Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 977 - Chương 976: Bàn Cổ Ngươi Gạt Ta (2)

Chưa xác định
Chương 976: Bàn Cổ ngươi gạt ta (2)

Cũng may thực ra hắn cũng không chỉ sáng tạo ra một không gian để bảo vệ bản thân. Hắn vốn dùng ba không gian liên hoàn để phòng ngừa vạn nhất. Không hề nghi ngờ, cho tới nay, chú ý cẩn thận cuối cùng vẫn giúp Hạ Chí rất nhiều.

Khi không gian đầu tiên bị hủy diệt, Hạ Chí lập tức sáng tạo ra một không gian khác, mà khi không gian thứ hai bị hủy diệt, Hạ Chí đã sáng tạo ra không gian mới. Chờ sau khi không gian thứ ba bị hủy diệt, Hạ Chí lại đã sáng tạo ra một không gian khác nữa. Cứ như vậy, luồng lực lượng thần bí mạnh mẽ kia không ngừng hủy diệt không gian do Hạ Chí sáng tạo ra, nhưng lại không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì với Hạ Chí.

"Ha ha ha ha..." Long Hoàng ở đó cười như điên: "Hạ Chí, không nghĩ tới ngươi lại ngu xuẩn như vậy. Vào không gian này, ngoại trừ ta ra ai cũng đừng mong có thể sống sót đi ra ngoài... Khụ khụ..."

Trong tiếng cười ha hả, đột nhiên Long Hoàng ho sặc sụa, dường như giọng nói của hắn ta không tự chủ được kinh biến đến mức càng thêm khàn khàn. Mà đột nhiên hắn ta phát hiện, dường như Hạ Chí đang nhìn hắn ta với ánh mắt thương hại.

Lại một giây sau, đột nhiên Hạ Chí vươn tay, bắt lấy Long Hoàng đưa vào trong không gian hắn tự nghĩ ra.

"Ngắm bản thân trong gương đi." Hạ Chí thản nhiên nói, mà hắn mới vừa nói xong, trước mặt Long Hoàng đã xuất hiện một chiếc gương. Trong gương xuất hiện một lão nhân mặc long bào nhưng lại tóc bạc hoa râm.

"Không, không, ai vậy... Đây không phải ta..." Long Hoàng gào thét, đáng tiếc hắn ta lại phát hiện, giọng nói của hắn ta đã tương đối khàn. Cứ như vậy, chỉ thoáng cái hắn ta đã già tới gần như không còn sức lực la to.

Trong lúc bất chợt, Long Hoàng dùng chút khí lực cuối cùng nổi giận gầm lên một tiếng: "Bàn Cổ, ngươi gạt ta..."

Giọng nói của Long Hoàng im bặt mà dừng, là Hạ Chí đã cắt đứt cổ hắn ta. Hắn không hỏi bất cứ chuyện gì về không gian này, bởi vì không đợi hắn kịp hỏi gì, Long Hoàng sẽ vì già nua vô cùng mà tự mình chết đi.

Hắn cần tự tay giết chết Long Hoàng, hắn không thể để bản thân Long Hoàng tự chết đi.

Long Hoàng trừng mắt thật lớn, dường như chết không nhắm mắt, nhưng trong ánh mắt của hắn ta lại tựa hồ như có một loại châm biếm. Dường như hắn ta muốn nói cho Hạ Chí, tuy hắn ta chết ở nơi này, nhưng Hạ Chí cũng sẽ chết ở chỗ này.

Hạ Chí nhẹ nhàng thở hắt ra, dường như tâm tình của hắn có vẻ hết sức bình tĩnh. Cũng không có thống khoái sau khi báo được CƠ UHC UtHaY QUỌC SaU GO lại DỊCH UHIaHH DẠCH COL,. Lại Sau qO Hnua, bạch cốt cũng triệt để tan rã. Đến sau cùng, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

"Quả nhiên là thời gian bị gia tốc" Hạ Chí lẩm bẩm. Hắn nhìn nhìn không gian bên ngoài, từ nơi này có thể thấy được tình huống trong Thiên Cung. Mà giờ khắc này, bên ngoài Thiên Cung dường như chỉ mới qua vài phút ngắn ngủi.

Sức mạnh của thời gian gần như không người nào có thể chống lại. Bất luận là ngươi cường đại tới dường nào, nhưng nếu để ngươi chỉ nháy mắt đã già đi hơn trăm tuổi, vẫn có thể khiến ngươi tử vong. Tựa như Long Hoàng. Hắn vốn còn có dị năng khác, bản thân hắn thật ra cũng có chút cường đại, thế nhưng trong không gian mà thời gian bị gia tốc vô số lần này, rất nhanh hắn ta đã chết đi.

Nhưng Hạ Chí cũng không bị ảnh hưởng, bởi vì hắn vẫn luôn ở trong không gian mình sáng tạo ra. Cứ việc sức mạnh của thời gian không ngừng công kích không gian của hắn, nhưng hắn vẫn có thể bảo vệ bản thân mình.

Chỉ có điều, đối với Hạ Chí, hiện tại vấn đề lớn nhất của hắn là hắn phát hiện mình đã bị không gian này vây khốn, vậy mà hắn lại không cách nào ra được.

"Xem ra biện pháp duy nhất là đánh vỡ không gian này." Rất nhanh Hạ Chí đã nghĩ ra được đối sách. Nhưng hiển nhiên, muốn phá không gian này cũng không dễ dàng, chí ít hiện tại hắn không làm được.

"Dị năng giả không gian kia tên Bàn Cổ sao? Tên này ngược lại rất thú vị" Hạ Chí tự lẩm bẩm. Trong truyền thuyết Bàn Cổ khai thiên, lẽ nào nó có quan hệ nào đó với dị năng giả không gian này? Hay là hai bên chỉ trùng tên mà thôi?

"Bàn Cổ này thực sự rất cường đại." Hạ Chí hơi xúc động. Từ khi có dị năng không gian tới nay, Bàn Cổ là người đầu tiên khiến hắn cảm thấy cường đại chân chính. Hoặc có lẽ, Bàn Cổ là dị năng giả đầu tiên mạnh hơn hắn. Mà nếu như không phải Bàn Cổ đã không còn trong Thiên Cung, Hạ Chí thật không dám khẳng định mình có thể đánh bại hắn ta.

Trên thực tế, từ khi tiến vào Thiên Cung, Hạ Chí càng như đang chiến đấu với Bàn Cổ. Mà giờ khắc này, Bàn Cổ đã biến mất càng là kẻ địch trực tiếp nhất của hắn. Hắn nhất định phải đánh vỡ không gian do Bàn Cổ sáng tạo ra mới có thể rời khỏi nơi này, rời khỏi Thiên Cung.

"Phải nhanh chóng đi ra ngoài mới được." Hạ Chí tự nói với mình như thế, sau đó lại vô thức liếc nhìn bên ngoài Thiên Cung một cái. Vừa nhìn, hắn đã phát hiện có điểm gì đó không đúng.

Thiên Cung bên ngoài, mặt trời đang lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mà rớt xuống, lại lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mọc lên. Mặt trời mọc rồi lại lặn, đường như chỉ trong mấy phút ngắn ngủi như vậy đã hoàn thành một đợt mọc lặn.

"Gặp quỷ!" Hạ Chí lại kiểm tra tình huống trong không gian này một hồi, sau đó hắn phát hiện một vấn đề khác. Vốn dĩ trong không gian này, thời gian trôi qua nhanh không gì sánh được, mà hiện tại trong lúc bất chợt thời gian lại biến thành thong thả dị thường!

Trong không gian này vài phút đã bằng một ngày ở Thiên Cung.

Mà thời gian ở Thiên Cung với Địa Giới lại hoàn toàn nhất trí.

Điều này cũng có nghĩa, Hạ Chí chỉ ở chỗ này chừng mười phút đồng hồ, bên ngoài đã qua vài ngày!

Bình Luận (0)
Comment