đột nhiên rời đi như vậy. Lúc đầu ta định đợi thêm một thời gian nữa rồi lại đi, nhưng ta nhận được tin tức, dường như giới dị năng phương Tây vừa xảy ra đại sự, nếu ta còn không quay lại rất có thể sẽ xảy ra vấn đề lớn." Charlotte hơi mất hứng, "Vừa lúc ngươi đã về rồi, đương nhiên ta cũng nên đi. Lại nói, hiện tại Đồng Đồng tỷ tỷ đang khổ sở, vừa lúc ngươi có thể an ủi nàng, sau đó nhân cơ hội nha."
"Ngươi cũng nên rời khỏi." Hạ Chí xoay người, nhìn một mảnh sa mạc mờ mịt trước mắt, "Đây chính là nơi chúng ta đã từng quyết chiến."
"Làm gì vậy, hiện tại ngươi lại muốn đánh một trận với ta sao?" Charlotte hừ nhẹ một tiếng, "Hiện tại ta cũng không sợ ngươi."
"Đúng không?" Hạ Chí cười nhạt một tiếng, "Lúc đầu ta không muốn đánh nhau với ngươi, chẳng qua, nếu ngươi đã nói như vậy, ta cũng nên thử xem hiện tại ngươi mạnh tới cỡ nào đi."
Đột nhiên Hạ Chí tát một tát về phía Charlotte, chẳng qua hắn cũng không đánh mặt mà giống như trước, mục tiêu của hắn vẫn là mông nàng.
Mắt thấy Hạ Chí sẽ một tát đánh trúng mục tiêu, nhưng trong lúc bất chợt, động tác của hắn biến thành chậm chạp dị thường, hệt như đang thả chậm động tác vậy. Rõ ràng hắn cách mục tiêu không tới mười cm, nhưng hết lần này tới lần khác hắn không cách nào đánh tới mục tiêu được. Nếu có người thứ ba thấy một màn như vậy, nhất định sẽ cảm thấy hết sức quỷ dị.
"Năng lực Thời gian của ngươi quả nhiên đã sử dụng tới xuất thần nhập hóa." Rốt cục trong giọng điệu của Hạ Chí cũng có thêm một chút tán thưởng, "Chẳng trách ngươi có thể khiến hai ngươi đồng thời xuất hiện."
"Hừ, chuyện này rất đơn giản có được không, nhìn là hai ta, nhưng thật ra chỉ là một ta xuất hiện ở hai thời gian bất đồng mà thôi." Charlotte hừ nhẹ một tiếng, "Hạ Chí ngươi quá lưu manh rồi, già vậy còn muốn đánh ta, ngươi có biết ngươi làm vậy là đang phi lễ nữ nhi của ngươi cộng thêm tiểu di của ngươi không?"