Dị Nữ - Nhàn Xuất Ma Cô Quân

Chương 5

10.

Đêm đó, Mạnh gia xảy ra mấy chuyện lớn.

Trưởng tỷ mất tích.

Ta bị phát hiện ngất xỉu trong hậu hoa viên.

Thất đệ bắt gặp một bóng đen, kinh hãi quá độ nên không nói được lời nào.

Khi ta mở mắt ra, mẫu thân đang gào khóc thảm thiết, đòi báo quan tìm trưởng tỷ.

Phụ thân giơ tay tát một cái bốp: "Báo quan cái gì? Ngươi muốn làm ầm ĩ cho thiên hạ biết, để thiên hạ biết nữ tử Mạnh gia bị kẻ cắp bắt đi sao?"

Ta lớn tiếng hỏi: "Cái gì? Trưởng tỷ làm sao vậy?"

Tam thúc tiến lên ôm lấy ta, vẻ mặt bi thương:

"A Âm, con phải bình tĩnh, nghe tam thúc nói.”

“Có kẻ muốn phá hoại hôn sự giữa Mạnh gia và phủ Thái thú, lẻn vào bắt cóc đại trưởng tỷ của con rồi.”.

"Có lẽ bọn chúng không rõ nơi ở của trưởng tỷ con nên ban đầu bắt nhầm con, may mắn là con không bị bắt đi cùng."

Nói đến đây, tay tam thúc càng siết chặt hơn, trong bi thống lộ ra một chút an ủi, dường như thật sự sợ ta xảy ra chuyện. Lúc này phụ thân lại quát lớn với mẫu thân:

"Tình Tình là con gái của ta, chẳng lẽ ta lại không đau lòng hay sao?"

"Nhưng nếu làm lớn chuyện này, khiến phủ Thái thú mất mặt, chúng ta đều không xong đâu.”

"Huống hồ chúng ta phải nghĩ cho A Âm, nó cũng suýt bị bắt đi, ngươi báo quan, sau này nó còn mặt mũi nào mà gả cho ai?"

Mẫu thân còn muốn nói gì đó nhưng các thím đã vội vàng khuyên can. Ca ca cũng bảo bà hãy lấy đại cục làm trọng. Bà im lặng một lát rồi ngồi phịch xuống đất, gào khóc thảm thiết.

Đại bá phụ giận dữ đấm mạnh vào cột, mặt mày hầm hầm: "Khinh người quá đáng! Dù có bán hết gia sản của Mạnh gia, ta cũng phải tìm cho bằng được Tình Tình về."

Tất cả nam đinh cùng nhau căm phẫn: "Không sai, nhất định phải tìm ra tên trộm kia, băm thây thành trăm nghìn mảnh."

Nói xong, bọn họ lại vây quanh ta, hỏi ta có thấy kẻ trộm kia trông như thế nào không. Ta nhìn những trưởng bối ta kính trọng từ nhỏ cùng huynh đệ mà ta thương yêu, gần như phải dùng hết sức lực toàn thân mới có thể kiềm chế được nỗi sợ hãi trong lòng.

Bọn họ làm thế nào mà có thể vừa ăn thịt trưởng tỷ xong, quay lưng đã lại tiếp tục thản nhiên đóng vai người thân của tỷ ấy như vậy?

Từ trên mặt bọn họ, thậm chí không nhìn ra một chút giả dối nào. Rất nhanh ta đã hiểu ra. Giống như nữ tử nhà họ Mạnh sinh ra đã là dê con, cũng từ khi lọt lòng bọn họ đã học cách khoác lên mình một lớp da rồi.

Trước lợi ích to lớn như vậy mà thần ban cho, không cho phép một chút sai sót nào, chỉ có học cách ngụy trang từ nhỏ mới có thể lừa gạt được tất cả nữ quyến vào thời khắc quan trọng.

May thay, trưởng tỷ là người đầu tiên nói cho ta biết về thần tứ. Cũng may mắn làm sao, ta không nói chuyện này cho bất kỳ ai.

Từ giờ phút này trở đi, ta chỉ có thể ngụy trang giỏi hơn bọn chúng, mới có thể vì nữ tử Mạnh gia chúng ta mà tranh giành một con đường sống.

Bởi vì thần tứ của ta là…

Dự đoán thời gian và dị năng thức tỉnh của nữ tử trong tộc ta.

11.

Ta ôm đầu, đau khổ lắc đầu: "Ta không thấy gì cả, người đó mặc một thân đồ đen, vừa vào đã đánh ngất ta, sau đó ta không còn hay biết gì nữa."

Tam thúc lập tức nói: "Không sao, không sao, A Âm đừng khóc, cứ giao mọi chuyện cho chúng ta."

Đại bá cũng an ủi ta: "Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ tìm tỷ tỷ con về."

Nói xong, họ liền dẫn những người khác lui ra ngoài.

Lúc này, rốt cuộc mẫu thân cũng hoàn hồn, nắm lấy tay áo phụ thân:

"Sáng mai phủ Thái thú sẽ đến rước dâu, vậy phải làm sao đây?"

Ta hiểu rõ nỗi lo của mẫu thân. Trong số các cô nương của Mạnh gia hiện tại, ta là người lớn nhất. Năm ngoái Nhị tỷ đã gả đi, nếu phủ thái thú cứ khăng khăng muốn một tân nương lên kiệu hoa thì chỉ có thể là ta.

"A Âm mới mười ba tuổi, sao có thể để con bé gả cho một lão già năm mươi tuổi chứ."

Mẫu thân khóc nức nở. Có lẽ người đã quên, năm nay trưởng tỷ cũng chỉ mới mười chín tuổi. Nhưng chỉ vì nàng đã gả một lần, cho dù Mã thái thú có tồi tệ đến đâu, cũng đủ để xứng với nàng rồi.

Thế đạo này chính là như vậy. Nam tử lấy tam thê tứ thiếp làm vinh quang. Nữ tử gả một lần lại mất giá thêm một lần.

Phụ thân kéo mẫu thân đứng dậy, nói: "Nàng nói bậy bạ gì vậy? Sao ta có thể để A Âm chịu ấm ức như vậy được?"

"Ta đã sai người đi mời mấy vị tông thân đến rồi, cho dù có phải bán hết gia sản, ta cũng sẽ tìm người lên kiệu hoa thay A Âm."

Ta không dám nhìn phụ thân. Ta biết lúc này nhất định là ông ta đang nhìn ta. Muốn nhìn thấy sự cảm động hiển hiện trên mặt ta.

Nhưng ta chỉ thấy rợn tóc gáy.

Bình Luận (0)
Comment