"Tất cả mọi người đều tới nơi tổ chức trận đấu bóng đá là được, ta sẽ dẫn đội bóng rổ ở lại đây. Bên này không cần cổ động viên, cũng không cần hậu cần, chúng ta sẽ kết thúc một cách nhanh chóng." Mạc Ngữ trả lời.
"Mạc Ngữ, như vậy không tốt lắm đâu? Nói thế nào đây cũng là sân nhà..." Trương Thành Hùng không nhịn được mở miệng.
"Hiện tại các ngươi nên đi ngay thôi. Trước đó, trên đường cao tốc tới sân thi đấu xảy ra tai nạn, dự tính sẽ kẹt xe hai giờ. Các ngươi chỉ có thể đi một con đường khác. Mà con đường này, toàn bộ lộ trình cần ba giờ. Cộng thêm thời gian chạy trong thành phố, tổng cộng cần bốn giờ. Các ngươi còn cần ăn cơm, cần nghỉ ngơi. Cho nên hiện tại nên xuất phát." Mạc Ngữ không nhanh không chậm nói.
"Cái này..." Trương Thành Hùng ngẩn ngơ, đưa mắt nhìn Thu Đồng, hiển nhiên là muốn để Thu Đồng quyết định.
"Hiệu trưởng, ta tính toán chưa bao giờ sai, nếu có Hạ lão sư ở đây, hắn cũng sẽ làm như vậy. ' Mạc Ngữ lại mở miệng nói.
Thu Đồng lại nhìn Mạc Ngữ với ánh mắt quái dị. Nàng im lặng mấy chục giây, sau đó mở miệng nói: "Cứ làm theo lời Mạc Ngữ nói đi, chúng ta xuất phát."
Thu Đồng vừa nói như vậy, đương nhiên Trương Thành Hùng và Phương Đắc Thắng cũng không tiện nói thêm gì nữa. Mà cứ việc hôm nay là chủ nhật, nhưng trên thực tế, học sinh của trường trung học phổ thông Minh Nhật đều rất tự giác chuẩn bị đi trợ uy.
Hơn mười chiếc xe buýt nhanh chóng được lái ra khỏi trường trung học phổ thông Minh Nhật. Mà trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng nhanh chóng trở nên quạnh quẽ. Ngoại trừ Mạc Ngữ cùng đội viên đội bóng rổ của nàng, gần như không còn lại bao nhiêu người.
Đương nhiên, cũng không phải hoàn toàn không có ai, tỷ như người què và Lỗ Ban đều còn đang ở trường. Mà ở bên ngoài, thật ra còn có đội thi công đang xây khu thể dục mới.
Mỗi cuối tuần, trung tâm thể dục kia đều sẽ được thi công. Mà cứ việc hiện tại Trần Thiên Thành đã bị bắt, nhưng công trình cũng không bị dừng lại, chính như những lời nữ nhân tên Thái Tiệp kia đã nói.
Mà giữa trưa, số người tiến vào trường trung học phổ thông Minh Nhật lại càng nhiều. Đối thủ vòng bán kết bóng rổ của trường trung học phổ thông Minh Nhật bắt đầu đi vào trường học.
Đối thủ vòng bán kết của đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng là một trường trung học tư nhân, tên là trung học Phong Thụ. Thật ra trước đây trường này cũng không nổi tiếng gì, nhưng lần này, dường như bọn hắn lại mang theo khí thế hung hãn, vậy mà điều hơn mười chiếc xe buýt lái vào trường trung học phổ thông Minh Nhật. Sau đó bọn hắn như ong vỡ tổ tràn vào sân bóng rổ, chiếm hết tất cả vị trí trong sân.
Cách làm này của bọn hắn hệt như đang phục chế cách trường trung học phổ thông Minh Nhật đã từng làm. Chỉ có điều, rất nhanh đám sư sinh trung học Phong Thụ đã phát hiện có điểm gì đó không đúng, vì sao nơi này vốn không có người nào cướp chỗ ngồi với bọn hắn?
Mới vừa bắt đầu, trung học Phong Thụ còn tưởng đoàn cổ vũ trường trung học phổ thông Minh Nhật còn chưa kịp chiếm chỗ.
Nhưng chờ khi thời gian thi đấu càng ngày càng tới gần, bọn hắn bắt đầu xác định một việc, vậy mà trường trung học phổ thông Minh Nhật lại không hề sắp xếp đoàn cổ vũ!
"Đây là đang khinh thường chúng ta?" Trung học Phong Thụ có chút buồn bực, đây quả thực là khinh thị trần trụi!
Đã tới ba giờ chiều.
"Các vị khán giả, các bạn, hiện tại, vòng bán kết giải bóng rổ liên kết giữa các trường trung học phổ thông thành phố Thanh Cảng chính thức bắt đầu. Đội mặc áo bóng rổ xanh chính là đội bóng rổ trung học Phong Thụ, năm nay bọn họ phát huy rất xuất sắc, đã đánh vào bán kết. Nhưng thật bất hạnh là bọn hắn gặp phải trường trung học phổ thông Minh Nhật..." Thoạt nhìn lời bình luận có tính thiên hướng tương đối rõ ràng, tạo thành một mảnh cười nhạo.
Nhưng hiển nhiên bình luận viên không hề để tâm: "Đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật đã không cần ta giới thiệu quá nhiều, huấn luận viên của bọn hắn chính là Thần Tích Thiếu Nữ Mạc Ngữ. Mạc Ngữ được khen là mỹ nữ gần với thần nhất trên thế giới này. Thật ra ta cũng cảm thấy nàng vốn là thần chân chính. Một tháng trước, nàng mới xây dựng đội bóng rổ này, nhưng bây giờ, đội bóng rổ này đã mạnh tới mức khiến người... A?"
Bình luận viên đang dùng từ ngữ có chút khoa trương ca ngợi Mạc Ngữ. Hiển nhiên, bình luận viên này hơn phân nửa là fan của Mạc Ngữ. Chẳng qua hắn ta còn chưa dứt lời, đột nhiên phát hiện tình huống trên sân bắt đầu phát sinh biến hóa.
"Trận đấu hôm nay có chút đặc biệt, Mạc Ngữ vừa mở màn đã trực tiếp sử dụng chiến thuật số 1. Nói vậy hẳn mọi người đã rất quen thuộc với chiến thuật số 1, đó chính là để cầu thủ ném bóng siêu cấp số 1 Ninh Hậu Húc của trường trung học phổ thông Minh Nhật dùng cơn mưa ba điểm giội tắt đối thủ... Xinh đẹp! Ninh Hậu Húc đã ném trúng quả bóng ba điểm đầu tiên!"
Bình luận viên lại đưa tới một mảnh cười nhạo, nhưng hắn ta vẫn làm như không nghe không thấy: "Có người nói, Thần Tích Thiếu Nữ của chúng ta còn có khả năng trở thành cầu thủ thay thế, xuất chiến trong trận thi đấu bóng ta, cho nên ta lớn gan suy đoán một chút..."
"Xinh đẹp, lại là ba điểm!" Bình luận viên đã trở thành người cổ vũ cho trường trung học phổ thông Minh Nhật: "Suy đoán của ta hẳn không sai, hẳn Mạc Ngữ hy vọng có thể giải quyết xong trận đấu này chỉ với nửa thời gian. Nói vậy, có lẽ nàng còn kịp đi tham gia trận đấu bóng đá cách nơi này gần 200km... Đặc sắc, lại là ba điểm, lại là Ninh Hậu Húc!"
Ba điểm!
Lại là ba điểm!
Lại một quả ba điểm nữa!
Vẫn là một quả ba điểm!
Mở màn vẻn vẹn năm phút đồng hồ, trường trung học Phong Thụ đã bị đánh tới triệt để hôn mê. Trong vòng năm phút, Ninh Hậu Húc ném vào mười quả ba điểm, mà Nhạc Nghị thì đặc biệt chịu trách nhiệm cướp bóng, trung học Phong Thụ một điểm cũng không ghi được!
Năm phút đồng hồ!
30-0!
Đáng sợ nhất không phải điểm số, mà là loại lòng tin bị phá hủy tuyệt đối. Trên khán đài, đoàn cổ vũ khổng lồ của trung học Phong Thụ đã hoàn toàn yên tĩnh. Lúc này, chỉ sợ còn mỗi bình luận viên đang nói chuyện.
Lúc này, cách đó hai trăm km, học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì vừa mở màn vẻn vẹn năm phút đồng hồ, bên này lại có thể bị dẫn trước hai quải