Một thân bào trắng, anh tuấn bất phàm, rõ ràng là Long Vương.
"Ngươi là thủ lĩnh mới?" Hạ Chí nhìn Long Vương, vẻ mặt có chút cổ quái. Hắn thật sự không biết chuyện này.
"Thiên Binh không thể vô chủ mãi, mà ta là thủ lĩnh mới được mọi người bầu ra. Ngươi và Mị đã rời khỏi Thiên Binh, ngươi muốn tới nơi này cũng có thể, nhưng trước hết phải được ta đồng ý!" Trong giọng điệu của Long Vương có chút lạnh lẽo.
Nói đến đây, Long Vương đưa mắt nhìn Đát Kỷ, sau đó còn nói thêm: "Hạ Chí, ngươi cứ tiếp tục dẫn nữ nhân đi du sơn ngoạn thủy mỗi ngày đi, chuyện của Thiên Binh không cần ngươi tới quản!
Trong giọng điệu của Long Vương dường như có đố kị, nhưng hiển nhiên loại đố kị này không phải là vì Đát Kỷ. Mà đường như hắn ta cũng làm như không quen biết Đát Kỷ.
Trên thực tế, đúng là hắn ta đã quên Đát Kỷ. Hắn ta vốn không biết mình đã từng gặp mặt Đát Kỷ. Hắn ta chỉ biết, hắn ta nhất định phải biến cường, hắn ta nhất định phải để mình có địa vị cao hơn. Chỉ có như vậy, hắn ta mới có thể có được Phượng Hoàng.
Mà đây mới là nguyên nhân của ghen tị sâu trong lòng Long Vương. Hắn ta một lòng say mê Phượng Hoàng, thế nhưng hiện tại Phượng Hoàng lại cứ muốn trở lại bên cạnh Hạ Chí. Cho dù bên cạnh Hạ Chí đã có những nữ nhân khác, thậm chí còn không chỉ một người!
"Ngươi làm thủ lĩnh Thiên Binh ngược lại cũng không tệ." Hạ Chí hờ hững nói một câu, sau đó trực tiếp biến mất.
Cùng biến mất với hắn đương nhiên còn có Đát Kỷ.
Long Vương đứng tại chỗ, gương mặt đẹp trai lúc đỏ lúc trắng.
Giọng điệu hời hợt kia của Hạ Chí hiển nhiên là không hề đặt hắn ta trong lòng.
Đúng là Hạ Chí không đặt Long Vương trong lòng thật. Mặc dù hắn phát hiện Long Vương có chút không thích hợp, nhưng lúc này hắn vốn không có tâm tư để truy cứu những chuyện này, cho nên hắn trực tiếp dẫn theo Đát Kỷ tiến vào không gian mới.
Hạ Chí hơi nhắm mắt lại. Một lát sau, hắn ổn định tâm thần.
Trong không gian này, năng lực của hắn cũng không bị chút hạn chế nào.
"Lại trở lại rồi." Tiếng cảm khái nhẹ nhàng vang lên, giọng nói vẫn êm tai như vậy, hệt như tiếng trời, nhưng trong giọng nói của nàng lại không thể nghe ra một chút vui về nào.
Hiển nhiên, đối với Đát Kỷ, đây cũng không phải về nhà. Chí ít nàng cũng không cảm thấy chút vui vẻ nào khi về nhà.
Mở mắt, Hạ Chí quét mắt liếc nhìn bốn phía một cái. Hiện tại thật ra hắn vẫn đang nằm trong một mảnh núi sâu, mà hắn cũng nên tìm hiểu tình huống của không gian này. Diện tích của không gian này cũng không tính là lớn, chí ít là không lớn bằng không gian bên ngoài. Nhưng người sáng tạo không gian này lại dùng phương pháp đặc thù nào đó, khiến người trong không gian này vĩnh viễn không cách nào đi tới tận cùng.
Đây là lần đầu tiên Hạ Chí tiến vào không gian do người khác sáng tạo. Không gian do dị năng giả chế tạo ra vẫn có chút khác biệt so với không gian tồn tại lúc đầu. Cũng chính vì vậy, hiện tại hắn có vẻ hơi cẩn thận, đầu tiên hắn phải thích ứng với không gian này trước, sau đó mới có thể đi tìm đám dị năng giả Thiên Cung kia.
Mà hắn cũng đã phát hiện, ở trung tâm không gian này có một luồng lực lượng khổng lồ lại thần bí.
Ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời mới mọc, cũng giống như bên ngoài vậy, tựa hồ thời gian trong hai không gian này là giống nhau.
"Thật ra thế giới này đã lấy thế giới của ngươi làm nguyên mẫu để sáng tạo ra. Cho nên dù là núi non sông ngòi hay cảnh quan...
cũng không có khác biệt trên mặt bản chất, có khác thì cũng chỉ là người nơi này." Giọng nói của Đát Kỷ tại truyền vào trong tai Hạ Chí, dường như nàng đang bắt đầu sắm vai nhân vật dẫn đường: "Thật ra trên bản chất, nơi đây là một quốc gia cổ đại trong thế giới của ngươi, nhưng người nơi này có năng lực và khoa học kỹ thuật, lại càng giống với tương lai của các ngươi."
"Dựa vào hiểu biết của ta đối với nơi này, dường như khoa học kỹ thuật của các ngươi lạc hậu hơn nhiều so với thế giới bên ngoài."
Hạ Chí thản nhiên nói: "Chí ít, chỗ các ngươi ngay cả ô tô và máy bay cũng không có."
"Không, là có." Đát Kỷ khẽ lắc đầu: "Chỉ có điều ở nơi này, người thường không cách nào có được hết thảy. Õ nơi này, chỉ có người sở hữu dị năng mới có thể có được những thứ kia"
Đát Kỷ nói đến đây lại cười thản nhiên với Hạ Chí: "Đi thôi, ta đưa ngươi đi làm quen nơi này một chút trước. Ta nghĩ hẳn hiện tại ngươi đã có kiên trì nghe ta chậm rãi kể chuyện xưa với ngươi rồi chứ?"
Đát Kỷ nói xong lại đạp bước nhanh nhẹn tiến về phía trước. Tuy trên núi vốn không hề có đường, nhưng nàng vẫn như giẫm trên đất bằng, không dừng lại chút nào.
Còn đối với Hạ Chí, đương nhiên chuyện này cũng không phải vấn đề to tát gì, hắn cũng không vội vã lập tức tới khu vực trung tâm Thiên Cung. Dù sao thì với hắn, nơi đây cũng là một nơi xa lạ.
"Cung chủ Thiên Cung là đế vương chân chính ở nơi này, mà thật ra chỗ của hắn ta mới là Thiên Cung chân chính. Với người thường trong thế giới này, chỉ khi tiến vào Thiên Cung kia mới có thể trở thành quý tộc chân chính ở nơi này." Đát Kỷ tiếp tục giới thiệu tình huống nơi này: "Ở đây, gần như mỗi người đều lấy việc tiến vào Thiên Cung làm mục tiêu phấn đấu cả đời."
Dừng lại một chút, Đát Kỷ tiếp tục nói: "Trong thế giới của các ngươi, dị năng giả càng nhiều hơn là dùng để bảo vệ người bình thường, chí ít, sư phụ của ngươi cũng đang làm như thế, đúng không?"
"Không sai." Hạ Chí trả lời.