[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 190

Là con cái của thế gia, thực ra cũng rất bi ai, không có mấy cuộc hôn nhân là không cùng móc nối ích lợi.

Cho dù là Liễu Quân Lan, lúc trước vì gả cho Trương Văn Kiệt suýt nữa ầm ĩ lớn, đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà, nhưng cuối cùng không phải đều vì ích lợi mà liên lạc lần nữa ư.

Đây là hiện thực, rất bất đắc dĩ, nhưng không thể không tiếp nhận.

“Vậy được rồi, chuyện mấy sát thủ này ngươi không cần nhọc lòng, nhưng mà nhà này ngươi không thể ở nữa, ta có một ngôi nhà ở thành đông, nếu ngươi không chê có thể ở đó trước.” Trương Văn Kiệt nói.

“Chuyện thành bắc ngươi nghe nói tới rồi đúng không?” Trương Văn Kiệt nói là chuyện hội đấu giá, chuyện này đã truyền khắp cao tầng, đều đang đợi buổi đấu giá đến.

“Đúng vậy.”

“Nghĩ tới cũng phải, chỉ sợ mấy thứ kia chỉ có Tiểu Ngư mới có thể lấy ra được, ngươi biết cũng rất bình thường.”

Khưu Văn Vũ xuyên tim, chuyện này hắn ta thật sự không biết gì, nếu không phải nghe được mọi người bàn tán, còn có Lý Xuân Hoa báo cho, chỉ sợ đến bây giờ hắn ta vẫn chưa biết.Khưu Văn Vũ vốn định từ chối, nhưng nghĩ một lát, nếu có mình mình thì không sao cả, nhưng còn có Tôn bà ở đây, nàng ta chắc chắn không dám ở nữa.

Trong chốc lát cũng không có cách nào tìm được chỗ ở thích hợp.

Khưu Văn Vũ do dự một lát cuối cùng vẫn tiếp nhận ý tốt của Trương Văn Kiệt.

“Vậy lại làm phiền Trương đại nhân một chuyện.” Khưu Văn Vũ đứng dậy chắp tay thi lễ nói.Nghĩ như vậy thì cảm thấy buồn bực, Khưu Tiểu Ngư không nói với hắn ta một tiếng, nhưng làm như vậy có khả năng là vì kiếm tiền.

Hơn nữa mỗi lần Khưu Tiểu Ngư kiếm được tiền đều mua lượng lớn lương thực, có lẽ là vì trải qua chạy nạn, khiến nàng vô cùng coi trọng lương thực.

Bởi vì đã xảy ra chuyện này, Khưu Văn Vũ không đến tư thục.

Trương Văn Kiệt đồng ý tiến cử Khưu Văn Vũ, nhưng không chắc chắn Tiêu Mộc Trạch có gặp hắn ta hay không.…

Hoàng đô thành Vân Yên, phủ Trấn Quốc tướng quân.

“Còn chưa tìm được người sao?” Vẻ mặt Tưởng Thi Ngữ như sương lạnh.

“Quận chúa, hình như có người cố ý xóa hành tung của bọn họ, bọn ta đã bị mất dấu.”Lý Xuân Hoa mãi cho đến khi phu tử bắt đầu dạy học cũng không thấy Khưu Văn Vũ tới, không biết xảy ra chuyện gì trong lòng hơi lo lắng.

Tới buổi chiều dẫn theo người vội vàng tới nhà bọn họ, mới phát hiện trong nhà đã không có ai.

Từ hàng xóm bên cạnh biết được tối qua nghe được động tĩnh lớn, Lý Xuân Hoa suy đoán hẳn là xảy ra chuyện gì đó, nhưng không biết đi đâu tìm Khưu Văn Vũ.

Chỉ có thể đi về nhà trước tìm người hỏi thăm.“Là muốn ta phái người thông báo cho Tiểu Ngư sao?” Trương Văn Kiệt hỏi.

“Không phải, không biết Trương đại nhân có thể tiến cử học trò với Chiến vương gia hay không.”

“Hửm?” Trương Văn Kiệt kinh ngạc, đột nhiên nghĩ tới Tiêu Mộc Trạch từng tiến cử đám Khưu Tiểu Ngư với hắn ta.

Chỉ sợ khi đó Tiêu Mộc Trạch tiến cử Khưu Tiểu Ngư, mà không phải Lý Quải Tử.

“Phế vật, một chút việc nhỏ cũng không làm xong, tiếp tục tìm cho ta, ta không muốn nhìn thấy lão già kia bước vào thành Vân Yên nửa bước.” Tưởng Thi Ngữ lạnh lùng nói, hai tay nắm chặt.

Rõ ràng Tưởng Ngạo Thạch đã không ở phủ, nàng ta vẫn không vào được căn phòng kia, cho dù là lén đi vào, vẫn không tìm được hổ phù ở đâu.

“Vâng, quận chúa! Nhưng mà không biết vì sao Tưởng Ngạo Thạch kia lại may mắn như vậy, rõ ràng trúng nhuyễn cốt độc của bọn ta, nhưng không mất hết nội lực, khiến đám người phái đi lần nữa của bọn ta đều chết hết.”

Bình Luận (0)
Comment