Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 973 - Chương 972: Bắn Một Tràng Pháo Hoa Cho Ngươi (2)

Chưa xác định
Chương 972: Bắn một tràng pháo hoa cho ngươi (2)

Đát Kỷ cũng không tự chủ được nắm chặt tay Hạ Chí. Tay nàng hơi mát mẻ, thật ra nàng cũng đang có chút căng thẳng, bởi vì nàng biết, đây mới thực sự là thời điểm quyết định số mệnh của nàng.

Đối với Đát Kỷ, chỉ khi Long Hoàng chết rồi, nàng mới có thể thật sự bắt đầu cuộc sống mới. Mà sau đó, nói cho cùng, chuyện giữa nàng và Hạ Chí chẳng qua chỉ là chuyện riêng giữa hai người bọn họ.

Rốt cuộc là nàng chinh phục Hạ Chí hay là Hạ Chí chinh phục nàng, đối với nàng đó đều là kết quả không tệ.

Tay Hạ Chí cũng có chút lạnh, nhưng Đát Kỷ biết, đó không phải là vì hoảng hốt mà là vì phẫn nộ. Cứ việc Hạ Chí biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng Đát Kỷ biết trong lòng Hạ Chí đang rất phẫn nộ.

Đúng lúc này, Đát Kỳ lại thấy được một chút tia sáng, mà chút tia sáng ấy đến từ vị trí cách bọn họ mấy trăm mét. Tia sáng ấy dần dần trở nên càng thêm sáng sủa, mà Đát Kỷ cũng thấy rõ, đó không phải ai khác mà chính là Long Hoàng.

Lúc này Long Hoàng như người đứng trong một căn phòng thủy tỉnh trong suốt, mà căn phòng thủy tinh này lại ngăn cách với không gian đen nhánh bên ngoài. Trong phòng thủy tỉnh rất sáng, hệt như ban ngày, mà tia sáng bên trong cũng đang bắt đầu phát ra.

"A, là cung chủ!"

"Cung chủ vạn tuế!"

"Cung chủ quả nhiên là thần!"

Chung quanh Thiên Cung có vô số người nhìn rõ Long Hoàng đang được bạch quang bao phủ, một số người trực tiếp quỳ rạp xuống đất, bắt đầu hô lớn vạn tuế, tiếng hô như bài sơn đào hải.

Không hề nghi ngờ, ngay trong nháy mắt này, Long Hoàng lại được vô số người trong Thiên Cung sùng kính.

"Ngươi chỉ có thể thắp sáng chút không gian như vậy thôi sao?"

Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt lại vang lên, lấn át tiếng hô lớn của mọi người Thiên Cung. Mà giọng nói này tự nhiên là giọng Hạ Chí, mà khinh thường trong giọng điệu của Hạ Chí càng thêm đặc hơn.

Theo giọng nói này, đột nhiên mọi người phát hiện trên người Hạ Chí và Đát Kỷ cũng bắt đầu phát ra hào quang nhàn nhạt. Mà loại hào quang mờ nhạt này khiến Đát Kỷ càng xinh đẹp phi phàm, cũng khiến trên người Hạ Chí càng nhiều thêm một phần thần bí.

"Không bằng để ta thắp sáng những không gian khác giúp ngươi đi" Hạ Chí hờ hững phun ra một câu. Nói xong, hắn lại cong ngón búng ra, một tia bạch quang bắn tới, rơi ở vị trí cách đó mấy km.

Mà nơi đó đột nhiên lại phát sáng lên.

Một căn nhà ánh sáng nhỏ xuất hiện ở nơi đó, giống như đúc căn phòng của Long Hoàng.

Hạ Chí lại cong ngón búng ra, lần này hắn đồng thời bắn ra mấy chục đoàn sáng trắng, mà những đoàn sáng trắng này đang bay về các nơi, thắp sáng nguyên một đám nhà nhỏ. Mà tiếp đó, Hạ Chí lại liên tục bắn ra rất nhiều tia sáng trắng. Cứ như vậy, rất nhiều căn nhà nhỏ được thắp sáng lên. Không gian đen nhánh này dường như cũng lại một lần nữa được thắp sáng.

Trong mắt Đát Kỷ lóe lên tia sáng kỳ dị. Nàng lại vô thức nhìn về phía sau, phát hiện chiếc Đồng Đồng di động còn đang tiếp tục quay chụp, nàng vô thức thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì nàng cảm thấy, đúng là tình cảnh trước mắt xinh đẹp dị thường, thực sự nên được ghi chép lại.

^Av„"

"Tổng cộng có một trăm lẻ tám cái đây." Đát Kỷ nhẹ nhàng phun ra những lời này. Nàng đã dùng phương pháp của mình để tính toán. Mà nàng phát hiện, kể cả căn nhà nhỏ của Long Hoàng, toàn bộ Thiên Cung có tổng cộng một trăm lẻ tám nhà nhỏ phát quang.

, Thật ra đây là một trăm lệ tám không gian độc lập. Hạ Chí chậm không gian kia tương đối cường đại. Hắn ta đã sáng tạo ra một trăm lẻ tám không gian nhỏ, hợp thành một trận pháp đặc biệt.

Mà trận pháp này có thể khiến người đang ở trong trận pháp biến tướng có được một chút dị năng không gian."

Rốt cục Đát Kỷ cũng hiểu rõ. Long Hoàng cũng không có dị năng không gian, hắn ta chỉ đang lợi dụng năng lực của người có được dị năng không gian mà thôi. Vị dị năng giả đã từng sáng tạo ra không gian này, hiển nhiên đã lưu lại di sản rất tuyệt cho Long Hoàng. Đáng tiếc, Long Hoàng cũng không thể sử dụng phần di sản này cho tốt.

Mà Đát Kỷ cũng triệt để yên tâm. Nếu Hạ Chí đã có thể tìm ra những không gian này, vậy hiển nhiên hắn cũng có thể giải quyết.

"Hạ Chí, coi như ngươi có thể tìm ra những không gian này thì tính sao?" Long Hoàng có chút tức giận, hiển nhiên hắn ta không ngờ tới Hạ Chí lại có thể dễ dàng khám phá ra chỗ dựa lớn nhất của hắn ta như vậy.

Long Hoàng mới vừa dứt lời, cả người lại đột nhiên tối sầm lại.

Một giây sau, mọi người liền thấy Long Hoàng xuất hiện ở trong căn nhà nhỏ kia, vẻ mặt kinh sợ: "Hạ Chí, ngươi nếu như hủy đi những không gian này, toàn bộ Thiên Cung cũng sẽ bị hủy diệt.

Thiên Cung vừa hủy, tất cả mọi người ở đây đều sẽ chết!"

"Phải không?" Hạ Chí nhẹ nhàng bắn ra, không gian chỗ Long Hoàng đang đứng đột nhiên nổ bung: "Cho dù Thiên Cung bị hủy diệt, thì tính sao?"

"Ngươi muốn giết chết tất cả mọi người ở đây sao?" Long Hoàng xuất hiện ở một không gian khác, lộ vẻ tức giận dị thường: "Ngươi làm như vậy là vô nhân tính!"

"Loại người không bằng cầm thú như ngươi lại có thể đến giảng nhân tính với ta." Trong giọng nói nhàn nhạt của Hạ Chí có khinh thường nồng đậm: "Ta biết ngươi sợ chết, thế nhưng ngươi có sợ cũng vô dụng, bởi vì ngươi sẽ chết ngay lập tức."

Quay đầu nhìn nhìn Đát Kỷ bên cạnh, Hạ Chí nhẹ nhàng nói:

"Honey, ta vẫn nên bắn một tràng pháo hoa cho ngươi xem, làm vậy cũng là tôn trọng vị đã từng có dị năng không gian kia. Dù sao thì hắn cũng là một người có dị năng không gian rất cường đại, không gian do hắn chế tạo ra nên biến mất bằng cách thức chói sáng nhất"

Một không gian đột nhiên bay lên trời, sau đó nổ bung ở nơi thật cao, tạo ra lửa khói xinh đẹp dị thường.

Bình Luận (0)
Comment