Phía dưới, người đang cất lời uy hiếp kia chính là thiếu nữ tên Nhã Nhã. Nhã Nhã cưỡi trên ngựa đen, khi nàng uy hiếp người khác rõ ràng lộ vẻ không đủ lực lượng. Nhưng rất hiển nhiên, đối với nàng, ngoại trừ việc lấy mấy lời này ra uy hiếp nàng cũng không thể làm gì khác.
"Ha ha ha, thị nữ của Đát Kỷ tiểu thư?"
"Ta nói này nha đầu, lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ, lại dám giả mạo thành thị nữ của Đát Kỷ tiểu thư?"
"Ôi, nói không chừng nàng thực sự là thị nữ của Đát Kỷ tiểu thư cũng nên?"
"Cũng phải, trông rất xinh đẹp""
"Chúng ta gặp may rồi? Ta chưa từng gặp Đát Kỷ tiểu thư, đoán chừng cũng không có cơ hội thu vào tay. Thế nhưng hiện tại có thể chơi đùa thị nữ của nàng cũng không tệ."
Một đám người bắt đầu ô ngôn uế ngữ. Tiên hạc lại cứ ngừng giữa không trung như vậy, Hạ Chí và Đát Kỷ ngồi trên không trung bao quát phía dưới. Sau đó Hạ Chí lẩm bẩm: "Thế giới này càng ngày chơi càng vui."
Trước đó Đát Kỷ nói thế giới này cũng có máy bay và xe hơi, mà bây giờ rốt cục Hạ Chí cũng thấy được ô tô. Phía dưới có hai chiếc xe hơi ngừng lại, thoạt nhìn nó không khác gì xe việt dã ở thế giới bên ngoài.
Hai chiếc xe chở sáu người, hiện tại trong sáu người này có một người đang bế mỹ nữ đã hôn mê trên đất lên, hiển nhiên hắn ta muốn nhặt mỹ nữ này đi. Mà Nhã Nhã muốn ngăn cản bọn hắn, kết quả hiện tại bọn hắn còn muốn bắt cả Nhã Nhã đi.
"Ỗ đây, chỉ có người sở hữu dị năng mới có được ô tô. Nhưng dị năng giả xuất môn bình thường sẽ không lái xe." Lúc này Đát Kỷ mở miệng nói: "Có thể nói rằng, người lái xe ra khỏi nhà thường là con trai con gái của dị năng giả. Con của dị năng giả chưa chắc đã có dị năng, mà những người không có dị năng này sẽ lợi dụng tên tuổi của cha mẹ ra ngoài tác oai tác quái. Bọn hắn lái xe ra ngoài chẳng khác nào đang nói cho mọi người biết, bọn hắn đến am từ gia đình dị năng giả.
"Ừm, nói như vậy hẳn cũng giống với phú nhị đại ở thế giới bên ngoài." Hạ Chí lẩm bẩm: "Lại nói tiếp, ở đây gọi bọn hắn là gì?
Chẳng lẽ gọi là dị nhị đại gì đấy?"
"Không, bọn hắn tên phế nhị đại" Trong giọng điệu của Đát Kỷ có một chút châm chọc: "Bởi vì đối với gia đình dị năng giả, những người này chính là phế vật vô dụng."
"Phế nhị đại?" Hạ Chí lẩm bẩm: "Ừm, tên này không tệ, xem ra chỗ các ngươi cũng có chút sáng tạo."
Lắc đầu, Hạ Chí lại cảm khái: "Thật đáng tiếc, ngươi thực sự không thể biến thành Đồng Đồng sao? Nơi chơi vui như vậy lại không thể dẫn Đồng Đồng đi chơi chung, thực sự rất đáng tiếc."
Đát Kỷ thầm cắn răng, sau đó lại quay đầu nhìn về Hạ Chí, cười thật thản nhiên: "Ngươi dùng phương pháp này chỉ có thể chứng minh ngươi không đủ lòng tin."
"Phương pháp gì?" Hạ Chí có chút ngạc nhiên.
"Ngươi cảm thấy chỉ cần ngươi luôn đặt Thu Đồng ở vị trí thứ nhất, có nghĩa ngươi chắc chắn sẽ không toàn tâm toàn ý đối với ta? Nhưng thật ra đó đúng là căn cứ chính xác rõ ràng chứng minh ngươi không có đủ lòng tin" Đát Kỷ cười quyến rũ: "Lợi dụng một nữ nhân khác để dời lực chú ý, đây không phải biện pháp tốt gì nha."
"À, ngươi nói chuyện này sao, nhưng ta vốn càng ưa thích Đồng Đồng hơn." Hạ Chí cười xán lạn: "Cho nên ngươi nhất định phải thua"
Dừng một chút, Hạ Chí lại lẩm bẩm: "Phải làm sao mới có thể để Đồng Đồng cũng nhìn thấy được mấy chuyện chơi thật vui này đây? Ừm, có cách rồi."
Đột nhiên Hạ Chí lấy một chiếc điện thoại di động ra, sau đó tiện tay ném điện thoại lên không trung. Thế là điện thoại cứ lơ lửng giữa không trung như vậy.
"Ngươi đang làm gì thế?" Đát Kỷ không nhịn được hỏi.
"Đây là điện thoại di động Đồng Đồng tặng ta, ừm, nó tên Đồng Đồng di động, chẳng khác nào là nửa Đồng Đồng. Ta để nó thay thế Đồng Đồng nhìn thấy thế giới này trước." Hạ Chí nghiêm trang nói: "Đến lúc đó, chỉ cần Đồng Đồng nhìn di động sẽ biết bộ dáng của thế giới này."
Đát Kỷ nhìn thoáng qua cái điện thoại không trung vậy, lập tức hiểu rõ: "Ngươi dùng di động ghi lại những hình ảnh này?"
"Không sai, hiện tại ta là đạo diễn kiêm quay phim, chúng ta đang quay một bộ bom tấn tên Tiên Hạc Hiệp Lữ. Ừm, tên có thể nghiên cứu lại sau, nói chung là ta còn kiêm cả vai nam chính.
Đúng rồi, vị Đát Kỷ tiểu thư mỹ lệ này, ta thấy ngươi có thiên phú diễn viên trời sinh, ngươi muốn đóng vai nữ chính không?" Hạ Chí cười xán lạn với Đát Kỷ: "Tin tưởng ta, ta nhất định có thể để ngươi cực hot."
"Điện thoại di động của ngươi sắp hết pin!" Đát Kỷ hừ nhẹ một tiếng.
"À, không sao, nó có thể sạc pin bằng năng lượng mặt trời. Ta còn có thể khiến nó đầy pin chỉ trong nháy mắt. Tất cả những chuyện ấy đều không phải vấn đề. Lại nói tiếp, hiện tại ta còn có thể ra ngoài đây." Hạ Chí thuận miệng nói: "Hay là chúng ta quay lại vấn đề nhân vật nữ chính đi? Đát Kỷ tiểu thư, ngươi muốn nổi tiếng không? Chúng ta tìm một nơi bí mật trao đổi trực tiếp một chút, sau đó vai nữ chính sẽ là của ngươi."
Đát Kỷ phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng, gia hỏa này thực sự biết chơi hơn nàng nhiều. Mà khi hắn bắt đầu chơi thật sự, nàng phát hiện mình vốn không thể nhìn thấu hắn.
Trước đây nàng cảm thấy mình còn có thể hiểu suy nghĩ của Hạ Chí, nhưng hiện tại, nàng hoàn toàn không thể xác định rốt cuộc Hạ Chí đang suy nghĩ gì, bởi vì nàng vốn không phân rõ rốt cuộc người này đang nói thật hay đang đùa giỡn.