Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 889 - Chương 888: Ta Vẫn Lợi Hại Hơn Ngươi (2)

Chưa xác định
Chương 888: Ta vẫn lợi hại hơn ngươi (2)

"Ngươi không phải nữ nhi ta, cũng không phải tiểu di của ta, càng không phải lão bà ta." Hạ Chí thu tay lại, lần này, cuối cùng công kích của hắn cũng tuyên cáo thất bại, "Nói đi, sau này ngươi muốn dùng cái tên nào?"

"Ừm, sau này ta chính là công chúa Charlotte. Lúc đầu ta muốn làm nữ vương, nhưng mà biệt danh này quá giống Hạ Mạt, cho nên ta vẫn nên làm công chúa thì hơn." Charlotte nói đến đây đột nhiên cười một tiếng quyến rũ với Hạ Chí, mái tóc vàng không gió mà bay, xinh đẹp gợi cảm, mị lực phi phàm, "Hạ Chí chết tiệt, hiện tại bổn công chúa Charlotte phải trừng phạt ngươi!"

Thế giới đột nhiên đứng im, cùng lúc đó, trên tay Charlotte đột nhiên nhiều hơn một khẩu súng lục nhỏ, mà Charlotte lại giơ khẩu súng lục nhỏ này lên, nhắm thẳng vào Hạ Chí.

Đoàng đoàng đoàng, trong thế giới bất động, đạn bắn ra từ trong súng lục lại có thể vận động, mà Hạ Chí từng có thể hành động tự nhiên trong thế giới bất động của Charlotte, lại tựa hồ như không thể hành động. Hắn đứng ở nơi đó, dường như không có chút phản ứng nào.

Nhưng ngay lúc những viên đạn này sắp bắn tới trên người Hạ Chí, đột nhiên tốc độ của nó trở nên chậm lại, một màn này tựa như lúc Hạ Chí công kích Charlotte, rõ ràng đạn đã sắp đến mục tiêu, nhưng đột nhiên nó bắt đầu di động một cách cực kỳ chậm rãi, thoạt nhìn nó hệt như đã đứng im.

Thế giới đột nhiên khôi phục bình thường, mà mấy viên đạn kia cũng đột nhiên rơi xuống mặt đất.

"Ai ya, thoạt nhìn chúng ta lại khôi phục trạng thái trước đây rồi, ai cũng không thắng được đối phương." Charlotte có chút buồn bực, "Không lý nào lại vậy, ta cảm thấy ta nên lợi hại hơn ngươi một chút mới đúng."

"Ngươi suy nghĩ nhiều, bốn năm trước ta đã mạnh mẽ hơn ngươi, chỉ có điều địa điểm quyết chiến của chúng ta là trong rừng rậm. Trong rừng rậm có vô số dã thú, lại hoang tàn vắng vẻ, dã thú có thể cung cấp lực lượng cho ngươi, mà ta lại không tìm được nhân loại nào để mượn dùng lực lượng. Dưới tình huống đó, chúng ta vẫn bất phân thắng bại." Hạ Chí không nhanh không chậm nói: "Tới hiện tại, thật ra, ta vẫn lợi hại hơn ngươi."

Hạ Chí nói xong câu đó lại tát một cái về phía Charlotte.

"A!" Charlotte kêu lên một tiếng sợ hãi, "Ngươi, ngươi, sao ngươi có thể làm được?"

Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Charlotte trở nên sợ hãi quá mức, đối với nàng, bị Hạ Chí đánh cũng không phải lần đầu tiên, nhưng vấn đề mấu chốt là sao Hạ Chí có thể đánh trúng nàng được?

"Ngươi rất muốn biết sao?" Hạ Chí nhìn Charlotte, lười biếng hỏi.

"Đúng vậy đúng vậy, ngươi mau nói cho ta biết, rõ ràng ta đã sử dụng năng lực Thời gian khiến tốc độ của ngươi trở nên rất chậm rất chậm, mãi mãi cũng không thể đánh tới ta." Charlotte vội vàng hỏi, hiển nhiên nàng thật sự rất muốn biết nguyên nhân.

"Ừm, ta sẽ không nói cho ngươi biết." Hạ Chí tiếp tục lười biếng nói.

"Ngươi!" Charlotte rất phiền muộn, "Không lý nào lại vậy, cho dù ngươi có thể khống chế không gian, nhưng cho dù đang trong không gian của ngươi, ta cũng có thể khống chế thời gian, tại sao lại vậy chứ?"

"Ngươi từ từ suy nghĩ đi, ta dẫn ngươi tới nơi này chỉ muốn nói cho ngươi biết, có một tổ chức tên Hắc Ám Đế Quốc đang làm mưa làm gió chung quanh, nếu như ta đoán không sai, vấn đề của giới dị năng phương Tây các ngươi cũng là do Hắc Ám Đế Quốc xâm lấn." Hạ Chí thản nhiên nói: "Mà trong khoảng thời gian này, ta đã có thể khẳng định, khởi nguồn lực lượng của Hắc Ám Đế Quốc chính là nơi chúng ta đã từng tiến vào kia."

"Ngươi xác định?" Sắc mặt Charlotte khẽ biến, "Ngươi muốn nói chỗ kia được gọi là Hắc Ám Đế Quốc?"

"Hiện tại chuyện ta biết không nhiều lắm, nhưng có lẽ sự cường đại của Hắc Ám Đế Quốc vượt quá tưởng tượng của chúng ta. Đoạn thời gian trước, một thành viên của Hắc Ám Đế Quốc tên Huyễn Ảnh lại có thể chạy thoát từ trong tay ta." Sắc mặt Hạ Chí có vẻ hơi ngưng trọng, "Tuy hiện tại ngươi đã rất cường đại, nhưng tốt nhất là ngươi không nên xem thường."

"Ta biết rồi." Lúc này, trên khuôn mặt xinh đẹp của Charlotte cũng có chút nghiêm túc, "Ta sẽ chú ý kỹ tới Hắc Ám Đế Quốc kia."

"Ta đi trước, Đồng Đồng còn đang chờ ta." Hạ Chí thản nhiên nói: "Sau khi ngươi trở về, nhớ tìm thời gian thích hợp gọi điện thoại cho Đồng Đồng, để nàng yên tâm."

"Biết rồi, này, ta nói cho ngươi biết, không được đối xử không tốt với Đồng Đồng tỷ tỷ, nếu không ta sẽ tìm ngươi đánh nhau!" Charlotte hừ nhẹ một tiếng.

"Đương nhiên ta sẽ đối xử thật tốt với Đồng Đồng, nếu như ngươi muốn đánh nhau, ta cũng không để ý đánh ngươi thêm mấy trận." Hạ Chí nhìn Charlotte với ánh mắt quái dị, "Thật ra, ngược lại ta cũng cảm thấy hơi kỳ quái, vì sao ngươi lại quan tâm Đồng Đồng như vậy?"

"Bởi vì nàng thực sự quan tâm ta." Trong đôi mắt màu xanh ngọc xinh đẹp của Charlotte thoáng qua một tia sáng kỳ dị, trong giọng nói cũng mơ hồ có một chút dị dạng.

Hạ Chí đưa mắt nhìn Charlotte thật sâu, xoay người, chuẩn bị rời đi.

"Này, chờ đã." Phía sau lại truyền tới giọng nói của Charlotte.

Hạ Chí xoay người nhìn Charlotte, khẽ nhíu mày: "Còn có việc sao?"

"Tốt xấu gì ta cũng sắp phải đi rồi, ngươi không ôm ta một cái tạm biệt sao? Nếu như ngươi muốn hôn một cái tạm biệt cũng có thể!" Charlotte bĩu môi, tuy nàng không còn mang hình dáng tiểu hài, nhưng dáng vẻ nũng nịu này vẫn khiến người ta cảm thấy có chút đáng yêu.

Bình Luận (0)
Comment