"Dương Hùng, ngươi chính là cẩu hùng, sau này ngươi cứ đổi tên thành Dương Hùng, Hùng trong cẩu hùng. Nếu ngươi sợ người khác không rõ ngươi có thể trực tiếp đặt mình tên Dương Cẩu Hùng!" Trương Thành Hùng rất căm tức, đây không phải lần đầu tên cái tên Dương Hùng này tới gây sự với hắn.
"A? Được lắm, Hùng thiếu, cuối cùng ngươi cũng không hùng nữa?" Dương Hùng bày ra vẻ ngạc nhiên: "Xem ra ta không thể gọi ngươi là Hùng thiếu nữa. Đúng rồi, có phải ta còn chưa nói cho ngươi biết, thật ra ta vẫn dùng chữ hùng trong cẩu hùng để gọi Hùng thiếu không?"
"Dương Hùng, sức nhẫn nại của ta là có hạn, hiện tại ta còn có bạn đi cùng, không muốn tính toán với ngươi, ngươi mau dẫn bạn gái ngươi đổi vị trí khác đi, ta sẽ coi như việc này chưa từng xảy ra!" Trương Thành Hùng giận dữ nhìn Dương Hùng. Đúng là hắn rất khó chịu. Lúc đầu đêm nay hắn đã mua vị trí này để ăn cơm với Phi Yến.
Bởi vì Hạ Chí trở lại, thật ra Trương Thành Hùng muốn mời Hạ Chí ăn cơm coi như mở tiệc đón gió cho Hạ Chí. Nhưng bị tên Dương Hùng này quấy rối như vậy, đương nhiên Trương Thành Hùng cảm thấy rất mất mặt.
Chẳng qua cũng chính vì Hạ Chí đã trở lại, Trương Thành Hùng cũng không còn gì phải kiêng kị. Trước đây hắn ta còn có phần không dám đắc tội với Dương Hùng, hiện tại hắn ta tuyệt đối không sợ.
"Trương Thành Hùng, sức nhẫn nại của ta cũng có hạn!" Sắc mặt Dương Hùng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giọng điệu cũng lập tức trở nên băng lãnh: "Nếu như ngươi nhất định muốn lăn lộn chung với Dương Kiệt, cũng đừng trách ta không khách khí với ngươi!"
Sở dĩ Dương Hùng nhắm vào Trương Thành Hùng cũng chẳng có gì lạ, đều là vì Trương Thành Hùng có một người bạn tên Dương Kiệt, mà thật ra Hạ Chí cũng biết người tên Dương Kiệt này. Đó chính là tên Dương thiếu từng có ý đồ cướp cá nướng của hắn và Charlotte trên bãi cát. Dương thiếu này còn có một lão bà xinh đẹp tên Kỳ Kỳ.
Hiện tại trên cơ bản Dương Kiệt vẫn đang ở lại thành phố Thanh Cảng, mà hiển nhiên Dương Hùng này có mâu thuẫn với Dương Kiệt. Tuy rằng bọn họ đến từ cùng một gia tộc, nhưng sau lưng lại có ý ngươi chết ta sống. Hiện tại Trương Thành Hùng và Dương Kiệt đang đứng trên cùng một trận tuyến, dĩ nhiên Dương Hùng cũng thường đến gây sự với Trương Thành Hùng.
"Dương Kiệt là bằng hữu của ta, đương nhiên ta sẽ giúp hắn!"
Trương Thành Hùng lạnh lùng nói: "Dương Hùng, nếu ngươi thật sự có bản lãnh thì cứ quang minh chính đại chiến với chúng ta, đừng làm mấy chuyện đường ngang ngõ tắt như vậy."
"Trương Thành Hùng, ta làm như thế còn chưa đủ quang minh chính đại sao?" Dương Hùng hừ lạnh một tiếng: "Rất tốt, nếu ngươi đã nhất định phải chết chung với Dương Kiệt, ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi. Hiện tại ngươi rất muốn ta nhường lại bàn này cho các ngươi đúng không? Thật ra chuyện này cũng rất đơn giản, chỉ cần ngươi thừa nhận ngươi là cẩu hùng là được"
"Ngươi mới là cẩu hùng!" Trương Thành Hùng nổi giận: "Con mẹ ngươi rốt cuộc ngươi có nhường lại hay không? Đây là vị trí ta đặt"
"Đồng Đồng, ta thật không rõ vì sao hai người bọn họ phải vì vấn đề đơn giản như vậy mà tranh giành lâu như thế" Đúng lúc này, một giọng nói vang lên bên cạnh, mà người nói chuyện đương nhiên là Hạ Chí.
Đương nhiên, Hạ Chí đang nói chuyện với Thu Đồng. Mà trên thực tế, lúc này Hạ Chí đang ngồi trên một cái bàn khác. Về phần Thu Đồng, nàng đang ngồi trên đùi Hạ Chí.
Hiển nhiên đây không phải Thu Đồng tự nguyện.
"Vậy ngươi nói xem bọn hắn ai mới là cẩu hùng?" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, vấn đề này là nàng cố ý hỏi hắn, nàng hy vọng Hạ Chí giúp Trương Thành Hùng một chút.
Mấy ngày nay, có thể nói Trương Thành Hùng đã thành sự trợ giúp rất quan trọng với trường trung học phổ thông Minh Nhật.
Nếu không có Trương Thành Hùng đảm nhiệm ngoại giao, sợ rằng số người tới gây sự với trường trung học phổ thông Minh Nhật sẽ chỉ càng nhiều.
Về phương diện khác, quan hệ cá nhân giữa Thu Đồng và Phi Yến cũng càng ngày càng tốt. Hiện tại Phi Yến đã sắp trở thành người bạn thứ hai của Thu Đồng.
"Đồng Đồng, sao ngươi cũng hỏi ta vấn đề đơn giản như vậy?" Hạ Chí lắc đầu: "Lẽ nào vì ngươi gây đi cho nên cũng ngốc hơn? Ừm, ta xem xem...
Hạ Chí bày ra vẻ mặt đang chăm chú quan sát, sau đó ra kết luận:
"Không nhỏ đi nha, ừm, hẳn không phải là vì nguyên nhân này."
Thu Đồng tàn nhẫn véo một cái trên đùi Hạ Chí, người này vẫn lưu manh như vậy!
"Xem ra có một câu nói không sai, tưởng niệm sẽ khiến người ta trở nên ngốc nghếch. Honey, ngươi như vậy là vì quá nhớ ta." Hạ Chí nhìn Thu Đồng, nghiêm trang nói.
"Ta nói này Hạ đại soái ca, ngươi nói lâu như vậy có thể nói tới vấn đề mấu chốt một chút không?" Hàn Tiếu đang đứng bên cạnh không nhịn được: "Ngươi có thể đừng show ân ái nữa được không?"
Không ít người ở bên cạnh gật đầu, lời này nói quá đúng. Con hàng này có một bạn gái xinh đẹp thì ghê gớm lắm sao? Lại có thể chạy đến đây khoe tình cảm. Phải biết rằng bên cạnh bọn hắn cũng có mỹ nữ đây này!
Lúc này trong nhà hàng có không ít người. Bởi vì tầng thượng kiểu phòng mở, đương nhiên những người khác cũng biết chuyện đang xảy ra bên này. Mà xung đột giữa Trương Thành Hùng và Dương Hùng hiển nhiên cũng hấp dẫn sự chú ý của những người này.
Mới vừa bắt đầu bọn họ còn không chú ý tới Hạ Chí và Thu Đồng, cho tới bây giờ, thật ra bọn họ vẫn chưa thấy rõ gương mặt Hạ Chí, bởi vì tất cả bọn họ đều đang nhìn về phía Thu Đồng. Chẳng qua những người này lại không thể lập tức nhận ra Thu Đồng.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, mấy tháng này tỉ lệ Thu Đồng xuất hiện tương đối thấp, mà hiện tại mỹ nữ nổi tiếng nhất trên mạng cũng không phải Thu Đồng, mà là Đát Kỷ. So sánh ra, cứ việc rất nhiều người vẫn biết tên Thu Đồng, nhưng gặp được nàng ở ngoài chưa chắc bọn họ đã có thể nhận ra Thu Đồng ngay.