Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 936 - Chương 935: Tất Cả Đều Là Rác Rưởi (1)

Chưa xác định
Chương 935: Tất cả đều là rác rưởi (1)

Bốn phía cũng không phải không có người. Trên thực tế, trấn nhỏ này còn rất náo nhiệt, người đến người đi xấp xỉ với một trấn nhỏ bên ngoài. Hai bên đường có thể tùy ý nhìn thấy đủ loại cửa hàng, lúc này chí ít còn có mấy chục người đang vây xem cảnh trước mắt.

Thế nhưng dường như mỗi người đều cảm thấy, chuyện này cũng không có gì to tát. Bọn họ hiện tại càng giống như đang xem một chuyện náo nhiệt không chút liên quan gì với mình.

"Hổ Tử, cứu ta, nhanh cứu ta... Thiếu nữ kia còn đang kêu cứu, nhưng lần này nàng đang nhìn một người: "Ngươi nhanh tới cứu ta, ta là vị hôn thê của ngươi, sao ngươi có thể mặc kệ như thế..."

Có mấy người nhìn về phía một nam nhân tuổi còn trẻ khác, hiển nhiên bọn hắn biết nam nhân trẻ tuổi này là Hổ Tử trong miệng thiếu nữ. Chỉ có điều, người tên Hổ Tử này lại không phản ứng chút nào. Hắn đứng yên không nhúc nhích, khiến người ta có cảm giác hắn đã chết lặng.

"Thú vị, ha ha, đã lâu không gặp phải người biết phản kháng" Lúc này, nam nhân trẻ tuổi đang ôm lấy thiếu nữ lại có vẻ hơi hưng phấn. Hiển nhiên hắn ta cũng không thèm để ý xem có mấy chục người đang vây xem, cứ vậy mà bắt đầu lấy tay sờ loạn trên người thiếu nữ kia ngay trước mặt mọi người.

"Ở đây, chuyện này cũng là chuyện rất bình thường sao?" Hạ Chí mở miệng hỏi, trong giọng nói có một chút lạnh lẽo.

"Tựa như ta đã nói với ngươi, ở nơi này, dị năng giả có thể tùy ý áp bách người thường. Bọn hắn có thể thích người nào thì thu người đó, bọn hắn có thể tùy ý cướp lấy nữ nhân bọn hắn vừa ý trên đường, cũng có thể tùy ý giết chết nam nhân bọn hắn thấy ngứa mắt." Giọng điệu của Đát Kỷ vẫn như thường, đối với nàng, hết thảy trước mắt cũng không phải chuyện ly kỳ gì: "Nhưng ngươi có biết điểm đáng sợ nhất là gì không?"

Hạ Chí không nói gì, hiển nhiên hắn đang chờ bản thân Đát Kỷ trả lời vấn đề này.

"Đáng sợ nhất là không chỉ có dị năng giả nơi này, người thường nơi này cũng cảm thấy hết thảy đều là chuyện đương nhiên"

Đát Kỷ nhìn thiếu nữa còn đang giãy giụa cách đó không xa: "Mà người muốn phản kháng giống nữ hài tử này lại rất ít, rất ít"

"Ngươi không cứu nàng sao?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

Đát Kỷ không nói gì, dường như nàng đang suy nghĩ vấn đề gì đó.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng quát khẽ truyền đến: "Buông nàng ra!"

Theo tiếng quát khẽ này, một nam nhân trung niên xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Nam nhân trung niên vung tay lên, trên tay lại nhiều hơn một ngọn lửa.

Ngọn lửa trong tay nam nhân trung niên bốc cháy hừng hực, hiển nhiên nam nhân trung niên là dị năng giả.

Nam nhân trẻ tuổi đang sờ loạn trên người thiếu nữ rốt cục cũng ngừng động tác lại, rút tay trở về. Sau đó hắn lại đẩy thiếu nữ kia ra. Thiếu nữ có ý đồ chạy trốn, nhưng mới vừa bước ra nửa bước đã ngã trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích.

Nam nhân trẻ tuổi vẫy tay một cái trên hư không, trong tay nhiều hơn một hạt đậu. Hắn ta tùy ý ném hạt đậu ra, vậy mà lại có chút mùi vị "tát đậu thành binh" Chỉ có điều sau khi vung đậu ra ngoài, đậu cũng không hề biến thành người mà biến thành rất nhiều rất nhiều thực vật dây leo có hình dáng khác nhau.

Vô số dây leo bay về phía trung niên nam nhân kia. Nam nhân trẻ tuổi đã phát động công kích trước, nhưng nam nhân trung niên lại không hề để tâm, ngọn lửa trên tay trong nháy mắt đã trở nên càng cường thịnh. Hắn ta vung tay lên, đốt sạch đám dây leo vừa vươn tới.

"Thật đặc sắc!"

"Lợi hại!"

"Hỏa hệ dị năng đối đầu Mộc hệ dị năng"

"Các ngươi nói ai sẽ thắng?"

Những người vây xem trong trấn lại có thể bắt đầu hưng phấn lên. Từ đầu đến cuối, bọn hắn thực sự đang xem náo nhiệt. Mà hiện tại, chiến đấu giữa hai dị năng giả lại khiến bọn hắn tương đối hài lòng. Đối với bọn hắn, cơ hội nhìn thấy chiến đấu như vậy thật sự không nhiều.

"Thật ra, trong thế giới này, dị năng giả cũng không thường xuyên ra ngoài áp bách người thường, bởi vì phần lớn thời gian bọn họ đều đang tìm mọi cách để mình trở nên càng mạnh mẽ hơn. Nhưng cũng có một số dị năng giả, bọn hắn thích hưởng lạc, cũng có một số dị năng giả cảm thấy mình không có hy vọng cường đại hơn." Đát Kỷ ở bên cạnh Hạ Chí nhẹ nhàng nói: "Cho tới bây giờ Thiên Cung chưa từng quản hành động của những người này. Mà trên cơ bản, người ngăn cản dị năng giả sẽ là một dị năng giả khác."

"Ngươi muốn nói, trong số dị năng giả nơi này, có một số người không phải rác rưởi?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

Đát Kỳ lại không trả lời vấn đề của Hạ Chí, mà đột nhiên chuyển đến một chuyện khác: "Ngươi cảm thấy hai người bọn họ ai sẽ thắng?"

"Tên gia hỏa cường đoạt thiếu nữ kia sẽ bị đốt chết." Hạ Chí thản nhiên nói.

"Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy." Đát Kỷ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nàng không thèm nói thêm gì nữa, cứ lẳng lặng nhìn hai dị năng giả chiến đấu như vậy.

Chiến đấu cũng không kéo dài quá lâu. Xấp xỉ mười phút sau, dị năng giả trẻ tuổi kia đã bị dị năng giả trung niên đốt chết tươi.

Mà cái chết của hắn ta cũng không khiến người khác kinh sợ, ngược lại còn được đám người chung quanh ủng hộ, thậm chí có người còn hoan hô lên. Dường như bọn hắn cảm thấy tương đối đặc sắc.

Mà sau khi dị năng giả trẻ tuổi bị thiêu chết, thiếu nữ kia cũng khôi phục năng lực hành động. Nàng bò từ dưới đất dậy, tuy còn có chút kinh hoảng nhưng nàng vẫn đi tới trước mặt dị năng giả trung niên kia, khom lưng cúi người: "Cảm ơn, cảm ơn ngài... A!"

Bình Luận (0)
Comment