Sở dĩ sửng sốt, là vì hai người cùng nghĩ tới giá cả của dưỡng nhan hoàn, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ.
“Lý đại ca huynh đến rồi!” Khưu Tiểu Ngư chào hỏi.
Nhưng Liễu Quân Lan và Trương Thị đều cảm thấy xưng hô này hơi kỳ lạ.
Nếu Lý Xuân Hoa biết ý nghĩ trong lòng Trương Thị và Liễu Quân Lan, nhất định sẽ rơi lệ.
Nhưng mà nhìn Liễu Quân Lan và Khưu Tiểu Ngư dường như rất quen thuộc, có lẽ cũng không khó nói như vậy.
“Là thế này, ta thấy dưỡng nhan hoàn của Tiểu Ngư đại phu có hiệu quả rất tốt, cảm thấy 100 lượng bạc 1 lọ quá rẻ, vì thế tự chủ trương bán 1000 lượng 1 lọ.”
“1000 lượng 1 lọ cũng có người mua sao?” Khưu Tiểu Ngư kinh hãi.
Trương Thị có chút ngượng ngùng nhìn thoáng qua Liễu Quân Lan, nghĩ thầm khách hàng lớn nhất ở ngay trước mặt ngươi, nhưng e rằng đã không bán được giá này. Quả nhiên, không có hệ thống rất thoải mái.
Nhưng mà hình như loại thoải mái này chỉ có mấy ngày.
“Không nghĩ tới tri phủ phu nhân lại quen với Tiểu Ngư đại phu, chuyện này là tiểu phụ nhân không phải!” Trên mặt Trương Thị lộ vẻ xấu hổ.
“Hả?” Đoạn khác Khưu Tiểu Ngư không nghe hiểu, nhưng nghe hiểu dưỡng nhan hoàn của nàng được bán ra 1000 lượng 1 lọ. Bởi vì khi hắn ta nghe thấy lần đầu cũng có loại cảm giác này, gọi hắn ta Lý đại ca còn không bằng gọi thẳng cả họ lẫn tên hắn ta, ít nhất không cần khiến hắn ta cảm thấy mình bị sửa tên.
“Cũng tới mua dưỡng nhan hoàn sao?”
“Ừm.”
Nói đến chuyện này thì xấu hổ, Trương Thị thật sự không biết nên mở miệng giải thích thế nào.Ở chỗ nàng ngoại trừ thứ này khiến nữ nhân cảm thấy có hứng thú, hình như không còn gì khác.
Không có khả năng là có bệnh muốn nàng chữa trị đúng không?
Liễu Quân Lan là nữ nhân thông minh, lập tức nhìn hiểu hàm nghĩa trong ánh mắt Trương Thị.
“Ha ha…”
Hai phu nhân không nhịn được cười to.
Lý Xuân Hoa vỗ trán, vẻ mặt cạn lời.
Nghĩ thôi cũng cảm thấy thú vị.
Vậy thì Lý Xuân Hoa không biết, chỉ sợ đời này hắn ta cũng không thấy được Khưu Tiểu Ngư lộ ra biểu cảm như vậy.
Bởi vì vương gia ở chỗ Khưu Tiểu Ngư cũng chỉ là một xưng hô.
“Nể mặt các ngươi thân quen như vậy, lúc trước ta bán cho nàng ta 5 lọ 500 lượng, vậy cũng bán 5 lọ cho ngươi giá ấy.”
Liễu Quân Lan: “… Ngươi đúng là công bằng!”
Trương Thị xấu hổ, nhưng nàng ta không thể bảo Khưu Tiểu Ngư bán thêm cho Liễu Quân Lan một lọ đúng không, dù sao nàng ta cũng không nói được.
“Đó là đương nhiên, sau này 1000 lượng 1 lọ.” Khưu Tiểu Ngư làm thế nào cũng không thể kìm nén nổi khóe miệng nhếch lên.
Liễu Quân Lan không nhịn được bật cười, có lẽ chỉ có Khưu Tiểu Ngư mới không nghe hiểu ý trong lời nói của nàng ta.