Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 988 - Chương 987: Không Ngoại Lệ (1)

Chưa xác định
Chương 987: Không ngoại lệ (1)

Thu Đồng đi ra khỏi cổng trường, cùng đi theo nàng còn có Hàn Tiếu. Ở phía sau hai người còn có mấy vệ sĩ đi theo. Mà Thu Đồng cũng vừa mới biết được chuyện nơi đây.

Thu Đồng xuất hiện khiến nơi này lâm vào hỗn loạn ngắn ngủi.

Một số quần chúng vây xem vốn đã chuẩn bị rời đi lại không nhịn được vòng trở về.

"Là Thu Đồng"

"Thu Đồng càng ngày càng đẹp."

"Gương mặt kia thực sự quá đẹp!"

"Vóc người cũng đẹp, thật hâm mộ..."

Dường như không ít người đã quên mất bầu không khí căng thẳng ở hiện trường, thậm chí đã có người bắt đầu cầm điện thoại lên chụp ảnh, hiển nhiên bọn họ không chụp cảnh sát mà đang chụp Thu Đồng.

Mà đồng thời, không ít người cũng bắt đầu cảm khái trong lòng, quả nhiên Hạ Chí vẫn không trở về.

Nếu đổi lại ngày xưa, gặp phải chuyện này thông thường đều do Hạ Chí đến giải quyết, Thu Đồng vốn không cần ra mặt. Mà dù Thu Đồng muốn đi ra Hạ Chí cũng sẽ đi theo bên cạnh nàng.

"Chuyện gì xảy ra?" Lúc này Thu Đồng đã nhìn về phía người què, mở miệng hỏi.

"Thu Đồng tiểu thư, có một số người cảm thấy ta là vướng bận, muốn bắt ta đi. Chẳng qua ta sẽ không để bọn hắn được như ý."

Người què chậm rãi nói: "Còn xin ngươi quay về bên trong đi thôi, chuyện này ta sẽ xử lý tốt."

"Người què, cứng đối cứng với cảnh sát sợ rằng không thể thu được lợi ích gì. Hơn nữa nếu nổ súng thật, nói không chừng sẽ ngộ thương tới các học sinh..." Tuy rằng Thu Đồng không biết trước đó đã có chuyện gì xảy ra, nhưng người què vừa nói như vậy nàng đã biết được đại khái. Xét đến cùng, đám người này tới vì nàng.

Trong khoảng thời gian này, người què là bảo đảm cho an toàn của trường trung học phổ thông Minh Nhật. Hiển nhiên có người cảm thấy chỉ cần lôi người què vào cục cảnh sát, bọn họ sẽ càng dễ dàng bày trò với nàng.

Nhưng mấu chốt nằm ở chỗ cho dù nàng biết rõ đây là âm mưu, cũng không có biện pháp ứng đối nào. Cũng giống như bây giờ, một khi làm lớn chuyện này lên, nếu người què thật sự bị bắt lại, bị giam mấy năm, sợ rằng chuyện sẽ càng thêm phiền toái.

"Thu Đồng tiểu thư, ta cần khiến những người này hiểu được, cho dù Hạ lão sư không ở đây, trường trung học phổ thông Minh Nhật vẫn không phải nơi bọn hắn có thể chọc nổi." Người què lại ngắt lời Thu Đồng: "Cho nên còn mời Thu Đồng tiểu thư quay về bên trong đi thôi."

Thấy Thu Đồng còn đang do dự, người què lại nói thêm: "Thu Đồng tiểu thư, có một số việc chúng ta không thể lui nhường, một khi lui nhường, phiền toái của ngươi sẽ chỉ càng ngày càng nhiều"

Thu Đồng suy nghĩ một chút, rốt cục vẫn lui về trong trường học. Cuối cùng nàng vẫn quyết định tin tưởng người què, hoặc có lẽ thật ra nàng vẫn đang tin tưởng Hạ Chí. Dù sao thì người què cũng là người do Hạ Chí tìm tới.

Mà nàng cũng biết, thật ra lời của người què cũng không sai.

Nếu hiện tại nàng để người què bị bọn chúng bắt đi, kế tiếp chắc chắn nàng sẽ gặp phiền phức không ngừng. Nếu như người què có thể giải quyết chuyện này thật, vậy sau này bất luận là nàng hay là trưởng trung học phổ thông Minh Nhật đều sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.

"Người què, ngươi còn không mau thả Hồ tổ trưởng ra?" Lúc này Mao Bằng lại kêu một tiếng. Sau đó hắn ta lại hô lên với những người khác: "Các ngươi còn chờ gì nữa? Hồ tổ trưởng đã bị hắn đả thương... A, hắn còn có súng!"

Mao Bằng bỗng thét lên một tiếng kinh hãi, sau đó rất nhiều người lập tức thấy được trên tay người què thật sự có súng.

Một tay người què níu lấy cổ áo của Hồ Quang Huy, tay kia cầm súng, mà nòng súng lại nhắm chuẩn vào đầu Hồ Quang Huy.

"Người què, ngươi điên rồi sao? Ngươi muốn làm gì? Ngươi đừng xung động, có chuyện gì từ từ nói!" Sắc mặt Mao Bằng đại biến, mà sắc mặt những cảnh sát khác cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị hẳn lên.

"Hạ lão sư để ta thủ vệ nơi này là vì ta có thể nhớ kỹ mỗi một người ta đã từng nhìn thấy. Tỷ như Hồ Quang Huy này. Nhiều năm trước ta đã từng gặp hắn ta ở thủ đô một lần, cho nên ta rất rõ ràng, mấy người các ngươi không dám đả thương hắn ta"

Trong giọng nói lạnh lùng của người què có khinh thường rất rõ ràng: "Bây giờ ta có thể nói cho các ngươi biết, kế tiếp ta sẽ đánh ngã tất cả cảnh sát các ngươi, mà các ngươi, không một người nào dám nổ súng"

Tiện tay quăng súng ra, người què dùng trái tay xách Hồ Quang Huy, đồng thời vọt về phía đám đặc công này: "Nếu các ngươi nổ súng, rất có thể các ngươi sẽ bắn chết hắn ta!"

AI Tiếng kêu đau đớn vang lên, một đặc công đã ngã xuống.

"Ta không thích dùng con tin!" Giọng nói của người què lại vang lên lần nữa, mà đồng thời lại có một tiếng đau hừ đi kèm, là thêm một tên đặc công bị đánh ngã.

"Nhưng suy nghĩ cho an toàn của học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật, ta vẫn phải dùng con tin một lần!" Tốc độ của người què nhanh tới khác thường, hoàn toàn không phù hợp với tên của hắn ta.

Trong lúc nói chuyện, lại có hai đặc công bị đánh ngã, mà những đặc công khác tuy võ trang đầy đủ nhưng bọn chúng thật sự không dám nổ súng.

"Thật đẹp trai!"

"Người què đại thúc thật lợi hại!"

"Thật sự là người của Hạ lão sư!"

"Chẳng trách Hạ lão sư lại để hắn đến canh cửa!"

Một đám học sinh ở đó trầm trồ khen ngợi, thậm chí còn có người cổ vũ cho người què.

"Người què đại thúc, cố lên!"

Mấy lời cổ vũ này khiến đám quần chúng vây xem có chút cạn lời. Cảnh sát cũng rất cạn lời. Đám học sinh trong trưởng này bị gì vậy? Bảo vệ cửa đang đánh cảnh sát, vậy mà bọn hắn còn đứng đó cổ vũ?

Chỉ có điều đối với học sinh trưởng trung học phổ thông Minh Nhật, chuyện này thật sự không thể tính là việc lớn gì. Dù sao trước đây Hạ Chí còn làm nhiều chuyện kinh người hơn như vậy nhiều.

Điểm khác biệt duy nhất là trước đây Hạ Chí làm chuyện gì, cuối cùng cũng sẽ có nữ cảnh quan cá tính xinh đẹp đến giải quyết tốt hậu quả thay hắn. Mà người què đại thúc này sẽ không được may mắn như vậy.

"Oa, thật không nhìn ra nha." Hàn Tiếu có chút sợ hãi thán phục.

Nàng còn không biết người què lại giỏi đánh như vậy, chỉ mới một hồi như thế mà đã có phân nửa đặc công bị đánh ngã!

Bình Luận (0)
Comment