Cầm gói hàng chuyển phát nhanh nhìn kỹ một chút, ngoại trừ mấy chữ thư thông báo trúng tuyển ra cũng chỉ có địa chỉ của Hạ Chí, không còn bất kỳ tin tức nào khác. Thậm chí ngay cả người gửi cũng không thấy đâu. Điều này khiến Thu Đồng có chút buồn bực. Có phải có người gửi sai rồi không?
Nhưng suy nghĩ một chút, đã gửi tới nơi này, hơn nữa còn là gửi cho Hạ Chí hẳn không sai được. Mấu chốt nằm ở chỗ rốt cuộc đây là thư thông báo trúng tuyển gì vậy?
"Ôi, Thu đại tiểu thư, trông vẻ mặt đây xoắn xuýt của ngươi kìa...
Đừng suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp mở ra là được!" Hàn Tiếu không nhịn được ở bên cạnh nói.
"Này, không tốt lắm đâu?" Thu Đồng có chút do dự, nàng cảm thấy tùy tiện mở thư chuyển phát nhanh của người khác thật không tốt lắm.
"Có gì không tốt, mở gói chuyển phát nhanh của bạn trai mình không phải chuyện rất bình thường sao? Ngươi xem người ta đã trực tiếp đưa tới chỗ ngươi rồi còn gì." Hàn Tiếu bày ra dáng vẻ đương nhiên.
Thấy Thu Đồng như còn đang do dự, Hàn Tiếu lại bổ sung: "Ta nói này Thu đại tiểu thư, nói không chừng gói chuyển phát nhanh này có liên quan tới tung tích của Hạ đại soái ca cũng nên?"
Nghe Hàn Tiếu nói như vậy, rốt cục Thu Đồng cũng không do dự nữa, trực tiếp mở gói chuyển phát nhanh ra xem. Vừa xem nàng lại cảm thấy cạn lời, đây thật sự là một lá thư thông báo trúng tuyển.
"Ách? Hạ đại soái ca được một trường đại học tuyển chọn?" Hàn Tiếu thò đầu sang xem xem: "U Linh học viện? Đây là trường học gì vậy? Dường như ta chưa từng nghe nói tới? À, phía trên có một địa chỉ Internet, ta mở ra xem xem."
Thoạt nhìn đây là một lá thư thông báo trúng tuyển chân chính, một trường học tên là U Linh học viện đã tuyển nhận Hạ Chí, còn kêu Hạ Chí mau chóng đi báo danh.
Đây là lần đầu tiên Thu Đồng nghe nói tới U Linh học viện, nhưng bản năng vẫn khiến nàng nghĩ ngay tới Hạ Mạt, nói cho đúng hơn là nghĩ tới U Linh Nữ Vương. Trực giác nói cho nàng biết, U Linh học viện này hơn phân nửa là có liên quan tới U Linh Nữ Vương.
"Oa, thoạt nhìn trường học này rất thú vị. Căn cứ trên giới thiệu trên mạng, trường học mới chính thức thành lập vào nguyên đán năm nay. Mà địa chỉ của trường học này lại nằm trên số hiệu U Linh Nữ Vương. Rất thú vị. Viện trưởng trường học này lại là U Linh Nữ Vương gì đấy... Cái này có nghĩ mọi người sẽ lên một chiếc du thuyền vừa chơi vừa học sao?" Hàn Tiếu vừa xem internet vừa nói.
Mà Thu Đồng lập tức hiểu được, trực giác của nàng không sai, U Linh học viện này thật sự có liên quan tới Hạ Mạt.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ lẽ nào Hạ Mạt không biết Hạ Chí đã mất tích sao?
Giờ khắc này, Thu Đồng không khỏi hoài nghi, không phải Hạ Chí đang đi cùng với Hạ Mạt thật chứ?
Ngoài vạn lý, trong đại dương, số hiệu U Linh Nữ Vương đang bị bóng đêm bao phủ. Cứ việc bên phía thành phố Thanh Cảng hiện tại đang là ban ngày, nhưng lúc này ở chỗ số hiệu U Linh Nữ Vương lại là ban đêm.
Nói cho đúng hơn, lúc này là đêm khuya.
Trong tẩm cung của nữ vương đèn đuốc sáng choang, nhưng không nhìn thấy một người nào.
"Ngươi vẫn như vậy." Một giọng nói miễn cưỡng đột ngột vang lên: "Thích mở đèn lại thích ẩn thân"
Nương theo giọng nói miễn cưỡng này, trong phòng khách của tẩm cung nhiều hơn một nam nhân.
Vóc dáng nam nhân có vẻ hơi gầy, lớn lên không tính là đặc biệt anh tuấn, nhưng lại có mị lực đặc biệt. Mà nam nhân này lại chính là Hạ Chí.
Một nữ nhân gợi cảm bốc lửa vô cùng đột nhiên xuất hiện. Chỉ nháy mắt khí tức lạnh như băng đã đầy rẫy toàn bộ phòng khách.
Vẫn là một thân đồ da bó người, tư thái càng thêm hoàn mỹ, nhưng cả người lại có vẻ càng thêm lạnh băng.
"Sao bây giờ ngươi mới về?" Giọng điệu lạnh băng mang theo bất mãn rất rõ ràng, mặc cho ai cũng có thể nghe được.
Hạ Chí cũng không trả lời câu hỏi của nàng ngay mà chỉ cười xán lạn với nàng, sau đó dang hai tay ra: "Đến, ôm một chút."
Hạ Mạt trừng Hạ Chí, không nói gì, nhưng nàng cũng không động. Đương nhiên, lần này nàng cũng không biến mất.
Hạ Chí chậm rãi bước về phía trước vài bước sau đó ôm Hạ Mạt vào lòng.
"Ta nói rồi, ta sẽ trở lại" Giọng nói của Hạ Chí rất dịu dàng: "Biết ngươi vẫn luôn thích nghĩ lung tung, cho nên ta tới chỗ ngươi trước."
Thổ ra một hơi thật dài, Hạ Chí nhẹ nhàng cảm khái: "Trở về thật tốt."
Buông Hạ Mạt ra, sau đó Hạ Chí lại kéo nàng ngồi xuống sofa.
"Ta ngủ ở chỗ ngươi một lát." Hạ Chí nằm xuống, trên mặt là vẻ uể oải hiếm thấy.
Không tới một phút đồng hồ, Hạ Chí đã ngủ thật say. Hạ Mạt nhìn Hạ Chí, lẳng lặng ngồi bên cạnh hắn. Lại quá thêm vài phút đồng hồ, nàng bế Hạ Chí lên đi vào trong phòng ngủ.
Đặt Hạ Chí lên giường, Hạ Mạt nằm xuống bên cạnh hắn. Lần này nàng cũng không ẩn thân, chỉ nằm bên cạnh hắn hệt như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, thành phố Thanh Cảng, theo tan học tiếng chuông vang lên, đám sư sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật lại nghênh đón một đợt nghỉ mới.
Phần lớn sư sinh bắt đầu rời trường về nhà. Nơi cổng trường, đương nhiên người què cũng thả nguyên một đám rời đi. Đúng lúc này, một chiếc Mercedes lái tới.
Mercedes ngừng ở cổng trường, sau đó một nam nhân xuống xe, trực tiếp đi vào bên trong.
"Ngươi không phải người của trường học." Giọng nói lạnh lùng vang lên, là người què vừa chặn đường nam nhân này.
"Ai quy định không phải người của trường học các ngươi thì không thể đi vào?" Nam nhân này bày ra vẻ mặt mất kiên nhẫn: "Ta cứ muốn đi vào thì đã sao?"
Nam nhân này vừa nói vừa muốn xông vào bên trong. Mà thấy một màn như vậy, trong đầu chúng học sinh lập tức xuất hiện một suy nghĩ, đây là tên ngu ngốc nào muốn ăn đòn nữa vậy?